Yêu Đương Lén Lút Mã Phu

Chương 6: Mã phu rình coi chủ mẫu (hơi H)

"Làm sao vậy? Hai vợ chồng các ngươi muốn rời xa nhà, chẳng lẽ muốn ta ở lại làm quản sự trông nhà cho ngươi?" Nhẹ nhàng phe phẩy cái quạt tròn, Liễu Mị Như cười duyên nói.

Lý Dao Dao lại đẩy Ngọc Tỷ nhi đến trước mặt nàng, năn nỉ nói: "Đáng lẽ không nên quấy rầy tỷ tỷ, chỉ là Ngọc Tỷ nhi không nên đi đường dài, ta muốn để nàng ở nhà, làm phiền tỷ tỷ chăm sóc nàng mấy ngày này được không?" Nói xong, Lý Dao Dao lại véo véo gương mặt nữ nhi, dùng ngữ khí giống như thương lượng nói với nữ nhi mình: "Ngọc Tỷ nhi có muốn đi chơi với dì Mị không?"

"Được, Ngọc Nùng thích dì Mị" Tiểu oa nhi tuy rằng thích đi theo mẫu thân, nhưng cũng thích đi theo Liễu Mị Như, vì thế đã tự mình bổ nhào vào trong lòng ngực Liễu Mị Như.

Cúi đầu nhìn tiểu nha đầu này, rồi lại nhìn nhìn hai vợ chồng bọn họ, Liễu Mị Như cũng biết bọn họ kỳ thật muốn mượn cơ hội này để tách ra nữ nhi mình một vài ngày, sau đó lại nghĩ cách sinh con trai, chuyện này nhưng thật ra không thể thoái thác, vì thế Liễu Mị Như chỉ gật gật đầu xem như đã đồng ý. Vương Nguyên ở một bên dường như thở dài nhẹ nhõm một hơi, cũng vừa cười vừa nói một đống lời hay bồi tội với nàng.

Nhìn thấy bộ dáng hai vợ chồng bọn họ ân ái như vậy, trong lòng Liễu Mị Như hâm mộ nhiều hơn ghen ghét, chỉ tiếc chính nàng cũng hiểu rõ mình cùng Từ Chân không có duyên phận, chỉ có thể nhìn hai người bọn họ ân ái cũng thoải mái chút . Ban đêm cùng ngày, Liễu Mị Như dẫn Ngọc Tỷ nhi đến trong phòng chính mình nghỉ tạm, trong khi Lý Dao Dao cùng Vương Nguyên Sơn đã cùng nhau ra ngoài thành Xuyên.

Liễu Mị Như đã an tâm, nghỉ ngơi ở Vương gia chăm sóc hài tử Lý Dao Dao, nhưng không ngờ bọn họ lại gặp chuyện rắc rối ở trên đường.

Ngồi trên xe ngựa, đi cùng phu quân ra ngoài thành Xuyên, ban đêm Lý Dao Dao thay một thân váy lót lụa mỏng, ngay cả yếm ngực nàng cũng không mặc, chỉ muốn cùng phu quân tận hưởng khoảng thời gian tốt đẹp này.

Rốt cuộc từ khi có nữ nhi, Ngọc Tỷ nhi luôn luôn thích buồn rầu quấn lấy cái người làm mẫu thân là nàng, hơn nữa không lâu sau thì bố chồng qua đời, Vương Nguyên Sơn rất bận rộn, thật sự cũng không có thời gian dành cho nàng, cho nên bọn họ đã không cùng phòng trong thời gian dài, vốn nghĩ đêm nay rời khỏi nhà là có thể thân mật một phen. Ai biết nam nhân này trở về phòng chỉ nói cưỡi ngựa suốt một ngày trời thân thể mệt mỏi, ngã đầu đã ngủ rồi, làm sao Lý Dao Dao không nóng nảy cho được.

"Vương Lang, tỉnh lại đi" Vốn dĩ nghe thấy Vương Nguyên Sơn nói hắn mệt mỏi, Lý Dao Dao vốn định không miễn cưỡng hắn, nhưng viên thuốc mang thai kia đã nhét ở trong tiểu huyệt cả một ngày, chờ đợi dươиɠ ѵậŧ nam nhân cắm vào gieo giống, giờ phút này thấy nam nhân nằm tựa hồ thật sự rất mệt mỏi, Lý Dao Dao tuy cảm thấy nhìn không ổn, nhưng nàng vẫn tự mình cởi váy lót ra, thân mình trần trụi ngồi xuống người nam nhân.

"Ách..phu nhân, nàng đừng náo loạn nữa, ta thật sự rất mệt" Có chút xấu hổ khi nhìn thoáng qua thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của thê tử, Vương Nguyên Sơn vội vàng nhắm hai mắt lại, chỉ có thể kiệt sức mà cự tuyệt nàng.

Lý Dao Dao lại không nghe lời, hiếm khi ở cùng một chỗ với hắn mà không cần cố kỵ nữ nhi chính mình ở bên cạnh, vì thế nàng mạnh dạn cúi người ôm mặt nam nhân, vươn đầu lưỡi nhỏ tinh xảo chính mình liếʍ liếʍ môi nam nhân, cái lưỡi có chút vụng về mà khắc hoạ hình dạng môi nam nhân. Mỹ phụ nhân đã hơn nửa năm không được thân mật với phu quân mình chỉ cảm thấy vừa ngượng ngùng vừa môi đắng lưỡi khô, nhưng nam nhân đang bị nàng câu dẫn lại dường như không xuất hiện phản ứng gì cả, chỉ nhắm nghiền hai mắt, thân mình nằm yên vẫn không nhúc nhích.

Cùng lúc đó, bọn họ không biết chính là có một nam nhân làn da ngăm đen đang núp phía sau cái gương to trong phòng, người này không ai khác chính là mã phu A Sửu vẫn luôn đánh xe cho Lý Dao Dao. Ban ngày, mã phu ti tiện giúp chủ mẫu đánh xe một ngày vẫn luôn nghe tiếng cười duyên dáng giòn tan của phu nhân cao quý khi nói chuyện với tỳ nữ trong xe ngựa, cái loại thanh âm này thật dễ chịu.

Hắn còn nhớ rõ lần đầu tiên chính mình trong lúc vô tình rình coi khi chủ mẫu cùng gia chủ thân thiết cũng là tiếng cười duyên như vậy. Tiếng cười kia thật giống như tiếng vang lanh lảnh cực kỳ dễ nghe của cái vòng ngọc trên cổ tay phu nhân, khiến cho cả người hắn vừa thoải mái vừa kích động, cho nên vì để nghe được tiếng cười của chủ mẫu, hắn lại trộm lẻn vào trong phòng chủ mẫu.

Từ góc độ này nhìn lại, mã phu thấy được chủ mẫu loả lồ cả người đang ngồi ở trên người gia chủ, tùy ý dụ dỗ nam nhân. Ánh nến tối tăm mờ ảo lại làm làn da của Lý Dao Dao càng thêm trắng nõn mê người, mông nhỏ cong tròn kia đang cẩu lên cao cao, tiểu huyệt phấn phấn nộn nộn đáng yêu đã cạo sạch sẽ lông mao đang lúc đóng lúc mở, giống như một cái miệng nhỏ đói khát há ra, mời gọi mã phu đến hôn môi nó, thọc vào rút ra nó.