Lam Chí Vĩ sử dụng tư thế sắc giới của Lương Triều Vĩ nằm ở giữa hai người, nằm nghiêng sang một bên, dùng đùi dang hai chân của Tiêu Tiểu Kiều cắm vào, để lại cho Tiêu Tiểu Nghệ một tấm lưng.
Sau khi trấn tĩnh một chút rồi mặc quần vào, cô cũng quay sang phía anh rể, nhìn tấm lưng rộng lớn của anh, bả vai hai bên đóng mở theo động tác nhô ra, giống như hai cánh nhỏ bị gãy.
Thử thăm dò vươn một ngón tay, đem mồ hôi trên lưng anh rể xoa xoa.
“Hừ.”
Lam Chí Vĩ đang nghiến răng im lặng, đúng lúc phát ra một âm thanh bị bóp nghẹt,, như là đáp lại Tiêu Tiểu Nghệ.
Toàn bộ bàn tay phủ lên, không dám quá dùng sức, chỉ là nhẹ nhàng giống như mèo con cào cào, dọc theo phía bờ lưng cơ bắp chậm rãi xuống phía dưới, thậm chí còn to gan vuốt ve mông anh rể.
Tiêu Tiểu Kiều luôn thích sờ mông của cô, nói là sờ nó giống như sờ vυ' cô đều rất mềm, mà mông của anh rể không mềm chút nào, rất cứng, một chút thịt cũng không có, chỉ có hai bắp thịt thô cứng, phải dùng sức mới bóp được.
Hai tròng mắt đảo qua đảo lại, cô dũng cảm vươn tay từ phía sau anh rể đến giữa hai chân anh, hai túi trứng to "rung rinh" thành thật bị cô nắm lấy trong tay, Tiêu Tiểu Nghệ nghĩ thầm, trên người tỷ phu chắc chỉ có đôi môi với hai tiểu gia hỏa này là mềm, trọng lượng vừa phải, bên ngoài thì mềm mại, bên trong bao lấy hai viên tròn co giãn được, không nóng như trong tưởng tượng, ngược lại là lạnh lạnh, cô cũng học theo chị gái, dùng lòng bàn tay kéo chúng và nhào nặn chúng liên tục.
Lần này Tiêu Tiểu Nghệ như đã chạm vào chốt mở nào đó, Lam Chí Vĩ gầm lên và tăng tốc chạy nước rút, anh ta cũng bóp chặt cặρ √υ' của chị gái thành đủ hình dạng, cực nhanh thọc vào rút ra, hai viên trứng túi thiếu chút nữa tuột khỏi lòng bàn tay.
Sau khi Lam Chí Vĩ nặng nề đưa đẩy mấy chục lần, lại một lần nửa đẩy thân thể Tiêu Tiểu Kiều không tách ra, một tiếng gầm khàn khàn truyền ra từ trong khoang ngực.
Túi trứng trong tay Tiêu Tiểu Nghệ cũng bắt đầu co rút nhanh chóng, lớp da bên ngoài lỏng lẻo vừa rồi dính chặt lại thành quả bóng.
“Lão công, tới ·· a ·· cho ta ·· cấp tao bức ·· tất cả đều bắn vào tới ··· sinh cho ngươi 1 đứa con trai"
Lúc đầu Tiêu Tiểu Nghệ không biết chuyện gì xảy ra, còn tưởng rằng anh rể bị mình chơi hỏng rồi, nhưng bây giờ nghe thấy tiếng chị gái nói, cô mới nhận ra là anh rể của mình đã xuất tinh.
Nhất là khi nghe đến câu nói cuối cùng về việc sinh con trai, Tiêu Tiểu Nghệ không hiểu sao lại muốn giúp đỡ chị gái và anh rể, vì tϊиɧ ŧяùиɠ đều ở trong túi trứng nên ...
Trong lòng tính toán, tay cô cũng gắt gao nắm chặt, ảo tưởng đem tinh tử trong túi trứng giống như cái túi nước tất cả đều bơm vào trong người chị gái.
“A!”
Lam Chí Vĩ rú lên một tiếng, Tiêu Tiểu Nghệ lúc này mới ý thức được mình có thể là làm đau anh rể, nên vội rụt tay lại, trốn vào trong chăn.
Sau khi trận chiến qua đi, miệng Tiêu Tiểu Kiều lại không chịu ngồi yên, nhưng giọng nói của chị ấy đã mất đi sự tự tin như trước đây, và nó mềm mại như thể đã bị rút hết sức lực.
“Tốt lắm anh trai, làm trò trước mặt cô em vợ mặt, thiếu chút nữa bị anh làm chết.”
Lam Chí Vĩ thở hổn hển không nói lời nào, thân thể vừa muốn động đã bị Tiêu Tiểu Kiều trở tay bíu chặt mông.
“Bây giờ đừng nhúc nhích nữa, cứ lấp kín vậy đi, để cho con trai chúng ta có sức lức sinh sản trong đó.”
Lam Chí Vĩ quả nhiên liền nghe lời không lại nhúc nhích, ngoan ngoãn dừng động tác tiếp tục duy trì tư thế giao hợp với Tiêu Tiểu Kiều, hai tay từ phía sau nhẹ nhàng ôm chị.
Không ai nói chuyện, cả phòng chìm vào im lặng kỳ lạ, một lúc sau, trong phòng vang lên tiếng thở đều đều của Tiêu Tiểu Kiều, có lẽ cô mệt quá nên ngáy nhẹ.
“Anh rể” Tiêu Tiểu Nghệ nhẹ giọng gọi,
“Ân” vẫn luôn không có động tĩnh gì, Lam Chí Vĩ dường như đã ngủ lập tức đáp lại.
“Chị em ngủ rồi, đắp chăn bông cho chị ấy đi, đừng để cảm lạnh.”
“Nga, tốt.”
Câu trả lời của Lam Chí Vĩ có chút buồn tẻ.
Trong phòng chỉ có một chiếc giường, tự nhiên cũng cũng chỉ có một cái chăn, bây giờ tất cả đều quấn lấy trên người Tiêu Tiểu Nghệ, cô kéo lên một cái góc chăn đưa cho Lam Chí Vĩ.
Nhẹ nhàng kéo qua, một tấm chăn bông lớn phủ lên cơ thể của ba người họ.
Không đến hai phút, thân thể Chí Vĩ liền đứng dậy, tay nhỏ củaTiêu Tiểu Nghệ tự nhiên đặt trên ngực anh, một cái đặt nhẹ nhàng này đem thân cao thể cường tráng của Lam Chí Vĩ thành thật nằm xuống giường.
Kéo hai cánh tay anh vào trong ngực mình, hai cái đùi nhấc lên kẹp lấy bàn tay, cả người quấn lên trên cánh tay anh, cái đầu nhỏ tựa vào vai anh, hai mắt nhắm nghiền, trong lòng Tiêu Tiểu Nghệ vẫn hừng hực lửa nóng, nhưng cô nghĩ nam nhân sẽ luôn mệt mỏi một lúc sau khi xuất tinh, cô nhịn xuống tiếp tục xúc động trêu chọc anh rể, bất quá loại cảm giác này làm cô thật thoải mái, rất có cảm giác an toàn, nghe tiếng hít thở của anh như có tác dụng giúp ngủ ngon, cơ thể mềm nhũn, đầu tê dại nhưng không sao ngủ được
Nhịn một lúc,Tiêu Tiểu Nghệ vẫn mở mắt ra, sườn mặt tỷ phu gần trong gang tấc, ngay cả lông mi cũng đều thấy rõ từng sợi, hẳn là đã ngủ thϊếp đi vì vừa mới xuất tinh.
Không muốn quấy rầy anh, ngón tay trượt nhẹ trên ngực anh, Tiêu Tiểu Nghệ thích vẽ những hình xăm trên người anh rể, đυ.ng tới đầṳ ѵú liền sờ soạng vài cái, không nghĩ tới đầṳ ѵú lại cứng lên, giống một cái đậu xanh, nhớ tới động tác vừa rồi của chị gái, trộm vươn lưỡi liếʍ một chút.
"Nói ..."
Âm thanh phát từ trong mũi của Lam Chí Vĩ làm Tiêu Tiểu Nghệ nhanh chóng dừng động tác nhỏ của mình lại, cô sợ mình sẽ quấy rầy việc nghỉ ngơi của anh rể, nên cô chỉ trộm làm vài hành động nhỏ.
Cũng may Lam Chí Vĩ chỉ nói một lời và không có phản ứng nào khác.
Chưa đầy năm phút, tay nhỏ Tiêu Tiểu Nghệ lại không thành thật lên, nhớ tới vừa rồi mình làm trứng của anh rể “Một đòn trí mạng” không biết có làm tổn thương ở đâu không, nghĩ vậy liền di chuyển tay nhỏ dọc theo ngực một đường xuống phía dưới tìm kiếm, nhưng khi vừa mới tới bụng, đầu ngón tay đυ.ng phải thứ gì đó cứng như sắt ...