Editor: Gypsy.
Sau khi dâng trà cho ba mẹ, cô dâu chùm khăn voan đỏ ngồi trên giường lớn trong phòng tân hôn.
Ánh đèn lớn trong biệt thự dần dần tối đen, màn đêm quay về yên tĩnh, trong phòng nồng đậm mùi hoa hồng, tay cô thăm dò, liền sờ đến cánh hoa nhung phủ đầy giường và trái nhãn cùng táo đỏ.
“Cạch ——”
Cánh cửa chậm rãi bị đẩy ra từ bên ngoài, chỉ bằng hơi thở cùng nhịp bước, cô có thể biết là ai đến.
Lúc này chỉ có anh đến.
Bên dưới khăn voan là đôi chân thẳng tắp của anh. Các đốt ngón tay mảnh mai đi qua phần tua rua dưới khăn trùm đầu, người đàn ông bị người rót không ít rượu, dưới cơn mê mang trong lòng nổi hứng chơi đùa, ngón tay nghịch tua liên tục, chính là không vén khăn trùm đầu của cô dâu.
“Anh Tri Hành...”
Loại cảm giác này như tiểu dê con đang đợi bị làm thịt, cô đứng ngồi không yên, ra tiếng thúc giục.
“Hửm?” Người đàn ông giảo hoạt cười nhẹ, “Nương tử muốn động phòng rồi? Phu quân tuân lệnh.”
Mùi rượu nồng nặc khiến Điền Noãn mặt đỏ tim đập. Mấy năm trước cô liền biết, người đàn ông này thật tinh quái, chỉ cần uống rượu liền sẽ hiện nguyên hình, phong lưu lang thang, tà mị yêu dã, bộ dáng gì cũng có thể lộ ra được.
Suy nghĩ bay múa hỗn loạn, khăn trùm đầu từ từ được vén lên, người đàn ông thân hình ngọc lập đứng trước giường, cúi đầu mỉm cười nhìn cô, bộ lễ phục Tôn Trung Sơn màu đen làm dáng người cao thẳng không chê vào đâu được.
Tú Hòa đỏ thẫm được thêu chim phượng hoàng tinh xảo, ngọn đèn ấm áp dưới ánh nến soi rọi khuôn mặt dịu dàng dễ chịu của cô gái nhỏ. Khuôn mặt mềm mại thẹn thùng nhuốm màu đỏ hồng, sóng mắt lưu chuyển ẩn chứa tình cảm, làm người đàn ông liên tưởng đến vẻ đẹp tuyệt sắc mỹ nhân của nữ thần.
Văn tự là giả, nhưng người trước mặt là thật. Anh nhìn nhìn, ánh mắt trở nên si mê.
“Noãn Noãn, thật là đẹp.”
Giọng nói của người đàn ông nửa say cũng cũng rõ ràng, lọt vào tai mềm như bông.
Hai ly rượu ở đầu giường đã được đặt sẵn, người đàn ông bưng môỵ ly đưa cô, chính mình cầm một ly còn lại.
Cánh tay hai người câu vào nhau uống rượu giao bôi, Điền Noãn đỏ mặt liếʍ liếʍ môi, đưa mắt xấu hổ nhìn anh, nhưng lại bị kéo qua đột ngột in lên một nụ hôn.
Anh uống rượu ngậm trong miệng không uống, hôn lên môi liền trao cho cô.
Môi mỏng có chút hơi lạnh, mang theo hương rượu không rõ là loại nào. Rượu không say người tự say, mỗi người say mê vẻ đẹp của đối phương vô pháp tự kềm chế.
Quần áo được may thủ công cẩn thận nằm rải rác trên mặt đất tốp năm tốp ba, mặc dù hai người đã thẳng thắn nhìn nhau không biết bao nhiêu lần, nhưng trong ngày đặc biệt này, vẫn không tránh khỏi hồi hộp.
Thân thể trắng nuột cuộn tròn trên ga trải giường màu đỏ, đỏ càng đỏ, trắng càng trắng, sự tương phản đan xen in vào mắt người đàn ông, khiến tâm thần anh nhộn nhạo, đuôi mắt đỏ lên.
“Tên bại hoại.”
Người đàn ông nâng người cô lên, ngược lại nhẹ cười ra tiếng.
“Khăn trải giường đều ướt, còn trốn?”
Không có màn dạo đầu, nhưng cũng đủ ướŧ áŧ. Anh đĩnh dươиɠ ѵậŧ to tướng vọt thẳng vào trong cơ thể cô, nhấn chìm nguyên cây đi vào đến điểm sâu nhất.
“A...”
Cảm giác thỏa mãn khiến cô say mê, tiếng kêu xinh đẹp mê người. Hai đùi không tự giác vòng qua eo anh, ngón chân óng ánh dùng sức cuộn vào nhau, cọ xát vào làn da trên lưng anh.
“Anh trai... Anh trai...”
Sau khi người đàn ông tiến vào cũng không toàn lực lao tới như mọi khi, mà nhẹ nhàng khuấy động nghiền nát, cho đến khi cô thở hổn hển liên tục bắt đầu đọng đưa cơ thể đón ý nói hùa, anh mới liếʍ chóp mũi liếʍ môi cô dẫn đường.
“Gọi chồng, không gọi không cho em, mài em cả một đêm.”
Dươиɠ ѵậŧ thô to ở đường đi kiêu ngạo nhảy lên, lấp đầy cái lỗ nhỏ hẹp không một kẽ hở. Du͙© vọиɠ trong đầu cô, sau mấy năm yêu đương, đã sớm không còn ngây thơ như trước, nghe anh nói xong gần như đầu hàng ngay lập tức.
“Hư... chồng ơi, chồng, cho em...”
Người đàn ông nhếch khóe môi, thở phào một cái, điều khiển eo rút ra một đoạn, sau đó hung hăng đâm đến chỗ sâu nhất.
“A!”
Cú đâm nặng nề khiến người phụ nữ nhỏ hét lên, hai hàng nước mắt trong veo chảy dài.
Anh đĩnh động hông, công thành đoạt đất động tác hung mãnh, bụng nhỏ của người phụ nữ có thể nhìn thấy cự long đang bơi lội. Dưới sự công kích mạnh mẽ của anh, tiếng thở hổn hển rêи ɾỉ trong miệng đều thay đổi mùi vị, thống khổ kɧoáı ©ảʍ đan xen, nước mắt không ngừng trào ra.
Nhiệt độ trong phòng tăng lên, mùi da^ʍ mĩ lan tỏa, lộ ra khe nứt trên cửa sổ, dưới lầu đều có thể nghe thấy tiếng vỗ da thịt nặng nề phát ra.
Người đàn ông không mang bao, cự vật bị miệng nhỏ cắn đến tê mỏi sảng khoái, trừu động đóng cọc sau nửa tiếng đã là cực hạn. Sau khi nghiến răng đâm hàng chục lần mạnh mẽ, dươиɠ ѵậŧ đau trướng cuối cùng cũng bắn hết hết tϊиɧ ŧяùиɠ nóng hổi vào sâu trong cơ thể cô.
Anh bắn xong cũng không vội mà rút ra, thọc vào rút ra mấy lần, bịt hết phần trắng đυ.c bên trong.
Bụng bị bắn ấm nóng, cô vẫn phối hợp anh dang rộng hai chân.
Một người đàn ông ba mươi hai tuổi sớm nên có con.