Hạ Lan dằn tay Diệp Bích không cho nói nhưng nàng ta biết chẳng thể xoay chuyển Trần Khiêm nên nói ra tất cả:
“Lý Ngọc biết chuyện của hai đứa trẻ. Nàng ta đau xót cho anh chị và gia đình mình nhưng cũng thương Lý Nam và Lý Ánh, bảo chúng tôi hãy trốn đi thật xa. Nói nếu chúng tôi còn qua lại với anh, nàng ta sẽ nói cho Lý Nghiên biết chuyện này. Nếu Lý Nghiên mà đau lòng thì anh sẽ bất chấp tất cả hại chúng. Nàng ta ở với hai người đã chứng kiến bao việc làm xấu xa của anh: gϊếŧ con đẻ, nhân tình tàn nhẫn.”
“Tôi…tôi gϊếŧ con…gϊếŧ nhân tình?” Trần Khiêm mặt đầy ngơ ngác, lúc này hắn đã hiểu ra đây là Lý Ngọc ra chiêu muốn loại trừ đối thủ của con trai nàng ta.
Lý Ngọc à Lý Ngọc, ông đây đã quá cưng chiều cô đến mức cô trèo lên cả đầu ông đây luôn rồi! Sau này gặp lại phải dạy cho cô ta một bài học mới được. Nếu không sau này hậu cung của hắn sẽ loạn hết.
Trần Khiêm thở hồng hộc tự rót cho mình một ly trà uống một hơi hết sạch cho hạ hỏa. Sau đó hắn nhìn hai nữ nhân trước mặt thẳng thừng nói:
“Nói cho hai em biết. Lúc cô ta rêи ɾỉ dưới háng tôi, cô ta không dám nói như vậy. Hiểu chưa?”
Hạ Lan và Diệp Bích nghe vậy thì ngơ ngác nhìn nhau, chợt bừng tỉnh ra.
“Lý Ngọc và anh có quan hệ. Đứa bé là con anh!” Hạ Lan chỉ tay về phía Trần Khiêm hỏi như muốn khẳng định lại.
“Em nói xem.” Trần Khiêm cười như không cười nhấp ngụm trà đắc ý nhìn hai người họ. Xem ra họ cũng không quá ngốc.
“Bảo sao em thấy Lý Nam và Lý Ánh giống con của Lý Ngọc đến vậy. Em thật là ngốc mà, vậy cũng không nghĩ ra!” Diệp Bích tự kháo vào đầu mình một cái. Bây giờ có ngốc đến đâu hai nàng cũng hiểu là Lý Ngọc ra chiêu.
“Giờ thì hai em đã hiểu tôi không thể nào làm cái chuyện táng tận lương tâm kia chưa!” Trần Khiêm ngồi đó ra vẻ dỗi.
Hạ Lan và Diệp Bích nhìn nhau rồi ngồi hai bên ôm lấy tay Trần Khiêm dỗ hắn:
“Trần Khiêm, anh đừng giận. Chúng em chỉ là bị người ta lừa gạt nên hiểu lầm anh thôi. Anh không biết mấy tháng qua chúng em sống khổ sở ra sao đâu, chạy ăn từng bữa nơi đất khách quê người, không ai thân thích. Đến nỗi phải đi…”
Trần Khiêm nhướng mày, xem ra hai người họ những ngày qua cũng không sung sướиɠ gì, chỉ tội cho hai đứa nhỏ.
“Vậy hai cái lỗ này có vì miếng ăn mà cho thằng khác đút vào chưa?” Trần Khiêm vẫn tỏ ra giận dỗi, hai tay luồn vào váy hai nàng mà vuốt ve khu tam giác sung sướиɠ kia.
“Không! Không có, anh cũng nghe người ở Kim Phấn nói rồi đấy. Hôm nay chúng em mới vào làm thôi. Tại hai đứa nhỏ đói quá, không có tiền mua sữa…” Hạ Lan và Diệp Bích vội thanh minh sau đó lại khóc sụt sùi.
Trần Khiêm ngẩn người, thấy mình giỡn hơi quá nên ôm hai nàng vào lòng nói:
“Từ nay hai em và các con đi theo anh. Anh sẽ không để mọi người phải khổ!”
“Ưʍ..!” hai người Hạ Lan đỏ mặt gật đầu một phần cũng là vì ngón tay Trần Khiêm đã vạch qua qυầи ɭóŧ mà thọt vào chiếc lỗ của hai nàng không ngừng móc khuấy. Cả hai cắn tay rêи ɾỉ hưởng thụ chẳng mấy mà đã lêи đỉиɦ, phải nói là kĩ thuật của Trần Khiêm khá tốt.
“Đi! Lên giường để chúng em phục vụ anh!” Diệp Bích mỉm cười kéo hắn lên giường, Hạ Lan thì đẩy phía sau lưng.
Trên chiếc giường rộng lớn êm ái. Trần Khiêm đã bị lột sạch đồ nằm hưởng thụ một cách vô cùng sung sướиɠ. Hai tay hắn xoa xoa hai cái mông mềm mại của hai nàng đang ở hai bên từ từ thoát ra y phục. Làn da hai nàng thực mềm mại. Diệp Bích trắng hơn và vυ' hai nàng thì same same nhau, không quá lớn.
“Anh à, anh thích ngực ai hơn!” Thấy hắn say đắm ngắm nhìn. Hai nàng ngưng cởi đồ mà lấy hai tay sô hai ngực lên hỏi.“Anh thích cả hai!” Trần Khiêm cười cười, nịnh nọt, ngón tay không quên móc hai chiếc l*и múp máp đang rỉ nước kia.
“Anh chỉ được cái dẻo miệng thôi!” Hai nàng lúc này đã cởi sạch đồ lộ ra thân thể mịn màng với những đường cong tuyệt đẹp. Diệp Bích thì trườn lên phía trên tráo lưỡi hôn hít hắn rồi hôn sang mang tai xuống cổ rồi kí©ɧ ŧɧí©ɧ núʍ ѵú hắn, còn Hạ La thì ở phía dưới cầm lên cây côn ŧᏂịŧ 25 cm đồ sồ của Trần Khiêm không ngừng cưng nựng liếʍ mυ'ŧ, có gắng nuốt trọn nó vào họng mình nhưng không được. Trần Khiêm vô cùng hưởng thụ cái lưỡi mềm mại của hai nàng đang xâm chiếm cơ thể hắn làm hắn sung sướиɠ, tê dại đầu óc. Chỉ biết nằm mà hưởng thụ những kí©ɧ ŧɧí©ɧ tuyệt mĩ này.Một lúc sau, Diệp Bích đã hôn xuống ©ôи ŧɧịt̠ của hắn. Hai người mỗi người một tay cầm vào gốc ©ôи ŧɧịt̠, thân ©ôи ŧɧịt̠ mà sục. Hai chiếc lưỡi phấn hồng thè ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ đầu khấc đỏ như mào gà, thực là cuộc đấu giữa xung huyết giữa ba con rắn mà.
“Đúng…đúng nó rồi…hai em làm tốt lắm…sướиɠ quá!” Trần Khiêm không kiềm được mà rên lên một tiếng.Cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ này chưa qua đi thì Hạ Lan để cho Diệp Bích liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ của Trần Khiêm còn nàng thì di chuyển lên phía trên đem cả chiếc l*и múp rụp úp vào mặt Trần Khiêm. Khá bất ngờ nhưng Trần Khiêm cười tinh quái thè ra chiếc lưỡi của mình thưởng thức chiếc l*и mềm mại trước mặt, hai tay thì bóp mông mềm để nó không vì sướиɠ quá mà chạy mất. Con hàu này thật mềm. Ăn thật sướиɠ quá đi!
Hạ Lan cảm nhận được con rắn không ngừng khuấy động trong âʍ đa͙σ nàng. Từng cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm nàng ngứa ngáy, hai tay không ngừng xoa bóρ ѵú của chính mình.Hạ Lan lúc này cũng vì sướиɠ quá mà đã không kiềm được cao trào, nước bắn tung tóe khắp mặt Trần Khiêm. Hắn cười tà đưa lưỡi liếʍ ra xung quanh một cách ngon lành. Nước hàu là ngon ngọt nhất!
Bên dưới Diệp Bích thể hiện khả năng bú ʍúŧ điêu luyện của mình làm ©ôи ŧɧịt̠ của Trần Khiêm trở nên cứng ngắc và sướиɠ tê dại. Nàng thấy Hạ Lan lêи đỉиɦ thì cũng muốn như vậy nên vỗ mông nàng ta ý bảo đổi vị trí.
Hạ Lan gật đầu, di chuyển xuống phía dưới. Mà Diệp Bích lúc này thì úp l*и vào mặt Trần Khiêm theo tư thế 69. Nàng nằm bò trên hắn để con rắn của Trần Khiêm thưởng thức con hàu của mình. Trần Khiêm cũng không chê hải sản dâng tới miệng. hai tay giữ lấy mông trắng mà ra sức dùng lưỡi húp sùm sụp con hàu mềm mại trước mặt. Thực mềm, thực thơm ngon quá đi. Lưỡi hắn như con rắn mềm mại xông phá con hàu của Diệp Bích, kí©ɧ ŧɧí©ɧ những thớ thịt bên trong. Không những thế còn cắи ʍút̼ hộŧ ɭε của nàng khiến Diệp Bích rên lên sung sướиɠ:
“Đúng…đúng chỗ đó rồi anh…sướиɠ quá…không được rồi…..Em ra…a……”Lần này có kinh nghiệm hơn, Trần Khiêm một ngụm nuốt hết dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng vào trong bụng không để lãng phí giọt nào.
Mà ở bên dưới Trần Khiêm đã cảm nhận được ©ôи ŧɧịt̠ của hắn được Hạ Lan bú ʍúŧ đã cứng ngắc và đã có thể chinh chiến được rồi.
Hạ Lan đỡ Diệp Bích ra khỏi người Trần Khiêm rồi kéo hắn ngồi dậy.
“Em đút vào nhé!” Hạ Lan vừa nói vừa cầm lấy ©ôи ŧɧịt̠ to bự gân guốc 25 cm của Trần Khiêm đút vào cái l*и đang nứиɠ của mình. Từ bên ngoài có thể nhìn thấy bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của nàng đang từ từ nuốt chửng ©ôи ŧɧịt̠ cứng như sắt của Trần Khiêm. Nàng ngồi trên đùi hắn không ngừng nhập mông mà Diệp Bích lúc này thì di chuyển ra phía sau lưng Trần Khiêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ hai vυ' hắn.
Trần Khiêm lúc này bị kẹp giữa hai thân thể mềm mại. Đằng trước thì Hạ Lan vừa tráo lưỡi ướŧ áŧ vừa nhấp mông ȶᏂασ khiến ©ôи ŧɧịt̠ của hắn sung sướиɠ đê mê. Phía sau thì Diệp Bích áp sát bộ ngực mềm mại của nàng ta vừa liếʍ láp mang tai vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn. Hai tay hắn tay hắn không ngừng xoa vυ' Hạ Lan, cảm nhận bên dưới bụng mình và bụng nàng va chạm thịt mềm với nhau, như lấp đầy mọi khoảng trống.
Nàng vừa nhấp mông tròn vừa ȶᏂασ vừa hôn phát ra những âm thanh “Ưm ưm” vô cùng dâʍ đãиɠ. Dịch mật ngọt chảy ra từ miệng, Trần Khiêm còn tham luyến mυ'ŧ lấy.
Hắn cảm tưởng hai cái lỗ trên người mình, cả cơ thể mình đang được các nàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ thuyệt đối. Sướиɠ khôn cùng, sướиɠ không thể tả được.Hạ Lan nhấp vài trăm cái liên tục nàng ta như nhảy nhót trên ©ôи ŧɧịt̠ của hắn, từng tiếng mông thịt va vào nhau phát ra những tiếng “Bạch bạch” dâʍ đãиɠ cùng tiếng “Chóp chép”, nhóp nhép của nụ hôn và dâʍ ŧᏂủy̠ nơi động huyệt sung sướиɠ kia ma sát với côn sắt.
“Ư..ư….Ahh…Ahhh…..Sướиɠ quá….Côи ŧɧịt̠ anh cứng quá…..Ahhhh..Uhhhh…cứng như sắt vậy….Ahhh…Ahhh…..Sướиɠ chết em mất….Ư….không được rồi….em…raa…a…a…a.” Hạ Lan ngửa mặt lên trần nhà , từ trong l*и phóng ra đại lượng dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt đẫm ©ôи ŧɧịt̠ của Trần Khiêm. Nàng ta gục vào ngực hắn run lẩy bẩy. Hai tay giữ chặt vai Trần Khiêm mà hắn lúc này thì ôm lấy lưng và mông nàng không ngừng vuốt ve. Thật sướиɠ quá!
“Anh yêu, đến lượt em rồi!” Diệp Bích đến tách hai cái người đang hôn nhau kia ra. Kéo tay hắn đứng dậy mà bày sẵn tư thế Doggy thần thánh kia. Tấm thân trắng muốt nuột nà của nàng không ngừng ưỡn ẹo khoe cái động sung sướиɠ trước mặt Trần Khiêm. Hắn cười cười, vỗ cái mông mềm một cái:
“Thèm cắm rồi đúng không?” Vừa nói hắn vừa quỳ xuống, nhét ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc 25 cm vào cái động sung sướиɠ kia, mà ȶᏂασ tới tấp.
" Ưm . . . . . . Ưm . . . Sướиɠ quá . . . . . . Trời ạ . . . . . A. . . Ân. . . Nha. . . Tốt lớn. . . Ân. . . Thật thoải mái a. . . Ân. . . Nhanh. . . Ân. . . Em muốn nó. . . ©ôи ŧɧịt̠ bự của anh. . . A. .A. . . Ân. . . Thật tuyệt a. . . A. . . A. . . Chính là. . . Dạng này. . . A. . . Thật thoải mái a. . . Đúng. . . Ân. . .mạnh nữa a. . . A. . . Anh thật mạnh quá . . . . . . Em yêu anh . . . .. Ahhh…aaaaaa . . . . " Dưới thân âʍ đa͙σ bị chứa đầy không dư lại một ngóc ngách nào bởi vì đã bị dươиɠ ѵậŧ to bự khổng lồ 25 cm của Trần Khiêm không ngừng ma sát ra vào. Điều này khiến cho bản thân của Diệp Bích như điên dại mà không ngừng kích phát ra ngoài, dâʍ ŧᏂủy̠ liên tục tràn lan ra bên ngoài bao trùm ©ôи ŧɧịt̠ của Trần Khiêm.
Trần Khiêm bên dưới điên cuồng ȶᏂασ, bên trên thì kéo Hạ Lan lại cháo lưỡi. Cả người như được âu yếm bởi những thứ sung sướиɠ mà mềm mại ướŧ áŧ. Thứ cảm giác này sướиɠ không tả nổi.