Nghiệt Hỏa (H)

Chương 18: Phá thân

Cô đau bao nhiêu, thì Thẩm Hoài Xuyên thoải mái bấy nhiêu.

Khi qυყ đầυ chọc đến màиɠ ŧяiиɧ của cô, anh sảng khoái đến da đầu cũng tê dại.

Thẩm Hoài Xuyên cúi đầu, nhìn về phía nơi hai người giao hợp, cửa miệng nho nhỏ chật hẹp của cô đã bị dươиɠ ѵậŧ của mình căng ra đến cực hạn, thậm chí huyệt thịt có hơi tái đi.

Anh cắn răng, tiếp tục thong thả tiến bước.

Nhưng lúc dươиɠ ѵậŧ cắm vào được một nửa, thật sự không thể cử động tiến lên, bị kẹp ở nơi đó tiến thoái lưỡng nan.

Ngôn Sanh mất khống chế một mạch kẹp chặt anh, kẹp đến trên trán người đàn ông nổi lên gân xanh, Thẩm Hoài Xuyên gảy gảy âm đế của cô: "Thả lỏng chút, tôi không vào được.”

Anh không gảy còn tốt, anh khều gảy như vậy, Ngôn Sanh càng kẹp càng chặt.

Cơ bắp Thẩm Hoài Xuyên bên má sườn căng chặt: "Em muốn dùng tiểu bức kẹp đứt tôi?”

“Không, không có……” Ngôn Sanh ửng hồng cả mặt: "Tôi, tôi nhịn không được……”

Cô kẹp chặt đến như vậy, căn bản là anh không vào được, nếu như xông vào, cô đau không nói, chính anh cũng không dễ chịu.

Thẩm Hoài Xuyên hít một hơi thật sâu, cố nén nói: “Vậy em thả lỏng tiểu bức, tôi đi ra, không cắm nữa.”

Ngôn Sanh không ngờ anh sẽ dễ dàng buông tha cho mình, cô có hơi không thể tin được: "Có thật không?”

“Nếu như em còn không nới lỏng, tôi đây sẽ trực tiếp đâm vào trong.” Anh nhăn mày, dĩ nhiên là không vui.

Khó mà có cơ hội như vậy, đương nhiên cô không muốn bỏ qua, vội vàng cố gắng thử thăm dò thân thể buông lỏng ra không kẹp anh nữa.

Sau khi hoàn toàn nới lỏng, cô nhỏ giọng nói: “Được rồi…… Anh thử xem xem có thể đi ra hay không……”

Thẩm Hoài Xuyên thử thăm dò giật giật, quả nhiên, đã lỏng ra không ít.

“Lại thả lỏng chút nữa” Anh vỗ vỗ cái mông cô: "Lâu thêm một chút nữa là tôi có thể đi ra.”

Ngôn Sanh tin anh nói xằng nói bậy, buông lỏng lần nữa: "Được rồi, anh thử lại…… A ——”

Hét thảm một tiếng, đánh gãy toàn bộ lời cô chưa kịp nói.

Thẩm Hoài Xuyên vừa rồi thừa dịp khi cô thả lỏng thân thể, gần như gom lại tất cả sức lực, gắng sức cắm vào trong.

Màиɠ ŧяiиɧ bị dươиɠ ѵậŧ đâm thủng, tiểu bức hoàn toàn bị xỏ xuyên, loại đau đớn xé rách thổi quét đến, Ngôn Sanh đau đến phút chốc tuôn trào nước mắt.

“A……”

Cô bi thương kêu gào, trong đôi mắt trợn nhìn anh tràn đầy tức giận và không tin nổi.

Anh rõ ràng nói không cắm nữa……

“Ngay cả lởi nói xằng bậy của người đàn ông ở trên giường em cũng dám tin, tôi phải hỏi là em ngốc hay là ngây thơ nhỉ?” Thẩm Hoài Xuyên cười lạnh ra tiếng, lấy cả cây dươиɠ ѵậŧ rút ra rồi lại đâm vào trong thật mạnh.

Máu tươi trộn lẫn với dâʍ ŧᏂủy̠, xoa dịu lực ma sát khi anh thọc vào rút ra, anh dùng sức thao lộng cô, qυყ đầυ cực lớn gần như mỗi lần đều có thể chạm đến miệng tử ©υиɠ của cô.

“A a…… Không, đừng mà……” Ngôn Sanh đau đến không cưỡng lại được: "Đau quá…… ha……”

Thẩm Hoài Xuyên mang hai chân của cô nâng lên cao đặt trên vai của mình, tầm mắt rơi xuống, nhìn thấy cửa miệng nhỏ chật hẹp của cô dính máu xử nữ, môi âʍ ɦộ bị dươиɠ ѵậŧ anh cắm tách ra bên ngoài, dâʍ ŧᏂủy̠ tràn lan.

Trong lòng anh khó có thể kiềm chế phấn khích, hận không thể đem tiểu bức của cô cắm nát, đâm thủng.

“Đồ tiểu lẳиɠ ɭơ, mới cắm vài cái, đã chảy nhiều nước như vậy.”

Thẩm Hoài Xuyên nhấc hai chân cô theo mạnh mẽ cắm rút, cảm giác được bên trong huyệt cô vừa ướt vừa nóng, hút đến mức giống như anh muốn điên lên.

Mẹ nó, thật muốn làm chết cô!

Lại nói, anh còn phải cảm ơn Lục Đình Thần có duy nhất một điểm chính nhân quân tử ở phương diện này, để lại cho anh một cái nơi chật hẹp tốt như vậy để cắm rút.

Thẩm Hoài Xuyên một tay bóp chặt vòng eo cô, một tay nắm lấy ngực cô.

Anh nhìn cặp ngực của cô theo sức lực thọc vào rút ra của mình mà không ngừng run rẩy, ý cười trên mặt càng gian tà nịnh hót: "Hắn sờ qua em như thế này ư?”

Ngôn Sanh khóc lóc lắc đầu, đau đến mức không thốt ra lời.