Sau nhiều ngày, công việc đối chiếu mã nguồn giữa Khoa Học Kỹ Thuật Tri Hành và SOT cuối cùng cũng kết thúc.
Tri Hành cũng có đủ bằng chứng để chứng minh họ không hề xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ của SOT, nhưng họ vẫn sẵn sàng chủ động sửa đổi giao diện dòng lệnh* và một phần mã nguồn nhằm loại bỏ nghi ngờ của SOT.
Hành động này, không thể nghi ngờ rằng đã nghiền áp hoàn toàn đối với SOT ở trong dư luận, mà nhân dịp này Tri Hành cũng tận dụng lợi thế để tung ra các sản phẩm mới trước năm tới.
Lúc trước, tất cả các đối tác đều không có sự khác biệt ở trong mắt Vệ Ngưng Nhiên, nhưng hiện tại, cô lại đặc biệt thích đến Tri Hành bàn chuyện công việc hơn.
Bởi vì nơi đó có Chử Tập.
Mỗi ngày hẹn hò sau khi tan tầm, ban đêm ôm nhau mà ngủ, cộng thêm cuộc sống ngọt ngào vào cuối tuần, đối với bọn họ mà nói vẫn chưa đủ, có thể gặp mặt nhau trong thời gian làm việc, là một chuyện vừa hạnh phúc vừa thật kinh hỉ.
Bận rộn suốt cả một buổi sáng, lúc từ phòng họp đi ra, Chử Tập bước đến bên cạnh Vệ Ngưng Nhiên một cách tự nhiên: “Giữa trưa cùng nhau ăn cơm nhé.”
Bất kể là ở Tri Hành hay Lam Hải, quan hệ của hai người sớm đã không có ai mà không biết, tất nhiên Vệ Ngưng Nhiên cũng không cần kiêng kị gì cả, trực tiếp đi theo anh về văn phòng.
“Lạnh không em?” Vừa vào cửa anh liền kéo hai tay cô đến và nhẹ nhàng xoa xoa trong lòng bàn tay mình, “Lẽ ra buổi sáng nên bảo em thay một bộ quần áo ấm hơn.”
Tuy thành phố An ở phía nam, nhưng gần tới cuối năm trời rất giá rét, thật sự là lạnh lẽo khủng khϊếp.
“Hệ thống sưởi ở công ty các anh đầy đủ như vậy, nếu mặc nhiều hơn nữa em sẽ bị nướng chín mất.” Tuy rằng cả người đều ấm áp, nhưng Vệ Ngưng Nhiên cũng không nỡ từ bỏ nhiệt độ ấm áp trên người anh, ngoan ngoãn để yên cho anh nắm.
“Ở bên ngoài không phải chỗ nào cũng có máy sưởi.” Nhìn chiếc áo khoác mỏng manh trên người cô, cuối cùng Chử Tập vẫn thay đổi ý định, “Thôi mình đừng đi ra ngoài ăn nữa, trực tiếp gọi cơm mang tới đây đi.”
Thấy anh đặt cơm hộp cũng chọn lựa kỹ càng, nhất định muốn chăm sóc cho bệnh đau dạ dày đã lâu chưa tái phát của cô, còn phải suy nghĩ cân bằng dinh dưỡng, Vệ Ngưng Nhiên không khỏi trêu chọc: “Lúc trước công ty các anh chuẩn bị văn phòng này cho anh, sao anh không yêu cầu làm một cái phòng bếp cho mình? Như vậy không phải anh có thể tự nấu ăn sao?”
Chử Tập khẽ gật đầu nghiêm túc: “Là sơ sót của anh, nếu không bây giờ xây một cái nhé?”
Vệ Ngưng Nhiên cười khẽ đấm vào vai anh, anh lại thuận thế kéo cô vào trong l*иg ngực: “Lúc ấy anh chỉ đề ra một yêu cầu, hy vọng văn phòng mình có thể đối diện với bãi đỗ xe dưới lầu, như vậy mỗi lần em lái xe tiến vào, anh đều có thể nhìn thấy em.”
Vệ Ngưng Nhiên mím môi cười: “Vậy nếu em trực tiếp lái xe vào tầng hầm thì sao?”
“Thì anh cũng có thể vờ như đi xuống tầng hầm, sau đó đi chung vào thang máy cùng em.”
“Oa! Cũng may chúng ta đã ở bên nhau, bằng không em cũng không biết tổng giám Chử phí nhiều tâm tư đi tìm cơ hội để tình cờ gặp em nha.”
Trong lúc trêu đùa, thân thể hai người càng dán càng chặt, bất tri bất giác bầu không xung quanh họ đã dần dần ấm nóng lên.
Lúc nụ hôn của Chử Tập rơi xuống, Vệ Ngưng Nhiên cũng đang chuẩn bị chủ động hôn anh, vì thế hai chiếc lưỡi mềm mại ăn ý giao triền vào nhau, anh tới em lùi, tùy ý truy đuổi và liếʍ mυ'ŧ trêu chọc.
Ai cũng nói tìиɧ ɖu͙© hài hòa có thể kéo quan hệ giữa các cặp đôi lại gần hơn, hiện tại Vệ Ngưng Nhiên đã thật sự cảm nhận được sâu sắc.
Từ lúc đột phá tầng tiếp xúc thân mật nhất kia, bắt đầu từ giây phút hai thân thể gắn kết chặt chẽ, giữa bọn họ cũng đã có cái gì đó khác biệt.
Sự cẩn thận câu nệ khi cô và Chử Tập ở chung, cùng sự kiềm chế ngại ngùng lúc đối mặt với nhau, cũng đã lần lượt tan biến dần trong lúc tiếp xúc thân mật.
Cô dần dần thích nghi với việc lõa thể cùng anh, cùng anh khám phá càng nhiều cách thức làm người ta sung sướиɠ trên thân thể của nhau, thậm chí thỉnh thoảng cô cũng sẽ mạnh dạn bày tỏ nhu cầu của chính mình.
Hệt như lúc này, thân thể cô đã di chuyển theo bản năng, chậm rãi ngồi xuống trên đùi anh, kề sát vào hạ thể của anh, bầu ngực dán vào khẽ cọ, thân thể mềm mại vặn vẹo từng chút một để xoa dịu nỗi khát khao của bản thân, cũng trêu chọc dục hỏa trong anh càng thêm mãnh liệt.
Vật giữa hai chân thoáng thức tỉnh, Chử Tập tiếp tục liếʍ hút lưỡi cô, đôi tay lần mò cầm lấy hai luồng tròn trịa trước ngực, nhẹ nhàng vuốt ve.
Trong những ngày qua, bọn họ từng nếm thử những tư thế mới, hoàn cảnh mới, nhưng hoan ái ở văn phòng, thật sự là lần đầu tiên.
Giữa lúc mơ mơ màng màng chìm đắm trong tình triều, Vệ Ngưng Nhiên đột nhiên sực nhớ ra, cửa còn chưa khóa trái. Tuy rằng dưới tình huống bình thường mọi người đều sẽ gõ cửa trước khi tiến vào, nhưng lỡ như có ngoại lệ thì sao?
Cô khẽ đẩy ngực anh, thở hổn hển nhìn anh: “Em đi khóa cửa.”
“Bang” một tiếng, cửa được khóa lại từ bên trong, cũng bắt đầu khơi dậy cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ lạ thường nào đó ở trong lòng Vệ Ngưng Nhiên.
Đây là văn phòng đang trong thời gian làm việc, ngoài cửa cũng sẽ có người đi ngang qua bất cứ lúc nào, thậm chí cửa căn phòng này còn có thể bị người ta gõ vang.
Đây tuyệt đối không phải là nơi có thể cho người ta hoan ái, nhưng bọn họ đều đã hãm sâu vào trong du͙© vọиɠ ái tình, khó có thể tự khống chế.
Chử Tập vẫn duỗi đôi chân dài ngồi ở trên sofa, thoạt nhìn thanh nhàn thoải mái, tư thế ưu nhã, nhưng cẩn thận nhìn lên là có thể thấy rõ ràng vật đang căng phồng dưới lớp quần tây đen kia.
Tựa như sự kết hợp giữa thuần khiết và du͙© vọиɠ, gợi cảm mà mê người, khiến người ta càng nhìn càng không dời ánh mắt đi được.
Vệ Ngưng Nhiên ngồi xổm xuống trước người anh, chậm rãi kéo khóa quần đã bị căng chặt của anh, cách qυầи ɭóŧ khẽ xoa cự vật sớm đã dâng trào đứng thẳng.
Chử Tập rên nhẹ một tiếng, ngón tay thon dài vuốt ve vành tai và gò má của cô.
Qυầи ɭóŧ được cô kéo xuống, vật thô dài nóng bỏng cương cứng lập tức nhảy bật ra, màu sắc phấn nộn kết hợp với kích cỡ và hình dáng dữ tợn, nhưng lại trông hài hòa đến khó tả.
Nghĩ đến những gì anh thường làm với cô, Vệ Ngưng Nhiên do dự một lát, đột nhiên hé miệng, vươn đầu lưỡi khẽ liếʍ.
Không dự đoán được cô sẽ dùng miệng, cả thân thể Chử Tập đều khẽ run lên, dục hỏa trong cơ thể tăng vọt thôi thúc đến mức càng thêm mãnh liệt, ngực cũng không khống chế được mà phập phồng dữ dội.
Anh muốn nói với Vệ Ngưng Nhiên những lời như cô từng nói khi lần đầu tiên anh dùng miệng giúp cô, muốn nói cô đừng chạm vào, nơi đó bẩn. Nhưng nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, đặc biệt là đôi con ngươi hàm chứa sắc xuân lại mang theo chút e lệ ở trước mắt, không hiểu sao anh lại không mở miệng được.
Tuy rằng Vệ Ngưng Nhiên không có kinh nghiệm khẩu giao cho đàn ông, nhưng cô đã từng học rất kỹ các bài hướng dẫn chi tiết ở trên mạng, hiện giờ từ phản ứng của Chử Tập cô xác nhận rằng anh thực sự rất thoải mái, cô cũng không hề chần chờ nữa, trực tiếp hé miệng ngậm lấy đỉnh cực đại.
Bàn tay nắm lấy sofa của Chử Tập đột nhiên căng thẳng, tiếng hít thở hỗn loạn không ngừng quanh quẩn trong văn phòng an tĩnh. Anh có thể nhìn thấy động tác đầu lưỡi của cô liếʍ quanh đỉnh dươиɠ ѵậŧ một cách rõ ràng, quyến rũ lại sắc tình, ôn nhu và kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Tiếng rêи ɾỉ như có như không tràn ra từ trong cổ họng anh, anh không nhịn được duỗi tay ra ôm đầu cô, nhẹ nhàng áp cô xuống gần, để cự vật của anh có thể thâm nhập vào sâu hơn. Kỹ thuật của cô trúc trắc, thường xuyên không nắm chắc lực đạo, du͙© vọиɠ căng cứng cọ xát ra vào ở trong miệng cô một cách khó khăn, kỳ thật nó khác xa với kɧoáı ©ảʍ khi cắm vào tiểu huyệt.
Nhưng anh vẫn cực kỳ yêu cái cảm giác này. Cô gái anh yêu nhất bằng lòng vì anh, nằm ở giữa hai chân anh, dùng cái miệng sạch sẽ nhất, cất chứa bộ phận riêng tư bẩn nhất của mình.
Loại kɧoáı ©ảʍ tinh thần này còn mãnh liệt hơn cả kɧoáı ©ảʍ sinh lý. Không gì có thể làm người ta thỏa mãn hơn điều này nữa.