Chúng Ta Sẽ Tốt Hơn

Chương 53: Nhu tình (2)

Trong khoảnh khắc đầu lưỡi ướt mềm chạm vào âm đế, Vệ Ngưng Nhiên chỉ nghe thấy trong đầu “Oành” một tiếng, dường như có thứ gì đó nổ tung ngay lập tức.

Anh thế mà lại đang hôn lên nơi đó của cô! Sao anh lại có thể dùng miệng chạm vào nơi đó?

Tuy cô mới vừa tắm xong, nhưng vẫn cảm thấy rất bẩn mà.

Dù rằng cô cũng biết chuyện khẩu giao như này, nhưng người ấy là Chử Tập, là người trước kia cô vẫn luôn cảm thấy cao và xa xôi không thể với tới. Mặc dù hiện giờ anh đã là bạn trai của cô, nhưng cô cũng chưa từng nghĩ tới, có một ngày anh sẽ nằm ở giữa hai chân cô, dùng môi lưỡi âu yếm nơi riêng tư nhất của cô.

Cả khuôn mặt cô đều nghẹn đến mức đỏ bừng, muốn lên tiếng ngăn anh lại, nhưng một khi mở miệng cũng chỉ có hơi thở dốc dồn dập và tiếng rêи ɾỉ.

Đầu lưỡi của anh mềm mại linh hoạt lại mạnh mẽ, lúc dựa vào âm đế dùng sức liếʍ láp, cái loại cảm giác vừa tê vừa ngứa này kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức cô hưng phấn muốn hét lên thành tiếng.

Thật sự rất thoải mái.

Cô phải thừa nhận rằng cô rất thích cảm giác như vậy.

Bất luận là kɧoáı ©ảʍ sinh lý chưa từng được thể nghiệm bao giờ, hay là sự thỏa mãn của tâm lý vì được người yêu âu yếm ôn nhu như thế, đều làm cô vui vẻ đến muốn khóc.

Cô xoắn chặt drap giường, không khỏi vặn vẹo, run rẩy rồi phát ra từng tiếng rên kiều mị uyển chuyển dưới môi lưỡi của anh.

Âm đế nho nhỏ sớm đã cương cứng, vươn lên từ giữa hai cánh hoa lớn đang khép chặt, sau đó lại dính vào nước bọt trong suốt, ngượng ngùng ướt đẫm và kiều diễm quyến rũ.

Cửa huyệt phấn hồng nhiệt tình khép mở, vừa thu vừa co rồi lại hé mở không ngừng phun ra càng nhiều chất lỏng trong suốt, nhuộm ướt hơn phân nửa mông cô đến mức dính nhớp khó chịu.

Mặc dù Chử Tập không có kinh nghiệm ở phương diện này, nhưng lại từng học hỏi một vài kiến thức lý thuyết, hơn nữa đối với loại chuyện thế này, đa phần mọi người sẽ có loại thiên phú không cần thầy dạy cũng hiểu.

Sau khi đoán rằng cô rất thoải mái từ phản ứng của cô, anh lại càng không e dè, trực tiếp há miệng ngậm lấy tiểu hạch đã sưng to, tăng thêm lực đạo mυ'ŧ vào từng chút một.

“Ưm…” Vài giọt nước mắt đã bị kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt ép chảy ra từ khóe mắt, Vệ Ngưng Nhiên bất giác khép hai chân lại, kẹp chặt đầu anh vào giữa hai chân mình.

Chử Tập duỗi tay mở rộng hai đùi của cô, môi lưỡi trượt xuống cửa huyệt bên dưới, khẽ liếʍ chất lỏng ấm áp mới vừa chảy ra.

Không có hương vị gì đặc biệt, nhưng đối tượng là cô, dường như lại được ban cho một loại ý vị đặc trưng, khiến anh bằng lòng đón nhận, thậm chí còn yêu thích.

Sau khi mυ'ŧ mạnh vài ngụm ái dịch từ cửa huyệt, anh mới ngậm hai mảnh cánh hoa tinh tế mềm mại vào trong miệng, mυ'ŧ mát liếʍ láp, chậm rãi dùng hàm răng thử thăm dò và khẽ cắn cọ xát từng bước.

“A…” Vệ Ngưng Nhiên run giọng thét lên, trước khi đầu lưỡi của anh tiến sâu vào trong cửa động, cả người cô đều run rẩy muốn phát tiết.

Cô không thể chịu nổi sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy.

Cuối cùng làn sóng ái dịch này chảy quá mãnh liệt, không chỉ có môi lưỡi của Chử Tập ướt đẫm, ngay cả cằm cũng dính không ít, anh vừa ngẩng đầu lên, bọt nước trong suốt liền chảy dọc xuống cổ, chảy qua hầu kết gợi cảm, lăn dài vào chỗ sâu bên trong áo.

Vệ Ngưng Nhiên vẫn chưa bình tĩnh lại từ đợt cao trào này đang híp mắt thở dốc, trong lúc vô tình thoáng nhìn thấy dáng vẻ có chút gợϊ ȶìиᏂ này của anh, cô bỗng nhiên ngượng ngùng đến nỗi mặt đỏ tai hồng, vô thức muốn khép hai chân lại.

Chử Tập lại không cho cô cơ hội này.

Anh đã sớm nghẹn đến mức hạ thân phát đau, hoàn toàn vì tình yêu dành cho cô mới làm anh kiên nhẫn thực hiện đủ màn dạo đầu, trao cho cô sự âu yếm dịu dàng nhất, hiện giờ nhìn cảnh tượng vách thịt trong động giàn giụa mật dịch đang khép mở vô cùng quyến rũ giữa hai chân cô, tất nhiên một giây anh cũng không thể chờ nữa.

Bàn tay to giữ lấy mắt cá chân tách rộng hai chân cô ra, thân hình cao lớn của anh cũng lập tức phủ lên, đầu gối chen vào giữa hai chân cô, trong lúc vội vàng cởϊ qυầи ra, cũng hôn lên khuôn mặt cô.

“Thoải mái không em?” Giọng nói trầm thấp mang theo chút khàn khàn gợi cảm đến tột đỉnh, rõ ràng hiện tại anh cũng chưa chạm vào cô bao nhiêu, nhưng cô lại không nhịn được mà khẽ rùng mình, tê dại từ hai má xuống đến thân dưới.

“Ừm.”

Nhìn thấy cằm anh dinh dính, nghĩ đến lúc anh hôn cô vẫn còn lưu lại trên mặt cô chút chất lỏng chỉ nơi riêng tư của mình mới có, cô lại càng cảm thấy mặt nóng lên.Chử Tập cực kỳ yêu thích dáng vẻ ngượng ngùng này của cô, cười khẽ vuốt ve đầu cô, gần như cũng vào ngay lúc này, vật đã sưng to từ lâu giữa hai chân anh chạm vào cửa huyệt mà không hề bị cản trở.

Quá cứng, quá to, đỉnh vật nóng bỏng, lập tức lại gợi lên trong cô hồi ức của đêm đầu tiên ấy.

Tuy rằng có chút không thoải mái, nhưng càng nhiều hơn chính là cái cảm giác căng tràn khi được lấp đầy này, là sự rung động và tê dại trong từng cú thọc vào rút ra, càng là sự thỏa mãn khi bọn họ quấn quýt chặt chẽ và giao hòa vào nhau.

Cảm giác được hoa huyệt phấn nộn không kìm được hơi co thắt lại, Chử Tập nhanh chóng vỗ về dịu dàng: “Đừng sợ, anh sẽ nhẹ một chút.”

Kỳ thật không phải cô đang sợ, mà là đang khát vọng, khẩn trương và khát vọng được cùng anh tiến hành sự tiếp xúc thân mật nhất.

“Em không sợ.” Vệ Ngưng Nhiên mỉm cười duỗi tay vòng lấy cổ anh, “Có anh ở đây, em không sợ điều gì cả.”

Bởi vì cô biết, anh sẽ bảo vệ cô, sẽ không nỡ làm tổn thương cô.

Chử Tập cũng cười, trong đôi mắt tràn đầy vẻ ôn nhu không giấu được: “Anh tiến vào nhé, nếu không thoải mái thì nói với anh.”

“Vâng.”

Đỉnh dươиɠ ѵậŧ cực đại từ từ tiến đến cửa huyệt rồi lách qua từng lớp thịt non mềm chen vào bên trong, xúc cảm chặt khít mềm mại thoải mái đến mức anh không nhịn được khẽ rêи ɾỉ, cũng kí©ɧ ŧɧí©ɧ Vệ Ngưng Nhiên đến mức rên thành tiếng.

Lúc gần như tiến vào hoàn toàn, anh mới cơ hồ nhớ tới gì đó, bỗng chốc dừng lại động tác cắm vào, ảo não khẽ cắn môi, đôi tay chống ở trên giường rút lửa nóng còn chưa được giải tỏa du͙© vọиɠ ra bên ngoài.

Vệ Ngưng Nhiên cũng lập tức phản ứng kịp là anh muốn làm gì.

Bởi vì vừa rồi, anh không đeo bao.

Nhưng loại xúc cảm càng thêm chân thật này, mang đến cho cô sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt hơn, thậm chí không có tầng chướng ngại mỏng manh kia, cô có thể cảm nhận được càng thêm rõ ràng, anh đang ở bên trong cô, giữa bọn họ không có một chút khoảng cách và cản trở nào, rất giống như thật sự hòa hợp làm một.

Nếu là vì ngăn ngừa lây nhiễm bệnh tật, cô tin tưởng anh rất khỏe mạnh, cho nên hoàn toàn không cần mang bao, nhưng nếu vì tránh thai…

Nháy mắt, trong đầu cô đột nhiên hiện lên vô số ý niệm.

Cô và anh, sẽ có con sao?

Con của bọn họ, sẽ trông như thế nào? Giống anh hay là giống cô? Con trai hay là con gái? Ngoan ngoãn hay nghịch ngợm?

Đến lúc con của họ đã trưởng thành đến lứa tuổi như bọn họ hiện tại đây, cô và anh rồi sẽ có dáng vẻ thế nào?

Ngay lúc suy nghĩ của cô dần dần bay xa, Chử Tập đã mang bao vào xong và phủ lên người cô, vật căng cứng đến mức tận cùng kia tiến vào một lần nữa.

Cảm giác thoải mái khi lối vào được lấp đầy kéo tất cả suy nghĩ của cô trở về, nhìn khuôn mặt tuấn tú đang tràn ngập du͙© vọиɠ và nhu tình, cô bỗng nhiên cắn môi khẽ cười.

“Cười gì vậy?”

“Cười em vừa nãy ở trong đầu đã vô tình nghĩ xong cả đời trải qua cùng anh rồi.”

Nói xong cô mới nhận ra rằng bọn họ mới ở bên nhau được mấy ngày thôi, vậy mà đã nói đến chuyện cả đời gì đó, không phải là quá sớm hay sao?

Chử Tập lại không cảm thấy lời này của cô có gì không ổn, chỉ mỉm cười nhìn cô: “Cả đời của anh và em có ngắn như vậy sao?”

Dươиɠ ѵậŧ thô to hung hăng khuấy đảo vài cái ở sâu trong hoa huyệt, cô lập tức run rẩy khẽ kêu ra tiếng.

Chử Tập cúi người muốn hôn lên môi cô, đột nhiên nghĩ đến ngoài miệng mình còn dính chút chất lỏng nào đó, anh dừng lại nhanh chóng duỗi tay lau đi.

Nhìn thấy động tác của anh, trong lòng Vệ Ngưng Nhiên mềm nhũn, chủ động hôn lên môi anh.

Sau khi liếʍ một vòng trên môi anh, rồi tinh tế mυ'ŧ đi chất lỏng trên cằm anh, lưu lại một vệt nước mới, cô mới khe khẽ nói: “Anh cũng không chê em bẩn, chẳng lẽ em lại ghét bỏ anh sao?”

“Em nào có bẩn? Một chút cũng không bẩn.” Anh mỉm cười hôn cô một lần nữa, cuốn lấy lưỡi cô quấn quýt vòng quanh một lúc lâu, mới thở hổn hển ôn nhu nói bên tai cô, “Cả đời của chúng ta, anh sẽ từ từ trải qua cùng em.”