Trong phòng bếp yên tĩnh, âm thanh môi lưỡi quấn quýt như được phóng đại lên vô số lần, truyền rõ vào tai Vệ Ngưng Nhiên, trong kiều diễm lại mang theo chút vị sắc tình, làm thân thể vốn tê dại của cô càng mềm nhũn vô lực.
Hôn mãi đến khi sắp không thở nổi, Chử Tập mới từ từ rời khỏi bờ môi cô, môi lưỡi nóng rực hôn dọc theo cổ cô nhẹ nhàng đi xuống, cẩn thận liếʍ mυ'ŧ trên xương quai xanh tinh xảo, bàn tay to mang theo nhiệt độ nóng rực cũng vuốt ve đi từ bên eo cô phủ lên đến trước ngực, nhẹ nhàng xoa nắn.
“Ưm…” Tiếng rêи ɾỉ vô thức tràn ra từ giữa làn môi, thân thể Vệ Ngưng Nhiên run rẩy, hai tay ôm chặt lên cổ anh, eo thon bất giác vặn vẹo, bụng dán sát khẽ cọ vào nơi cực đại giữa chân anh.
Dục hỏa không ngừng trào dâng, cuối cùng Chử Tập không chịu nổi sự tra tấn này, một tay chặn ngang bế cô lên, nhanh chóng trở về phòng ngủ.
Lúc đặt cô lên trên giường, cơ thể anh cũng áp sát lên, vừa hôn môi cô, bàn tay vừa luồn vào trong cổ áo cô, nắm giữ một bên bầu ngực mềm mại khẽ vuốt ve mà không hề gặp sự cách trở nào, đầu ngón tay không ngừng vân vê xoa bóp trên đỉnh.
“A…” Thân thể cô quá nhạy cảm, trong nháy mắt run rẩy không ngừng khi bị anh dùng cách trêu đùa trực tiếp như vậy, cơ thể mềm mại không chịu nổi hơi vặn vẹo dưới thân anh.
Mυ'ŧ lấy cánh môi ướŧ áŧ và vuốt ve bầu ngực mềm mại của cô, hạ thể của Chử Tập càng cảm thấy vô cùng căng chặt, anh dứt khoát ngồi dậy khụy gối ở bên người cô, cởi bỏ bộ quần áo ở nhà của cô, lộ ra nội y màu lam ở bên trong.
Anh mơ hồ nhớ rõ, bộ nội y này là bộ cô đã giặt và phơi ở ban công vào tối lần đầu tiên anh tới nhà cô.
Buổi sáng ấy thức dậy từ trên giường của cô, nhìn thấy cô ngủ trên sofa để lộ cả cảnh xuân ra ngoài vì không mặc nội y, sau đó lại nhìn thấy bộ nội y gợi cảm kia treo bên cạnh áo sơmi của anh ở ngoài ban công, không ai biết lúc ấy trong lòng anh nổi lên bao nhiêu gợn sóng, trong cơ thể lại trào dâng bao nhiêu du͙© vọиɠ đáng sợ.
Hôm nay, tất cả những điều không thể chạm đến vào buổi sớm hôm ấy, cũng đã không còn xa vời nữa, cô cứ như vậy quần áo không ngay ngắn mà nằm ở trước mặt anh, bộ ngực sữa lộ ra một nửa, sắc mặt ửng hồng, đôi mắt hàm chứa sắc xuân, vì anh mà phơi bày ra dáng vẻ quyến rũ nhất.
Ngón tay thon dài đẩy nội y ra, đôi bầu ngực lớn trắng nõn lập tức nảy bật lên, trong nháy mắt tiếp theo liền được anh giữ trọn vào lòng bàn tay và vuốt ve từng chút một.
Hồi cao trung anh đã biết, dáng người cô rất đẹp, dựa theo lời bàn tán vụиɠ ŧяộʍ của một vài nam sinh mà nói thì, cô chính là điển hình của “Ngực lớn eo thon mông vểnh”, làm người ta vừa thấy sẽ muốn hung hăng sờ vào hai cái.
Lần đầu tiên nghe thấy những lời bàn luận như vậy, anh vừa phẫn nộ lại khinh thường, nửa điểm cũng xem thường những kẻ dùng ngôn ngữ đáng khinh suy tưởng về thân thể cô, thậm chí hận không thể xông lên đánh nhừ bọn họ, bịt kín miệng bọn họ vĩnh viễn.
Nhưng từ hôm cõng cô đến phòng y tế, bắt đầu từ chuyện bộ ngực mềm mại của cô không ngừng đè ép vào lưng anh, đến chuyện phần ngực trắng nõn và khe rãnh sâu thẳm của cô vô tình lộ ra ở trước mắt anh, anh đã bắt đầu dần lún sâu vào.
Trong những giấc mộng, anh thường xuyên nhìn thấy thân thể trần trụi của cô, cũng thường xuyên cầm lấy bộ ngực quyến rũ kia không kiêng nể gì mà vuốt ve đùa bỡn, dùng môi lưỡi liếʍ mυ'ŧ ngậm vào, thậm chí còn đem vật cứng rắn dữ tợn giữa hai chân anh đưa đẩy vuốt ve vào trong khe ngực của cô, làm đến khi tất cả chất lỏng trắng đυ.c đều bắn ra trước ngực cô.
Mỗi một hình ảnh trong giấc mơ, đều mang đến cho anh niềm kɧoáı ©ảʍ cực đại, bất kể là trong mộng hay hiện thực, anh đều được phóng thích ra.
Nhưng đến lúc ý thức dần trở nên thanh tỉnh, lý trí hoàn toàn phục hồi, anh lại bắt đầu phỉ nhổ bản thân đã không biết xấu hổ như vậy, cảm thấy đó là sự vấy bẩn đối với cô.
Tuy nhiên đến lúc thực sự nhìn thấy cô, anh vẫn sẽ vô thức trộm liếc nhìn về phía bộ ngực cao ngất của cô, trong đầu không ngừng hồi tưởng lại mọi thứ trong mộng.
Anh vừa tự trách áy náy, lại vừa muốn ngừng mà không được.
Hiện tại anh đã biết, tình yêu và du͙© vọиɠ vốn dĩ không thể tách rời, anh yêu cô, cho nên mới càng khẩn trương muốn cô hơn, mới có thể luôn luôn mê luyến thân thể của cô mà không khống chế được.
“A…” Đỉnh nụ hoa sớm đã đứng thẳng bị anh dùng sức vân vê, Vệ Ngưng Nhiên nhất thời run rẩy và phát ra tiếng rêи ɾỉ yêu kiều.
So với da thịt trước ngực cô, lòng bàn tay và đầu ngón tay của anh lại hơi thô ráp hơn, mỗi một lần anh đυ.ng chạm vào, đều có thể khơi dậy dòng điện chạy trên người cô, làm ngực cô vừa nóng vừa sưng đau, nhất là đỉnh ngực bị anh xoa đến mức đổi màu sắc càng ngưa ngứa khó nhịn, vừa muốn tránh khỏi sự đυ.ng chạm của anh, vừa khát vọng được càng nhiều hơn.
Nhìn bầu ngực phập phồng run rẩy của cô, Chử Tập càng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, lập tức nghiêng người cúi xuống ngậm lấy phần da thịt tuyết trắng và khẽ mυ'ŧ vào, lưu lại từng vệt nước mờ ám trên ngực cô.
“Ưm…” Hơi thở nóng ran của người đàn ông phả vào trên da thịt mẫn cảm, đỉnh nụ hoa bị chóp mũi của anh chạm vào tê ngứa, Vệ Ngưng Nhiên lập tức cong người lên theo bản năng, ưỡn ngực chủ động dùng quả đào của mình cọ lên mặt anh.
Ngực quá căng trướng và khó chịu, cứ như thể anh sờ thế nào cũng không đủ, đỉnh đào xinh đẹp càng không nỡ rời khỏi sự âu yếm của anh dù chỉ một khắc, thậm chí nơi giữa hai chân cô còn chưa bị anh chạm vào cũng ngứa vô cùng, chờ đợi anh tiến thêm một bước mà an ủi.
Chử Tập cũng không làm cô thất vọng, nhanh chóng dùng đầu lưỡi khẽ liếʍ đỉnh nụ hoa đang run rẩy, sau khi nghe thấy tiếng rên của cô càng ngậm vào trọn vẹn, dùng sức liếʍ mυ'ŧ, nhấm nháp si mê, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơi thở cô càng gấp vội hơn, đôi tay tiếp tục vỗ về chơi đùa hai quả đào chín mọng, từng chút một xoa nắn nó đến mức biến dạng.
Loại xúc cảm trơn mềm chân thật này thực sự vô cùng thoải mái, anh vừa gặp phải đã không nỡ buông ra.
“Ừm a…” Đỉnh ngực bên kia cũng được anh nuốt vào trong miệng và thay phiên âu yếm, Vệ Ngưng Nhiên không khỏi phát ra một hơi thở thỏa mãn, nhưng không bao lâu, cái loại dục hỏa mãnh liệt gợi lên từ bầu ngực này lại làm thân thể cô càng thêm trống rỗng khó chịu, “Chử Tập…”
Thấy cô kẹp chặt hai chân ở trên giường và xoay mông qua lại, Chử Tập cũng hiểu rõ cảm giác hiện tại của cô, cuối cùng anh rút một bàn tay to rời khỏi trước ngực cô, chậm rãi kéo chiếc quần mặc nhà của cô xuống.
Qυầи ɭóŧ màu lam sớm đã ướt một mảng lớn, vệt nước trong suốt hiện rõ trong mắt anh, giống như một liều xuân dược mạnh nhất, ngay lập tức đốt cháy dục hỏa trong thân thể anh lên đến đỉnh điểm.
Bởi vì động tình cô mới có thể ướt thành như vậy, cô đang khát vọng anh.
Nhanh chóng kéo qυầи ɭóŧ ra, ngón tay dài của anh trực tiếp cắm sâu vào giữa hai chân cô, phủ lên hoa huyệt ướt đẫm, ấn mạnh rồi vuốt ve qua lại.
Bất ngờ xảy ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khiến Vệ Ngưng Nhiên hét lên một tiếng, bụng dưới run rẩy dữ dội, tiểu huyệt không ngừng co rút lại ngay lập tức rồi phun ra một dòng chất lỏng, thấm ướt luôn cả ngón tay anh.
Chử Tập ngồi quỳ ở trước mặt cô một lần nữa, tách mở hai chân cô rộng ra, một tay kề sát vào âm phụ đầy đặn của cô, một tay trước đó đã phủ lên viên tròn nhỏ ướŧ áŧ tiếp tục vân vê xoay vòng.
Kɧoáı ©ảʍ tới vừa nhanh vừa mạnh mẽ, Vệ Ngưng Nhiên cắn chặt môi, căng thẳng cuộn tròn ngón chân, đôi tay nắm chặt lấy drap giường, dưới sự vuốt ve của anh mà hé miệng thở hổn hển, run rẩy không ngừng.
Hoa dịch trong suốt ào ạt trào ra từ cửa huyệt, chẳng mấy chốc đã tẩm ướt drap giường ở dưới thân, nhìn âm đế dần dần cương cứng và cửa huyệt không ngừng khép mở của cô, còn có hai mảnh cánh hoa phấn nộn run rẩy kia, hầu kết của Chử Tập lăn tròn, đôi mắt sâu thẳm, không chút do dự vùi đầu vào giữa hai chân cô, hôn lên nó.