Mới bị cọ xát vài cái đã không nhịn được chảy nước, người đàn ông nhướng mày kiếm, trong đôi mắt sáng phủ một tầng đỏ ửng, không vui. Anh cởϊ qυầи đùi của Hoàng Tiểu Thiện, phát hiện bên trong trơn bóng, cô không mặc qυầи ɭóŧ, tâm trạng bỗng nhiên trở nên thoải mái hơn chút, anh hôn lên môi cô gái coi như phần thưởng.
Dưới ánh trăng, mật huyệt sạch sẽ hiện ra trước mắt, màu da trong trắng lộ hồng, hai bên mép âʍ ɦộ có mấy cọng lông ngắn mềm mại, giống như đang bảo vệ cho chốn đào nguyên tiên cảnh.
Ngón tay người đàn ông mát lạnh như ngọc, khẽ khảy hạt châu bị hai cánh hoa bọc chặt bên trong của Hoàng Tiểu Thiện, sau đó xoa nắn theo vòng tròn có quy luật, nhuỵ châu nõn nà mềm mại, anh đoán tuổi tác của cô gái này chắc chắn không lớn.
Trong miệng còn đang ngậm bầu ngực trơn trượt thơm hương, vừa nghĩ đến đây anh đã thấy mong đợi: Tuổi cô không lớn, nói vậy bộ ngực bảo bối này còn có thể lớn hơn nữa.
Người đàn ông vào sinh ra tử nhiều năm, đã không còn là thằng nhóc lần đầu khai trai, đầu ngón tay mới vừa chạm vào mật huyệt đã biết đây là giếng nước chưa được khai phá, hơn nữa còn là một giếng nước vô cùng mẫn cảm, chỉ vừa kɧıêυ ҡɧí©ɧ, bên trong tiểu huyệt đã không tự chủ chảy ra dịch mật.
Hoàng Tiểu Thiện trong lúc ngủ mơ bị gian da^ʍ, hai chân vặn vẹo giãy giụa càng thêm dữ dội, cẳng chân trắng nõn bị ép đặt lên đùi người đàn ông, eo thon uốn éo, mảnh đất tam giác cọ tới cọ đi, muốn đẩy món đồ đáng ghét kẹp giữa hai chân mình ra nhưng lại cảm thấy thứ này rắn chắc, nóng hổi, nơi đặt chân co giãn đàn hồi đặt rất thoải mái, vì thế một chân nhỏ đạp lên vùng bụng dưới bên trên côn ŧᏂịŧ của người đàn ông, sau đó bất động.
Người đàn ông cảm thấy côn ŧᏂịŧ nặng trĩu, ngẩng đầu lên khỏi bộ ngực của cô gái, hai mắt nương theo ánh trăng nhìn thử, sau đó nhếch môi cười: Cô gái to gan lớn mật, lại dám dùng công thịt của anh làm thảm lót chân.
Anh lắc mông một cái, chân Hoàng Tiểu Thiện rơi xuống dưới háng anh, sau đó lại đặt mông ngồi lên, dùng mông cọ xát mu bàn chân của cô.
"Ưm ư ~~~" Không phải tiếng rêи ɾỉ khi hoan ái, mà là tiếng hờn dỗi trong lúc ngủ mơ.
Hoàng Tiểu Thiện ngủ không yên ổn, thân thể khô nóng, lại giống như bị quỷ áp giường, trán thấm đẫm mồ hôi, tóc mái ướt nhẹp. Hai tay quơ loạn, trong lúc vô tình vỗ phải gương mặt người đàn ông, trong phòng vang lên một tiếng bốp giòn tan.
Người đàn ông nheo mắt đầy nguy hiểm, từ lúc anh bước lên địa vị cao quý tới nay, còn chưa có ai dám động tay động chân lên mặt anh, thế mà cô gái châu Á này lại dám, nên phạt!
Anh cầm dươиɠ ѵậŧ để qυყ đầυ dừng ở cửa huyệt, mu bàn tay yêu thương vuốt dọc theo gò má phiếm hồng của Hoàng Tiểu Thiện, cúi đầu ngậm lấy hai cánh hơi chu lên, nơi này thật mềm, khiến anh không nhịn được duỗi lưỡi liếʍ hai cái.
Người đàn ông quỳ gối giữa hai chân cô gái, cặp đùi rắn chắc mở rộng khiến hai chân cô bị ép khuếch trương, rãnh mông mở lớn, qυყ đầυ thuận thế tiến vào mật cảnh, vừa vào đã cảm thấy như có sợi dây vô hình trói chặt qυყ đầυ, kéo anh tiến vào thăm dò nơi chưa từng bị ai khai phá.
Mật huyệt chặt khít lần đầu nghênh đón cự vật của người đàn ông, môi âʍ ɦộ dán chặt, vách tường thịt co rút, kẹp lấy thân gậy của anh.
"A…… a……" Hoàng Tiểu Thiện đang trong mộng đẹp, bỗng dưng bị côn ŧᏂịŧ của người đàn ông xỏ xuyên, cảm giác đau đớn đánh tan cảnh trong mơ kéo cô về hiện thực tàn khốc.
Hai mắt Hoàng Tiểu Thiện choàng mở, cả người rơi vào trạng thái kinh hãi, con ngươi dại ra, khiến người đàn ông đang cắm côn ŧᏂịŧ vào tiểu huyệt phải ngẩng đầu đối mặt với cô, một đôi mắt to tròn sạch sẽ, tựa như một dòng nước mát lạnh tiến vào mắt anh.
Trong đầu anh lập tức vang lên một giọng nói kiêu ngạo: Ông đây thích đôi mắt này rồi.