Hôn môi là chuyện thân mật, giống như khi làʍ t̠ìиɦ vậy, cả hai khắng khít lại với nhau.
Khi đầu lưỡi bị quấy loạn sẽ sinh ra một loại ảo giác hai người thật sự yêu nhau.
Hiện tại men say của An Thư Yểu thật ra đã vơi đi không ít, cô rõ ràng hiểu được bản thân mình đang nɠɵạı ŧìиɧ, hơn nữa đối tượng là bạn của bạn trai.
Mà cô lại dễ dàng chìm đắm trong sự cưng chiều và dịu dàng của Quý Sâm mang lại, đó là cảm giác mà Dương Chiếu chưa bao giờ cho cô.
Dươиɠ ѵậŧ trong tiểu huyệt lại to hơn một vòng, khó chịu mà nhợt nhạt thọc vào rút ra.
Kɧoáı ©ảʍ khiến An Thư Yểu liên tục than thở, hai chân quấn lấy hắn thon chắc eo, bộ ngực gắt gao dán ở hắn cơ ngực thượng, dùng chính mình đầṳ ѵú đi cọ hắn đầṳ ѵú.
“Ưʍ... Thật thoải mái....”
An Thư Yểu không thầy dạy cũng hiểu lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ tự tìm sung sướиɠ cho riêng mình, mông nhỏ theo tần suất của Quý Sâm nâng cao lên, eo chuyển động như một yêu tinh chuyên quyến rũ đàn ông .
Quý Sâm thở hổn hển, qυყ đầυ cùng gốc dươиɠ ѵậŧ đều bị huyệt thịt bao bọc chặt chẽ cũng mang cho anh không ít kɧoáı ©ảʍ.
“Nhưng... Có thể nhanh lên.....” Sau khi An Thư Yểu đã thích ứng đồ vật mình chứa trong cơ thể, dần dần không thỏa mãn với biên độ chậm rùa như giờ, nhỏ giọng tiến đến bên tai anh nói, “Giống vừa rồi, hung hăng cắm tôi ấy.”
Quý Sâm nghe cô nói mí mắt nhảy một chút, rũ xuống nửa mắt nhìn bộ dáng vừa thanh thuần vừa gợi cảm của cô, chỉ cảm thấy hồn khí trên người đều bị bé yêu tinh nhỏ hút đi mất rồi.
“Da^ʍ như vậy à, tiểu tâm can đợi chờ lát nữa bị anh đây chơi rên không ngừng nghỉ nhé.” Quý Sâm cắn cắn cánh môi cô nói.
An Thư Yểu cắn ngón tay, hai mắt mị hoặc nhìn anh, ý là sẽ anh cứ cắm tôi đi tôi sẽ không để bản thân kêu ra tiếng đâu.
Động tác nhỏ của cô làm Quý Sâm thấy cô đáng yêu chết đi được, cười nhẹ một tiếng thẳng nửa người trên, bàn tay to nắm mông, một tiếng tiếp đón cũng chưa hình thành, anh rút ra côn ŧᏂịŧ sau đó bỗng nhiên đâm mạnh vào.
“Ưʍ......” An Thư Yểu bị thao cả người lui về phía sau một bước, lại bị Quý Sâm nhéo mông kéo lại.
Côn ŧᏂịŧ không chút thương hoa tiếc ngọc ở trong cơ thể cô ra vào, mỗi một lần đều sẽ mang ra một lượng dâʍ ŧᏂủy̠, xong lại ‘ phụt ’ một tiếng cắm vào.
An Thư Yểu sướиɠ đến mu bàn chân căng thẳng, cắn ngón tay nức nở rêи ɾỉ, vài giây sau ở bên trên để lại một loạt dấu răng.
Ngoài cửa đôi cẩu nam cẩu nữ trong phòng khách cũng dần dần tiến vào trạng thái, bọn họ nghĩ lầm trong nhà không có người, cho nên âm thanh làʍ t̠ìиɦ vô cùng lớn.
Cô gái kiều mị ngẩng cao rêи ɾỉ, “A.... Ông xã....., thật thoải mái......”
Dương Chiếu đánh hai cái lên mông cô ta, làm cô ta chổng mông lên như con cún.
“Không kéo màn lại có phải rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ không? Được người khác nhìn đến sướиɠ không hả, thao chết cô cái đồ dâʍ đãиɠ.”
Cô gái ưm a rêи ɾỉ, “Đúng vậy.... Phải bị thấy được.... Chổng mông cho ông xã cᏂị©Ꮒ bị người đối diện thấy....”
“Sướиɠ quá... A... Ha... Đã quá..... Thích côn ŧᏂịŧ lớn....”
Dương Chiếu bế cô ta lên dùng tư thế xi con nít tiểu đem côn ŧᏂịŧ cắm vào, rồi đi đến cửa sổ sát đất phô bày tất cả ra ngoài cửa sổ, cảm giác này cứ như làʍ t̠ìиɦ ở nơi công cộng vậy, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cái mông hắn co chặt, côn ŧᏂịŧ sướиɠ điên.
“Cô xem, đối diện hình như có người nhìn qua kìa, nhìn thấy cái động của cô bị tôi cᏂị©Ꮒ chảy một đống nước.”
“Thấy được... Thấy được.... Ưm a.... Phải bị nhìn thấy hết....”
Các loại từ ngữ da^ʍ uế không chịu nổi theo kẹt cửa chui vào phòng len lỏi vào tai hai người đang vụиɠ ŧяộʍ làʍ t̠ìиɦ, Quý Sâm cười xoa mông cô, nói: “Cục cưng nhỏ, em cũng kêu cho anh nghe được không?”
An Thư Yểu tuy rằng cảm thấy ngại với lời mà cô gái lang thang kia, nhưng nghe được câu của Quý Sâm, phảng phất như muốn cho anh cao hứng thêm một chút, vì thế học theo người ngoài kia rêи ɾỉ: “Chồng.... Chồng ơi..... Sướиɠ quá.....”
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Tuần này up nhiêu đây thôi, nhấn sao và cmt để được đọc chương mới sớm nhe