Ưʍ....."
An Thư Yểu nhíu lại mi, nước mắt do đau nên chảy ra, đáng thương nhìn anh.
Quý Sâm cũng không tốt hơn là bao, lần đầu tiên nếm thử tìиɧ ɖu͙©, tiểu huyệt bởi vì đau đớn gắt gao co rút lại, hút đến dươиɠ ѵậŧ anh đau không kém.
"Thả lỏng." Quý Sâm đau đến trán ra mồ hôi, nhưng do không hề có tí kinh nghiệm nào nên anh không biết lúc này phải duỗi tay vuốt ve cơ thể cô gái một chút, để giảm bớt sự đau đớn khi mất đi lần đầu tiên.
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, nhưng không chỉ có một người.
"Quý Sâm, cậu có ở nhà không?" Giọng của Dương Chiếu vang lên.
Quý Sâm vừa định trả lời, thì bỗng cô gái dưới thân co chặt lại bởi vì nghe được giọng bạn trai mình, trên qυყ đầυ là kɧoáı ©ảʍ mềm mại sảng khoái khiến anh kêu lên một tiếng không nói nổi thành lời.
Một hồi lâu, dâʍ ŧᏂủy̠ trong tiểu huyệt cũng đủ nhiều, hai người đổ mồ hôi đầm đìa mới tìm được sự sung sướиɠ.
"Quý Sâm?" Dương Chiếu gõ gõ cửa, không nghe được âm thanh nào lại thử vặn tay nắm, An Thư Yểu sợ tới mức liên tục vùi mặt trốn trong lòng Quý Sâm.
Nɠɵạı ŧìиɧ là một chuyện, nɠɵạı ŧìиɧ mà bị bạn trai phát hiện lại là một chuyện khác.
Dương Chiếu vặn một chút, không vặn ra, chìa khóa phòng cũng không thấy, có thể là khi ra cửa bạn hắn đã đem theo chìa khóa đi.
"Cậu ta hình như không ở nhà, chúng ta có thể ở trong phòng khách làm." Câu nói đáng khinh của Dương Chiếu từ ngoài cửa truyền vào, khuôn mặt nhỏ của An Thư Yểu nhất thời trắng bệt lên.
Vậy là, khi cô mặc nội y tình thú chuẩn bị hưởng thụ ngày Lễ Tình Nhân ngọt ngào cùng bạn, thì cơ thể và tâm hồn của tên bạn trai này không chút gì nhớ nhung cô, mà đang trên người đứa con gái khác.
Tiểu huyệt của An Thư Yểu đã không còn đau, cảm giác ngứa ngáy dần dần truyền ra, khát vọng được dươиɠ ѵậŧ khuấy động bên trong.
Nhưng mà khổ sở đau buồn trong lòng không có cách nào bỏ qua.
Trong mắt An Thư Yểu không hiểu vì sao lại chảy ra, trinh tiết giao cho một người đàn ông xa lạ thì không nói, đã vậy phải nghe bạn trai ở phòng khách cùng nữ nhân khác làʍ t̠ìиɦ.
"Ưʍ.... Khó chịu...." An Thư Yểu đáng thương vươn tay về Quý Sâm, muốn một cái ôm.
Quý Sâm buông con ngươi xuống nhìn cô, bất đắc dĩ thở dài, cúi xuống thân đem nàng ôm vào trong lòng ngực.
"Ưʍ.... A....."
Quý Sâm động tác kéo cắm ở nàng tiểu huyệt nội côn ŧᏂịŧ, dươиɠ ѵậŧ có kích cỡ kinh người vừa lúc đâm ở điểm nhạy cảm, nhanh chóng khiến cô rêи ɾỉ.
Cây gậy của Quý Sâm đúng là hàng tốt mà
"Anh khỏe quá a." An Thư Yểu duỗi tay sờ soạng hạ thể hai người, dường như cô đã ăn hết nguyên cây rồi, sờ một hồi dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ướt hết cả tay.
Quý Sâm thử rút ra một chút, lại hung hăng đâm vào.
"A....." An Thư Yểu rêи ɾỉ nói, "Nhẹ chút....."
Thấy cô không muốn dừng lại khi có bạn trai ở bên ngoài, Quý Sâm cười nhẹ một tiếng ôm chặt eo cô, buộc chặt eo mông, một cú thúc mạnh chuẩn xác vào hoa tâm.
An Thư Yểu cắn cánh môi, nhưng tiếng rêи ɾỉ vẫn như cũ không chịu khống chế mà tràn ra.
Quý Sâm cởi đồ ra, tùy tay đưa cho cô, "Cắn cái này đi."
An Thư Yểu mím môi, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn anh, hỏi: "Có thể hôn môi không?"
Quý Sâm dừng lại, rũ nửa con ngươi có chút thâm trầm, không biết suy nghĩ cái gì.
An Thư Yểu chép miệng một cái, có dấu hiệu muốn khóc.
Mắt Quý Sâm giật giật, có chút bất đắc dĩ than nhẹ, cong lưng hôn cánh môi cô, cưng chiều nói: "Được được, khóc cái gì không biết."
An Thư Yểu hé miệng, đầu lưỡi anh lập tức tiến quân thần tốc, cướp lấy không khí nằm trong khoang miệng cô.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Nhấn sao tương tác đi mọi người ơi~~~