Tiếng kêu của An Thư Yểu mềm mại, trong miệng giống như ngậm mật ngọt, kêu đến dươиɠ ѵậŧ Quý Sâm cứng, toàn thân sảng khoái không chịu được.
“Vợ yêu ngoan, để chồng đút em ăn cây xúc xích lớn nướng nha.” Quý Sâm trong miệng nói ngộn thoại, một phen bóp chặt An Thư Yểu eo, đột nhiên thao lên.
Người đàn ông lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ không hiểu biết kỹ thuật thâm sâu nào, chỉ biết đem côn ŧᏂịŧ cọ tới cọ lui ở cửa động, rồi hung hăng đi vào.
Vậy mà thao đến dâʍ ŧᏂủy̠ của An Thư Yểu chảy liên tục, tiếng nức nở trong miệng có lúc khống chế không được tràn ra.
“Ưʍ... Ha.... Chồng ơi.... Sướиɠ..... Quá nhanh rồi.....”
An Thư Yểu lúc này đã không còn chú ý tiếng kêu rên của người bên ngoài, mãn tâm mãn nhãn đều đặt ở người đàn ông phía trên mình.
Bản trai nɠɵạı ŧìиɧ thì thế nào, mình chưa ăn qua tên khốn đó lần nào mà.
Mấy năm thanh xuân coi như cho chó ăn đi, dù sao cô cũng đội lại cho hắn một cái nón xanh, ngủ với anh em huynh đệ, vậy là huề nhau.
Nghĩ thông suốt xong An Thư Yểu dứt khoát không đè nén giọng nói của mình nữa, dần dần buông lỏng thoải mái rêи ɾỉ.
“Anh trai.... Thật lớn..... Ưʍ..... Đâm tới rồi.....”
“Ah~.... Thật thoải mái....”
Quý Sâm nghe cô kêu cả người run lên, thiếu chút nữa là bắn ra.
Anh buộc chặt eo mông, tuyệt đối không trở thành loại một giây đã bắn, ôm lấy mông An Thư Yểu bạch bạch bạch bạch điên cuồng thọc vào rút ra mấy trăm cái.
Âʍ đa͙σ phấn nộn bị đâm đến đỏ bừng, thịt non bên trong phảng phất như bị anh ghiền nát, vẫn luôn dùng tốc độ cực nhanh thọc vào rút ra, An Thư Yểu sướиɠ muốn trợn trắng mắt.
“A a.... A.... Chồng ơi.....”
“Quá.... Nhanh.... Ưm a... A.....”
“Không được....”
An Thư Yểu cảm thấy hình như côn ŧᏂịŧ đã cắm đến tử ©υиɠ, mỗi một lần thọc vào rút ra anh đều hận không thể đem tinh hoàn nhét vào bên trong cùng đâm.
Sung sướиɠ làm cả người cô run rẩy, hai má ửng đỏ, nước mắt cùng khóe miệng không khống chế được, chỗ tiểu huyệt phát ra tiếng ‘ phụt phụt ’ ái muội, dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt hết grap giường dưới thân, theo động tác vẩy ra khắp nơi.
“A a... Không được....”
“A... Muốn tới.... Tới rồi.... A.....”
An Thư Yểu thét chói tai, hai tay cấu trên vai anh bỗng nhiên dùng sức chuyển xuống, để lại trên lưng vệt máu, cùng lúc đó tiểu huyệt phun ra một trận nước lớn, co rút hút càng chặt vật phía trong.
Quý Sâm kêu lên một tiếng, qυყ đầυ đã chịu thật lớn kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tức khắc tinh quan buông lỏng, bắn.
Anh không có mang bao, tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ cực nóng đều bắn vào bên trong, đem An Thư Yểu vừa mới cao trào lại lần nữa đưa đến đỉnh.
“A.... A....Ưʍ....”
An Thư Yểu thất thần nhìn anh, đại não dường như bị kɧoáı ©ảʍ bao phủ toàn bộ.
“Nếu.... Anh bắn vào..... Sẽ mang thai... Em bé.....” An Thư Yểu khẽ nhếch môi đỏ, đôi tay che lại bụng nhỏ, nói, “Nhưng mà tất cả đều bắn vào rồi, ở chỗ này....”
Quý Sâm bị bộ dáng này của cô quyến rũ đến cả người cực nóng, cởi hết đồ đang mặc, dươиɠ ѵậŧ vừa mới bắn lại cứng lên lần nữa.
Anh đem An Thư Yểu trở mình đưa lưng về phía mình, xoa bóp cặp mông của cô, dùng hai ngón tay banh tiểu huyệt nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra.
Sau đó côn ŧᏂịŧ để trên cửa huyệt, mặc kệ cô nức nở, anh vẫn hung hăng cắm vào.
Cùng lúc đó, tiếng Dương Chiếu ở ngoài cửa vang lên, “Đm! Quý Sâm, cậu có ở nhà à? Sao trước đó không hé răng lên tiếng?”
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Khi đọc hãy bỏ vài giây để nhấn sao đi ạ. Đừng đọc chùa nữa