Cố Tòng Kim một bên lấy thẻ phòng mở cửa, một bên hôn cô, hai người khó tách nhau ra, gắn bó keo sơn, hắn hôn có chút hung ác, răng nhọn cắn lên môi Tẫn Hoan, giống như là muốn đem Tẫn Hoan lột ra ăn vào bụng.
Sau lưng Tẫn Hoan dựa vào tường, đôi tay cô ôm cổ Cố Tòng Kim, nhón mũi chân, đầu lưỡi vươn ra, hôn hắn.
Cố Tòng Kim mυ'ŧ đầu lưỡi cô vào, trong phòng tối tăm, âm thanh điều hoà rất nhỏ, còn lại chính là âm thanh nuốt nước miếng ái muội, hắn cướp lấy không khí trong khoang miệng cô, đem hương vị ngọt ngào kia của cô nếm hết.
Hắn kéo áo sơ mi màu đỏ của cô, tay du tẩu trên người cô, Cố Tòng Kim đẩy áo ngực của cô lên, hai đoàn mềm mại kia thoát khỏi trói buộc lập tức nảy ra.
“Mặc ít như vậy, không lạnh sao?” Hắn hỏi.
“Lạnh, nhưng mà đẹp.” Vì muốn cho anh xem, mới mặc ít như thế.
Cố Tòng Kim duỗi tay nắm lấy, lớn đến mức một bàn tay hắn nắm không hết, dưới lòng bàn tay hắn là nụ hoa đào hồng hồng, bộ ngực trắng nõn tràn ra từ khe hở giữa các ngón tay hắn, bàn tay màu lúa mạch của hắn, nắm lấy thứ kiều nộn của cô, tạo thành những hình dáng bất đồng.
“A ân……Đi lên giường.” Tẫn Hoan đẩy đẩy Cố Tòng Kim.
Cố Tòng Kim chặn ngang bế cô lên, đem cô ném lên giường, đè ở trên người cô, tiếp tục cúi xuống hôn, động tác mãnh liệt lại hữu lực, cơ hồ là đoạt lấy, hắn dùng đầu lưỡi kɧıêυ ҡɧí©ɧ cô.
Cố Tòng Kim cởϊ áσ sơ mi của cô ra, cô ở trước mặt, đẹp đến loá mắt, ánh trăng trong trẻo chiếu vào, cô gái cởi bỏ nội y, nơi đó trắng như đậu hũ, đến nụ hoa cũng rực rỡ nở rộ, hai chân khép lại, thần sắc mê ly. Ánh trăng như bàn tay hắn, vuốt ve da thịt cô.
Cố Tòng Kim đỏ mắt, du͙© vọиɠ dưới quần hắn càng trở nên bành trướng, hắn hôn môi cô, hôn dần xuống dưới, dừng lại ở cổ rồi hung hăng mυ'ŧ vào, thẳng đến khi làn da trắng nõn kia biến thành đỏ tươi mới bằng lòng buông ra.
Hắn bắt lấy ngực cô hung hăng xoa nắn, để vào trong miệng, ngậm lấy, đầu lưỡi kɧıêυ ҡɧí©ɧ viên hạt châu nho nhỏ kia, hàm răng nhẹ nhàng cắn, hắn đang lấy lòng cô. Da thịt trơn bóng của cô bị hắn chạm qua, nổi lên từng điểm vệt đỏ.
Tẫn Hoan khó nhịn mà cong người lên, động tác này làm hắn ăn cô càng thuận tiện.
“A…..Bên phải, bên phải cũng muốn.”
Ngực bên phải của Tẫn Hoan không được chiếu cố đến, ngứa. Cô nâng ngực bên phải lên, cho hắn ăn.
Ngậm nhẹ lại nghiền ép, Cố Tòng Kim mυ'ŧ lấy vυ' bên phải, bộ ngực sữa giống như đoá hoa đang chờ hái, gấp không chờ nổi mà cứng lên.
Hắn hôn theo xuống dưới, chỗ bụng thịt rất mềm, nhưng không có chút mỡ thừa nào, Cố Tòng Kim chậm rãi mυ'ŧ một chút vào, từng chút từng chút liếʍ, dùng đầu lưỡi đi trêu chọc.
Bụng nhỏ của Hứa Tẫn Hoan căng chặt, hơi hơi rụt lại, nơi nào đó của cô liền chảy ra chất lỏng ấm áp.
Hắn cởi váy cô, lại hôn xương hông của cô, duỗi tay đi vuốt ve, nơi đó có một hình xăm, Cố Tòng Kim ngừng lại.
Nương theo ánh trăng nhìn vào, hình xăm trên xương hông của Hứa Tẫn Hoan là chữ cái tiếng Anh, “GAX”.
Ánh mắt hắn thâm trầm, đại khái đã đoán được là cái gì, nhưng mà vẫn muốn cô xác nhận.
Hứa Tẫn Hoan đỏ hồng mặt, cô lấy gối đầu tới che mặt mình, nhỏ giọng nói, “Cố and Hứa”, là họ của hai người. (Gù and Xǔ)
Du͙© vọиɠ trong mắt Cố Tòng Kim càng thêm nồng đậm, hắn cúi xuống hôn, trân trọng mà hôn chỗ hình xăm kia, một lần lại một lần, dùng đầu lưỡi phác hoạ. Hắn liếʍ láp, giống như đối đãi một vật phẩm trân quý, thái độ rất trân trọng, chân thành lại nhiệt liệt.
“Thời điểm xăm mình có đau không?”
“Khi đó không nghĩ nhiều như thế, một mình dũng cảm đi làm.” Cô còn nói thêm: “Chờ đến lúc thật sự xăm mình thật sự rất đau, khóc luôn, khả năng khi đó là bởi vì nghĩ rằng tâm nguyện khó thành đi.” Bởi vì không cam lòng, mới muốn để dòng họ của anh khắc lên người em.
Hắn cởϊ qυầи lót tơ lụa của cô ra, tay hướng nơi tư mật nhất của cô tìm kiếm, nơi đó của cô không nhiều lông lắm, làn da thật trắng, rất non mịn, Cố Tòng Kim suy nghĩ, nhỏ như thế, chờ chút nữa ăn quái vật khổng lồ của hắn, cô chắc sẽ khóc mất.
Hắn tách hai chân cô ra, cúi đầu hôn nơi thịt mềm mại đó, huyệt khẩu của cô ướŧ áŧ, như là sương sớm trong suốt đậu trên đoá hoa hồng đỏ bừng.
Hắn vươn đầu lưỡi đi liếʍ, lột ra cánh hoa, hôn xuống, cẩn thận mυ'ŧ vào, liếʍ láp, hàm răng nhẹ nhàng cắn, da^ʍ thuỷ chảy ra ào ạt, hắn tiếp được nước của cô, nuốt xuống, đó là biểu hiện cô vì hắn mà động tình.
Tẫn Hoan cảm thấy như có đàn kiến đang gặm cắn tiểu huyệt của mình, cô cảm thấy rất ngứa, rất trống rỗng. Da^ʍ thuỷ cuồn cuộn không ngừng tràn ra bên ngoài.
Giọng nói hắn mê người: “Bảo bối, em ướt quá.”
Nói xong, đầu lưỡi hắn chống lên lỗ nhỏ, tiến vào đường đi chật hẹp kia, chậm rãi gia tăng, đầu lưỡi chung quy cũng không thể tiến càng sâu vào bên trong. Toàn thân cô tê dại, nửa người dưới giống như tê liệt, chỉ có huyệt khẩu bị hắn hôn mới có cảm giác, rất ngứa.
“A ….ưm…..” Tẫn Hoan rêи ɾỉ, âm thanh kia là âm thanh dễ nghe nhất mà hắn từng nghe.
Tẫn Hoan cảm thấy cả người đều nóng, không thoải mái, huyệt khẩu không ngừng trào ra chất lỏng, cô trống rỗng cực kỳ, cô muốn duỗi tay đi cắm vào, muốn giảm bớt loại khô nóng này.
Hắn giữ chặt tay cô, cởi bỏ đai lưng, cởϊ qυầи mình, móc ra du͙© vọиɠ nóng bỏng kia. Phần đầu trướng đến đỏ bừng.
Cô quấn lấy eo hắn, chủ động hùa theo, Cố Tòng Kim đem một cái gối đầu lót dưới eo cô. Hắn lấy một hộp áo mưa từ ngăn tủ bên cạnh ra.
Dùng răng cắn lấy một cái, xé mở.
“Giúp anh đeo lên.”
Hứa Tẫn Hoan ngồi, tóc dài rũ ở hai bên, bộ ngực trắng nõn như ẩn như hiện, toàn thân cô đều là dụ hoặc.
“Đeo như thế nào?” Cô hỏi.
Hắn nắm lấy tay cô, dùng tay cô nắm lấy du͙© vọиɠ nóng bỏng kia của hắn, Tẫn Hoan hoảng sợ, côn ŧᏂịŧ của hắn rất lớn, cô vô ý thức mà nhéo một chút, chàng trai phát ra tiếng kêu rên hết sức gợi cảm.