Váy Hạ Chi Thần

Chương 14: Phòng tắm (H)

Côn ŧᏂịŧ cứng rắn nóng bỏng của hắn cắm đi vào, chậm rãi từng chút một thâm nhập, cô thật chặt, quá nhỏ, không chứa được nhiều như vậy. Cho dù cô mới vừa không ngừng chảy ra chất lỏng ướŧ áŧ.

Hắn chậm rãi đẩy mạnh đi, quá chặt, hắn căn bản là không động đậy được.

“Bảo bối, thả lỏng một chút, anh muốn động.”

Hắn thọc vào rút ra, Tẫn Hoan bị đυ.ng đầu vào đầu giường, động tác của hắn càng lúc càng nhanh, côn ŧᏂịŧ ở trong vách động ấm áp của cô dần biến lớn.

Cố Tòng Kim nắm lấy một bên ngực mềm mại của cô, động tác dưới thân càng lúc càng mãnh liệt.

“Ưm a, nhanh lên! ……Làm em.” Cô rêи ɾỉ rất tao lãng, xem ra đã thích ứng với kích cỡ của hắn.

Cố Tòng Kim nâng chân của cô lên, đặt ở trên vai hắn, động tác này có thể nhìn thấy nơi giao hợp của hai người, tiểu huyệt kiều nộn của cô mở ra, màu sắc hồng hào, đang bị côn ŧᏂịŧ cực đại của hắn hung mãnh xỏ xiên, da^ʍ mỹ đến cực điểm, từng chút từng chút cắm vào, một chút một chút thao lộng cô.

Hắn muốn cho cô khóc, khiến cô vì hắn mà hóa thành một bãi da^ʍ thuỷ.

“Ưm …. không được, chậm một chút, tiểu huyệt ăn không vô nữa rồi ….a ưm……”

“Bảo bối, đừng kêu lớn tiếng như vậy, người cách vách cũng đều nghe được.”

Hắn bắt lấy vυ' cô, xoa nắn, đảo quanh, nắm viên nhuỵ hoa phấn nộn kia, hạ thân không ngừng rút ra cắm vào, vào sâu ra nông, lặp lại động tác, hắn cúi đầu, ngậm lấy viên trái cây kia, nuốt nuốt nước miếng.

Tiếp tục đi, không ngừng thao, dùng du͙© vọиɠ nóng bỏng khổng lồ kia của anh lấp đầy sự trống rỗng của em. Tẫn Hoan lần đầu tiên cảm thấy du͙© vọиɠ của bản thân có bao nhiêu đáng sợ.

Tẫn Hoan cảm thấy bản thân như đang ở trong một mảnh đại dương mênh mông, giống như là kẻ chết đuối, cô không thấy rõ đồ vật xung quanh, vách hoa của cô không ngừng trào nước, cô rụt rụt bụng, sóng biển đánh lên cơ thể cô, đầu óc một trận choáng váng, như là pháo hoa nổ tung.

Ánh trăng chiếu lên hai người, người đàn ông không ngừng mạnh mẽ thọc vào rút ra dưới thân cô gái, cô gái mê ly nhìn hắn, nếu có thể, cô nguyện ý cùng hắn rơi vào bên trong vui thích vô tận này.

Thịt non của cô gái một mảnh lầy lội, hạ thân run rẩy một trận, côn ŧᏂịŧ rút ra, tiểu huyệt phun ra vẩn đυ.c màu trắng, còn mang theo tơ máu, nước màu trắng cùng máu đỏ đan chéo bên nhau, hương vị tìиɧ ɖu͙© trong phòng rất lâu cũng chưa tiêu tan.

……..

Cố Tòng Kim từ trong phòng tắm đi ra, hắn dùng chăn bao lấy Hứa Tẫn Hoan, đem cô ôm vào trong phòng tắm, đặt cô trên bồn rửa tay, hắn cởi chăn màu trắng ra. Chuẩn bị đem cô ôm vào trong bồn tắm.

Trên mặt Tẫn Hoan còn có ửng hồng chưa tiêu tán, “Để em tự làm đi.”

Cố Tòng Kim hôn môi cô, đầu lưỡi cuốn vào, mυ'ŧ lấy, đem không khí trong miệng cô đều cướp đi. “Anh giúp em tắm, hửm?” Nghe được âm thanh kia, chân Tẫn Hoan run run. Trên giường với dưới giường tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ là hoàn toàn khác nhau, lúc ở trên giường là trạng thái đang sa vào trong tìиɧ ɖu͙©, còn bây giờ cô đang rất tỉnh táo, toàn thân trên dưới của Tẫn Hoan đỏ như đoá hoa hồng, cô vùi mình vào bồn tắm, không chịu cho Cố Tòng Kim nhìn.

Cố Tòng Kim ngồi vào bồn tắm, nước đầy tràn ra ngoài, bồn tắm không tính là lớn, thêm một người, không gian trở nên thật chen chúc. Hắn ôm cô từ phía sau, hai người dán vào nhau kín kẽ. Duỗi tay ấn ấn chai sữa tắm. Đánh ra thành bọt biển, xoa lên người cô.

Tay hắn đi đến đâu, Tẫn Hoan nhịn không được run đến đó.

“A? Lại muốn rồi sao?” Hắn cắn vành tai cô, hơi thở từ phía sau truyền đến, cơ ngực rắn chắc của hắn dính sát vào tấm lưng bóng loáng của cô.

Cố Tòng Kim bắt đầu tắm cho cô từ phần lưng trơn mịn, vòng đến phía trước, hắn nắm lấy ngực cô, cằm gác trên vai cô, động tác trên tay lại tăng thêm, chậm rãi xoa, hai ngón tay của hắn gẩy gẩy viên đậu đỏ kia, tinh tế đùa bỡn, không nhanh không chậm chơi đùa.

“Ưm…. Đừng như vậy” Cô rêи ɾỉ, mới vừa trải qua một hồi tình sự, cơ thể Tẫn Hoan trở nên vô cùng mẫn cảm, bị hắn vuốt ve một lúc, phía dưới lại bắt đầu rỉ ra da^ʍ thuỷ.

Hắn xoay người cô lại, để cô đối diện với hắn, dùng vòi hoa sen rửa sạch bọt biển. Hắn cúi đầu cắn đầṳ ѵú hồng nhuận lấp lánh kia của cô, đầu lưỡi theo quầng vυ' xoay tròn, đầu lưỡi ấn ấn lên quả anh đào, hàm răng nhẹ nhàng cắn.

“Ưm ư ….. a……, sắp không được …..” Tẫn Hoan sướиɠ đến nước mắt đều chảy ra, cảm giác quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, phía dưới của cô ngứa muốn chết.

“Ân a…… đừng cắn.” Cô dựa vào thành bồn tắm, hai mắt mơ hồ mê ly.