Thoả hiệp thói ở sạch
"Từ Vi Trần ông bị bệnh hả! Ông cột tay tôi thì tôi tự chơi thế nào được?"
Hạ Triêm giãy giụa mấy lần, chẳng biết Từ Vi Trần ăn gì mà mạnh thế, không thể nào thoát được, hơn nữa chất lượng cà vạt còn cực kỳ tốt, muốn kéo đứt lại càng không thể.
Cậu chỉ có thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nửa dựa vào đầu giường, miệng huyệt vẫn chưa kịp khép lại, dính chút chất lỏng, đầu v* cậu cũng dựng đứng lên, hình ảnh vừa da^ʍ mỹ vừa gợϊ ȶìиᏂ.
Không biết Từ Vi Trần lấy ra thứ gì trong ngăn kéo, Hạ Triêm vừa nhìn thoáng thoáng qua đã chửi ầm lên.
"Từ Vi Trần, đồ cầm thú! Ông có bản lĩnh thì tự mình đến mà chơi tôi! Ông lấy đồ giả ra làm gì?"
Hắn nắm lấy hai chân đạp loạn của cậu, nhét đầu cu giả vào, làm cho Hạ Triêm giật bắn mình, những giọt nước mắt rẻ rúng cũng rơi ra theo.
"Không được... Từ Vi Trần tôi muốn anh... Tôi không muốn cái này..."
Từ Vi Trần hoàn toàn không nghe cậu, lại nhét cu giả vào sâu hơn, đương lúc Hạ Triêm duỗi người muốn làm quen với nó, Từ Vi Trần đột nhiên buông tay.
"Anh đừng đi! Mạnh nữa đi mà...". TruyenHD
Từ Vi Trần hôn trán cậu, nhẹ giọng nói: "Được rồi, tự chơi cho tôi xem đi nào."
Hắn thật sự mặc kệ Hạ Triêm, xuống giường ngồi xuống cái ghế đối diện cuối giường, châm một điếu thuốc, nhìn Hạ Triêm qua làn khói mờ mịt, cứ như đang xem biểu diễn trên sân khấu.
Hạ Triêm sắp khó chịu muốn chết, dương v*t giả cắm trong huyệt không vào cũng không ra, vừa vặn chỉ cách điểm mẫn cảm của cậu vẻn vẹn một ngón tay, mỗi khi Hạ Triêm co rút miệng huyệt thì luôn có thể chạm được một tí, một khi thả lỏng thì sẽ hết kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Hạ Triêm vặn vẹo trên giường, cao giọng gọi tên Từ Vi Trần, hồi thì mắng hắn cầm thú, hồi lại xin hắn ** mình, nhưng cậu càng nóng ruột thì dương v*t giả càng muốn tuột ra khỏi lỗ nhỏ của cậu, cứ tiếp tục thế này thì ngay cả đồ giả cậu cũng chẳng ăn được nữa.
Từ Vi Trần đúng lúc nhắc nhở cậu: "Nhếch mông lên, ngài sẽ dễ hút nó vào hơn."
Hạ Triêm đã quen với việc bị Từ Vi Trần khống chế trên giường, hiện tại chỉ cần cậu có thể nghe thấy giọng của hắn là dường như có thể cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ, Từ Vi Trần nói thế nào thì cậu làm thế nấy, ngọ nguậy trở mình, chổng mông lên, để miệng huyệt vẫn đang ngậm lấy c̠ôи ŧɧịt̠ giả đối diện trước mắt Từ Vi Trần.
Cảnh tượng Từ Vi Trần nhìn thấy chính là thân trên của Hạ Triêm mọp sát xuống ga giường, chỉ vểnh cao cái mông lên trước mắt hắn, miệng huyệt nhúc nhích co rúc, chỉ mυ'ŧ bằng huyệt thịt chứ không cần tay, thế mà cậu đã ăn hết một nửa dương v*t giả.
Hạ Triêm bắt đầu đong đưa mông, hệt như Từ Vi Trần đang cᏂị©Ꮒ cậu, cái mông ngậm lấy dương v*t giả uốn éo trước sau, Hạ Triêm ửng hồng cả người, thậm chí còn quay đầu lại nhìn Từ Vi Trần một cách vô cùng đáng thương, dụ dỗ hắn, "Giáo sư Từ, mau đến chơi tôi..."
Chỉ mới hút được nửa điếu thuốc, Từ Vi Trần đã không nhịn được nữa, dập thuốc đi tới bên giường, nắm eo Hạ Triêm rồi đè cậu sang một bên cạnh, dương v*t giả bị rút ra ném xuống đất, Hạ Triêm vừa định bất mãn, hắn đã cắm lút cán c̠ôи ŧɧịt̠ của mình vào.
Hạ Triêm cuối cùng cũng bị cᏂị©Ꮒ, rên một tiếng thỏa mãn, đung đưa mông, làm nũng nói: "Từ Vi Trần, anh mau cᏂị©Ꮒ tôi đi, bên trong ngứa quá à..."
Từ Vi Trần bắt đầu thẳng lưng lay động, cứ mỗi lần như thế túi tinh đều nện vào đáy chậu của Hạ Triêm, nện đến nỗi tiếng thở dốc của cậu cũng ngày càng cao, Từ Vi Trần hôn lên xương bướm của Hạ Triêm, đè nén tiếng thở gấp, thấp giọng hỏi cậu: "Thích cái nào?"
"A... Sâu quá... Ưʍ... Sướиɠ quá..."
Từ Vi Trần hỏi cậu một lần nữa: "Nói cho tôi biết, thích c̠ôи ŧɧịt̠ nào?"
"Thích... Thích của anh... Nhanh nữa lên..."
"Của ai?" Từ Vi Trần tăng tốc độ rút ra cắm vào.
Hạ Triêm rêи ɾỉ nói: "A a a... Thích của Từ Vi Trần... Thích cu của Từ Vi Trần... ** tôi sướиɠ quá..."
Hạ Triêm mới vừa bị hành hạ cả buổi, bây giờ lại bị Từ Vi Trần cᏂị©Ꮒ hăng như vậy nên chẳng bao lâu đã bắn, nhưng Từ Vi Trần vẫn không dừng lại, tiếp tục chơi huyệt thịt đang co giật sau khi lêи đỉиɦ của cậu, khuấy đảo bên trong, Hạ Triêm cảm thấy mình thật sự sắp bị chơi hỏng.
Cậu nũng nịu nói với Từ Vi Trần: "Từ Vi Trần, hôn tôi đi, từ nãy đến giờ anh không có hôn tôi."
"Hút thuốc, sợ làm ngài sặc."
Hạ Triêm mặc kệ, cậu nhấc người lên đồng thời kéo đầu Từ Vi Trần đến, quay đầu lại hôn môi hắn, đúng là có mùi thuốc lá, thế nhưng cậu lại thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn.
"Từ Vi Trần, đồ nghiện thuốc!" Hạ Triêm hôn xong thì mắng hắn.
Từ Vi Trần bất đắc dĩ giải thích: "Hút thuốc là để kiềm chế tìиɧ ɖu͙©."
"Nếu vậy tối hôm qua sau khi chúng ta làm xong, anh còn hút tận ba điếu?"
Từ Vi Trần nhướng mày, "Cho nên..."
"Từ Vi Trần, cái đồ già dê này!"
Tuy mắng vậy nhưng Hạ Triêm vẫn dính lấy hắn mà hôn lấy hôn để, thực ra cậu rất thích mùi thuốc lá trong miệng Từ Vi Trần, không phải loại thuốc thông thường mà còn có chút mùi bạc hà, đó chính là mùi của Từ Vi Trần.
Lúc Từ Vi Trần rút ra khỏi miệng cậu, khẽ cắn môi dưới cậu, hỏi: "Tôi có thể tiếp tục được chưa?"
"Ò... Mau *** tôi đi..." Hạ Triêm nằm xuống rồi lại chổng mông về phía hắn.
Từ Vi Trần lại bắt đầu di chuyển, độ sâu đút vào từ nông đến sâu, tần suất ra vào cũng dần tăng lên, lần nào cũng làm cho kɧoáı ©ảʍ trong cơ thể Hạ Triêm chuyển từ chậm đến nhanh, tiếng thở dốc trong miệng cũng dần tăng lên, mọi thứ đến rất tự nhiên mà mãnh liệt, khiến cậu sắp không chịu được nữa.
"A a a a... Từ Vi Trần chơi tôi sướиɠ quá... Ưʍ... Nhanh quá..."
"Từ Vi Trần anh đỉnh vãi... Sao lại cᏂị©Ꮒ giỏi thế hả... Sướиɠ chết mất thôi..."
"Cu to quá, thô nữa... Thích lắm... A ưʍ..."
Từ Vi Trần rất bền bỉ, lần nào Hạ Triêm cũng phải bắn hai lần thì mới có thể chờ hắn bắn một lần, giờ đây với đợt tấn công dữ dội của hắn, Hạ Triêm lại sắp bắn lần nữa.
"Từ Vi Trần tôi muốn bắn..."
Từ Vi Trần nắm chặt dương v*t cậu, tuốt nhẹ cho cậu, để Hạ Triêm khoan khoái xuất ra trong tay hắn.
"A... Tuyệt thật... Từ Vi Trần anh cũng mau bắn cho tôi."
"Ừ, đang bắn đây."
Chờ khi Từ Vi Trần bắn xong, Hạ Triêm bò về trước vài bước để dương v*t của hắn rút ra khỏi lỗ nhỏ, cậu dùng hai ngón chân kẹp bαo ©αo sυ trên dương v*t của Từ Vi Trần, hỏi hắn: "Từ Vi Trần ơi, lần sau anh có thể không đeo bao không?"
Từ Vi Trần cởi bao, buộc lại rồi ném vào trong thùng rác, hôn một đường từ mắt cá chân đến đùi Hạ Triêm, nhẹ giọng nói với cậu: "Không đeo bao không tốt cho sức khoẻ của ngài."
"Ồ..."
Hạ Triêm vẫn không vui.
Từ Vi Trần xoa xoa miệng huyệt của cậu, "Cứ muốn bắn vào trong thế à?"
"Không phải thế, chỉ có cảm giác làʍ t̠ìиɦ mà đeo bao cứ như không làm ấy."
"Không được..." Từ Vi Trần dịu dàng an ủi cậu, "Bắn vào rất khó chịu."
Hạ Triêm hỏi hắn: "Vậy anh đã từng bắn cho người khác chưa?"
"Chưa từng, tôi không thể chịu được việc cắm trực tiếp vào chỗ bài tiết mà không đeo bao."
Hạ Triêm lại giận, rút chân sang một bên không cho Từ Vi Trần chạm vào.
Thói ở sạch quái gở, chê cậu thì đừng cᏂị©Ꮒ cậu đi.
Nhìn thấy Hạ Triêm lại nổi nóng, Từ Vi Trần nằm xuống bên cạnh, từ phía sau ôm lấy cậu, nhỏ giọng hỏi ý kiến của cậu, "Chúng ta vào phòng tắm chơi bắn vào trong, có được không?"
Hạ Triêm im lặng trở mình, khoác chân lên eo Từ Vi Trần, vươn tay với hắn nói: "Vậy tôi muốn anh ôm tôi đi cơ."
"Được, ôm ngài đi."