Rốt cuộc cậu đã làm rất nhiều chuyện vô lương tâm không đứng đắn chỉ để tăng giá trị thù hận, nếu Đỗ Phong bán cậu vào nơi bar pub thì cậu còn có thể hưởng thụ chút nɧu͙© ɖu͙© cuồng hoan, còn nếu ở lại với Đỗ Phong có nước bị đánh cho phù lên luôn!
“Tôi hỏi cậu mấy chuyện, nếu nói sai một câu thì tôi sẽ nhét thêm một cái trứng rung vào trong cái lỗ của cậu.”
Đỗ Phong một tay đè Trình Hân Nhiên xuống giường, tay còn lại cởϊ qυầи cậu ra ném qua một bên, vươn tay ấm trứng rung vào sâu trong lỗ hậu của Trình Hân Nhiên.
Tiếng nức nở thốt ra từ trong miệng Trình Hân Nhiên.
Cậu mở to mắt vặn vẹo cơ thể, cúc hoa muốn thoát khỏi ngón tay đang tấn công kia.
Nhưng cúc hoa của Trình Hân Nhiên vốn đã bị trứng rung làm cho mềm cả người thì làm sao có thể là đối thủ của Đỗ Phong được cơ chứ? Đỗ Phong thậm chí còn chẳng dùng nhiều sức đã đè người dưới thân không nhúc nhích được.
“Hức hức huuh huh, anh nói anh nói đi, tôi tuyệt đối sẽ nói thật mà!”
Sợ Đỗ Phong sẽ vỗ vào người mình một cái, Trình Hân Nhiên thấy tình hình không ổn thì lập tức ngừng vùng vẫy, nhỏ giọng nức nở với Đỗ Phong xin tha.
Giọng nói mềm mại khiến động tác mạnh bạo của Đỗ Phong cũng nhẹ hơn.
Đầu tiên hắn đưa tay lên lau đi những giọt nước mắt còn đọng lại trên khóe mắt Trình Hân Nhiên, sau đó mới lấy một cái trứng rung để trước cửa hậu của Trình Hân Nhiên. Trứng rung lúc đầu đã ngấm chất bôi trơn nhưng lúc chạm tới cửa hậu của Trình Hân Nhiên lại không tiến vào.
Chỉ cần Đỗ Phong dùng sức một chút thì nhất định trứng rung đã thọt vào trong.
“Năm 15 tuổi cậu bỏ tiền ra mua chuộc các trường công để họ không dám nhận tôi, học sinh đứng đầu cuộc thi chuyển cấp vào học. Chuyện này, cậu có sai hay không hả?”
“Sai sai sai, là tôi sai! A ——”
Trứng rung vốn ở ngoài cái miệng nhỏ đột nhiên thọt vào bên trong theo lời nói của Trình Hân Nhiên khiến cậu trầm giọng xuống, trứng rung ở bên trong càng đi vào sâu hơn, chọc đến Trình Hân Nhiên thốt ra tiếng rên.
Mà quả trứng rung thứ hai bị nhét vào bên trong cậu cũng đang run lên.
Khóe mắt Trình Hân Nhiên cũng vì thế mà rơi nước mắt.
Kɧoáı ©ảʍ truyền đến từ cúc hoa khiến đầu óc cậu có chút bối rối, nhưng dù có ngu dốt đến đâu cậu cũng biết câu trả lời bàn nãy của mình tuyệt đối không có vấn đề!
Đây là kế hoạch kéo cậu lên đã lâu để tăng cao giá trị thù hận, sao có thể nhớ nhầm được chứ?
Chẳng đợi Trình Hân Nhiên mở miệng phản bác, Đỗ Phong đã bắt đầu giải thích tại sao lại nhét trứng rung sau khi ghe thấy câu trả lời.
“Mua chuộc giáo viên thật sự là do cậu làm. Nhưng cậu không có làm sai.”
?
Thấy trong mắt Trình Hân Nhiên lộ ra vẻ nghi ngờ, Đỗ Phong cúi đầu xuống hôn lên chóp mũi vì khóc mà đỏ bừng của Trình Hân Nhiên, “Là vì cậu phá hỏng con đường vào trường công lập của tôi, tôi mới không thể không nhận lấy ba vạn tiền thưởng ở trường cấp ba tư thục, học ở trường của cậu, còn để cho tôi thuận buồm xuôi gió mà học đại học.”
Cũng chính là lúc học ở trường cấp ba tư thục kia, là nơi mà hắn gặp được Trình Hân Nhiên lần đầu tiên.
Thiếu niên kiêu ngạo toát ra hơi thở thanh xuân cuốn bay mây mù tích tụ bao năm trong lòng Đỗ Phong.
Có thể làm cho cậu chọn trường này học, hẳn là không quá kém cỏi.
Vì thế sau này đi học lại càng hợp ý với Đỗ Phong.
Thấy Đỗ Phong mở miệng giải thích, Trình Hân Nhiên cảm thấy uất ức trong lòng.
Chẳng lẽ cậu không cân nhắc đến việc mua chuộc trường tư thục được chứ? Nhưng mà nhìn xem trường tư thục xa hoa thế nào, làm sao một đứa trẻ vẫn còn cần bố mẹ cho tiền tiêu như cậu có thể tùy tiện hối lộ được chứ!
“Câu hỏi tiếp theo.”