Cầm một quả trứng rung ma sát ở cửa hậu Trình Hân Nhiên, lúc này Đỗ Phong mới mở miệng tiếp tục nói, “Năm lớp mười, cậu không vừa mắt tôi nên kêu đám hồ bằng cẩu hữu chặn tôi ở trong ngõ sau khi tan học, có sai hay không?”
“Đều là tôi sai, tôi không nên ——”
Khi giọng nói của Trình Hân Nhiên vang lên, quả trứng rung thứ ba lập tức chui vào trong lỗ hậu của Trình Hân Nhiên.
Lúc này Trình Hân Nhiên cũng chẳng còn ý định muốn phản bác.
Ba quả trứng rung cùng nhau rung lắc trong lỗ hậu làm đầu óc cậu nóng lên, tuyến tiền liệt và trực tràng ở sâu bên trong đều được ba quả trứng rung chăm sóc chu toàn, trứng rung cứ điên cuồng chạm vào nơi mẫn cảm khiến Trình Hân Nhiên nói không nên lời.
Chỉ cần mở miệng ra là đã thở dốc và rêи ɾỉ nghẹn ngào.
“Chuyện này cậu cũng chẳng làm sai.”
Đỗ Phong dùng ngón tay ấn một quả trứng rung đang mắc kẹt ở cửa hậu của Trình Hân Nhiên, trực tiếp hôn Trình Hân Nhiên khi cậu không chịu được mà hé miệng thở dốc.
“Ngày đó tôi đánh bại cả đám người đó, từ đó trở đi chẳng còn ai dám kiếm chuyện trước mặt tôi.”
Cậu làm sao có thể ngờ đến một học sinh giỏi nhất trong thành phố lại có thể đánh nhau mạnh bạo như vậy được?
Lúc ấy cậu đang núp trong góc đứng nhìn anh em của mình bị Đỗ Phong đánh bại một cách nhẹ nhàng. Sau đó anh em của Trình Hân Nhiên chẳng dám đi cùng cậu nữa, chẳng còn ai nửa đêm dám trèo tường nhảy Disco với cậu cả!
Trình Hân Nhiên bị Đỗ Phong hôn đến thất điên bát đảo.
Cậu muốn giơ tay lau nước bọt bên khóe miệng lại bị Đỗ Phong chặn lại, lấy một quả trứng rung mới đặt trước cửa động, “Vài ngày trước đó cậu cố ý chọc giận ông Đỗ, để ông ấy nổi giận đùng đùng chạy đến trường học khiến buổi lễ tốt nghiệp của cậu trở thành một buổi họp mặt. Chuyện này, cậu có sai không?”
Cũng đúng là dụp đó mà ông chủ Đỗ phát hiện Đỗ Phong cực kì giống người vợ đã mất của mình.
“Hức hức hmm…”
Lúc này đây, bất luận Đỗ Phong dò hỏi như thế nào thì Trình Hân Nhiên chỉ biết khóc lóc lắc đầu.
Cậu không trả lời nữa!
Dù sao có trả lời thế nào thì đáp án đúng sai đều nằm trong tay Đỗ Phong, coi như cậu đã nhìn ra, dù hắn có hỏi thế nào thì đáp án mà cậu nói ra nhất định đều sai hết!
Tuy nhiên, mặc dù Trình Hân Nhiên vặn vẹo cơ thể muốn né tránh Đỗ Phong dùng trứng rung nhét vào trong lỗ hậu của cậu nhưng lại không thể thành công.
“A ——”
Một quả trứng cuối cùng bị Đỗ Phong đột ngột nhét vào khi phát hiện ra khe hở.
Bốn quả trứng rung điên cuồng xoắn xuýt va chạm trong lỗ nhỏ, mỗi một tần số đều được Đỗ Phong chỉnh đến mức lớ nhất.
Lần này, ngay cả khi không có sự kiểm soát của Đỗ Phong thì Trình Hân Nhiên cũng chẳng còn sức lực để mà chạy trốn.
Bụng dưới và bắp đùi không ngừng run lên theo kɧoáı ©ảʍ ập đến, chim nhỏ vốn đã cứng ngắc lắc lư theo kɧoáı ©ảʍ trong lỗ nhỏ mang đến, lỗ tiểu cũng tận chức trách mà báo hiệu cơn cực khoái sắp đến.
“Cậu cũng không sai.”
Đỗ Phong lấy tay tuốt lấy chim nhỏ của Trình Hân Nhiên vài cái, làm cho dịch trắng đυ.c sền sệt bắn hết vào lòng bàn tay hắn, “Nếu không có chuyện đó thì bây giờ tôi cũng không thể có được cậu.”
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ làm cho lỗ hậu bị lấp kín của Trình Hân Nhiên mở ra, trứng rung phấn nộn lần lượt theo dâʍ ɖị©ɧ mà rơi ra ngoài theo lỗ nhỏ của Trình hân Nhiên, khiến cho bức tranh da^ʍ mỹ trên giường càng thêm mỹ vị.