Chương 21:
Sở Tú Nương xuất viện, ánh mắt đầu tiên là muốn nhìn thấy tòa nhà của nhà mình, lo lắng tòa nhà lúc xuyên đến đây bị ảnh hưởng của ngoại lực mà trở nên không ổn định nếu thật sự như vậy tòa nhà có thể không xong rồi.
Vấn đề này Cảnh An Hoằng cũng từng lo lắng, lúc ấy ông còn ở trong phòng của người hầu tìm ra cái cuốc, đào góc tường xuống gần 1 mét, xác định nền móng của nhà mình chôn sâu dưới mặt đất, ông mới hoàn toàn yên tâm.
Bên ngoài Cảnh phủ còn có đất trống, nơi này chính là đô thị lớn náo nhiệt phồn hoa, ở thế giới này, có rất nhiều người có thể làm việc ở office building và định cư ở Đế Đô đều cảm thấy kiêu ngạo.
Thời gian mà người nhà họ Cảnh đi tới thế giới này còn quá ngắn, cũng không lý giải được tầm quan trọng của miếng đất dưới chân, chỉ cảm thấy phòng ở nơi này được xây dựng thật cao ——độ cao làm người ta ngẩng cổ đều nhìn không tới đỉnh.
Cảnh An Hoằng mới vừa nhìn thấy những tòa nhà cao tầng trong thế giới này đã nói thầm ở trong lòng: Cũng không biết nhà ở bên này được xây dựng như thế nào, nếu có thể xây dựng cao như thế, nền móng dưới mặt đất phải đào sâu bao nhiêu mới có thể duy trì được tính ổn định của căn nhà.
Hiện giờ mọi người đều muốn biết trong phủ đến tột cùng còn dư lại bao nhiêu gia sản, rốt cuộc có đủ mua miếng đất dưới chân hay không.
Đương gia chủ mẫu Triệu Hoa Lan cũng không úp úp mở mở, chỉ vào trang sức cùng vật bài trí ở trên bàn nói: “Hai ngày này Tình nhi cùng tôi đã kiểm kê qua, hiện giờ phòng thu chi còn dư lại 3400 lượng bạc trắng, 500 lượng hoàng kim.”
Khẳng định số lượng này không phải là số lượng tiền bạc thật tế có ở trong phủ, nghĩ đến lúc trước trong phủ phân phát ngân lượng cho người hầu rời đi, phòng thu chi cùng quản gia đã lén lút cất giấu không ít.
Lúc trước Triệu Hoa Lan ở bệnh viện cũng đã nghĩ tới kết quả này.
Chuyện xảy ra rất đột ngột, việc giải tán nhóm người hầu ở trong phủ là lâm thời mới quyết định, toàn phủ có hơn trăm người, đều đồng thời thu dọn đồ đạc rời đi.
Lúc ấy mọi người đều rối ren thu dọn đồ vật, người nhiều mắt tạp, có một số người không nhịn xuống được dụ hoặc ở trước mắt, trộm ẩn giấu đồ vật trong phủ cũng là chuyện bình thường.
Huống chi Triệu Hoa Lan là người hiền lành, đến phút cuối cùng cũng chấp thuận cho mọi người mang đi quần áo cùng đệm chăn thường xuyên dùng ở trong phủ, cũng bởi vì như vậy, làm cho mọi người có cơ hội bí mật mang theo đồ vật, bởi vì ở trong bao đựng đồ đạc có thể nhét mấy thỏi bạc, từ bên ngoài cũng nhìn không ra khác thường.
Vừa nghe nói trong phủ cũng chỉ còn lại một chút tiền bạc, Sở Tú Nương lập tức đứng ngồi không được.
“Thế nhưng chỉ còn lại có nhiêu đó?”
Lúc trước ở bệnh viện, Sở Tú Nương cùng Triệu Hoa Lan đã ở trong lòng cẩn thận tính toán qua, cho dù người hầu ở trong phủ đã nhân cơ hội rối loạn mà cuốn đi một chút đồ, cũng không đến mức chỉ còn lại có nhiêu đây tiền.
Nghĩ đến phòng thu chi có một con sâu lớn, hiện giờ một nhà bọn họ đều tới hiện đại, muốn truy cứu cũng không có khả năng, chỉ tiện nghi cho những người này.
Triệu Hoa Lan thuận theo gật đầu nói: “Hiện giờ chỉ có bấy nhiêu tiền, mặt khác trong phủ còn rải rác dưa vàng, lá vàng gì đó, cộng lại có thể góp thành một hộp nhỏ.”
Thời điểm Cảnh gia phú quý, cũng giống như những nhà cao cửa rộng khác ở trong kinh thành, chuyên môn tìm thợ thủ công chế tác một ít hạt dưa, lá cây bằng vàng và bạc dùng để thưởng cho chưởng quầy, quản sự cùng người hầu đắc lực, một viên hạt dưa vàng chỉ có 1 lượng bạc, dùng để thưởng vừa có mặt mũi lại có lời, là một chuyện tốt.
Lúc trước cả nhà muốn chạy nạn, Sở Tú Nương chỉ huy con dâu cùng cháu gái may vàng lá ở trong quần áo, hiện nay toàn bộ nhóm vàng lá đều bị Triệu Hoa Lan nhặt ra để ở trên bàn.
Lúc này Triệu Hoa Lan đem hộp đựng vàng lá đẩy tới trước mặt Sở Tú Nương, thấy vẻ mặt mẹ chồng không hài lòng, bà vội vàng bổ sung nói: “Những cái này đều là chúng con nhặt ở ngoại viện cùng chủ viện, sân của mẹ còn chưa có đi.”
Sở Tú Nương làm trưởng bối, tự nhiên phải có uy nghiêm, bà không ở đó, Triệu Hoa Lan cùng Cảnh Tình thu dọn tài vật trong nhà, đều lựa chọn việc lướt qua thượng viện.
Ngày xưa nơi có nhiều vàng lá nhất ở trong phủ chính là viện của Sở Tú Nương.
Nhà mẹ đẻ của Sở Tú Nương cũng nương nhờ gia thế của Cảnh gia mới dọn tới kinh thành, quản lý cửa hàng cùng thôn trang trên danh nghĩa của Cảnh gia, Sở gia nhiều người, tiểu bối cũng nhiều.
Sở Tú Nương mỗi năm ở trung thu, Đoan Ngọ, ngày tết, chỉ cho tiểu bối nhà mẹ đẻ vàng bạc lỏa tử, cũng phải tràn đầy một hộp như hôm nay.
Mặc dù lúc Sở Tú Nương kết hôn cũng không có nhiều đồ cưới, nhưng ở thời điểm lão thái gia làm buôn bán lớn, đã mua cho vợ mình không ít tài sản riêng, cho nên lúc bà trợ cấp nhà mẹ đẻ, cũng sẽ không cảm thấy không đủ tự tin.