Cưới 1 Tặng 1: Giám Đốc Hãy Ký Nhận

Chương 342:

Editor: May

Phương Tử Xuyến nhìn xem trái phải không có ai, đè thấp giọng nói. “Nói thật, Tiểu Hi Hi, cậu và Mục đại thiếu không phải là từ diễn thành thật chứ? Chỉ là như vậy cũng khá tốt, người nhà họ Mục đều tốt với cậu như vậy, vậy cậu không bằng đâm lao phải theo lao…… Liền làm thiếu phu nhân nhà họ Mục đi!”

Lạc Thần Hi không nghĩ tới cô ấy sẽ nói như vậy, ngẩn ra một chút.

Ngay sau đó, tươi cười trên mặt biến mất.

Lắc lắc đầu, “Tiểu Xuyến Xuyến, cậu…… cậu suy nghĩ nhiều. Tớ và Mục Diệc Thần…… Không phải như cậu nghĩ vậy.”

“Không phải loại tớ nghĩ sao?” Phương Tử Xuyến nhíu mày lại, “Lần trước đυ.ng phải anh ta ở cửa tập đoàn SL, tớ liền đã nhìn ra, anh ta khẳng định có hảo cảm với cậu. Mà cậu…… cậu dám nói cậu không thích Mục đại thiếu sao? Cậu gạt được người khác, nhưng không gạt được tớ!”

Lạc Thần Hi lập tức không nói.

Trong khoảng thời gian này, giữa cô và Mục Diệc Thần, càng ngày càng ái muội.

Ánh mắt Mục đại thiếu nhìn cô, nhiều thêm vài phần ý vị khiến cô kinh hãi.

Thật ra, từ giây phút anh vọt vào đám cháy cứu cô kia, cô liền hiểu rõ, người đàn ông này chỉ là mạnh miệng mà thôi.

Nhưng là……

Phương Tử Xuyến lại nói: “Chẳng lẽ cậu là đang băn khoăn chuyện gả thay? Mục đại thiếu đều có thể đánh cược mệnh cứu cậu, chút việc nhỏ này, hẳn là có thể tiếp thu, không bằng cậu tìm cơ hội giải thích với anh ta một chút. Nếu thật sự có điều cố kỵ, chờ dì Lục giải phẫu kết thúc lại nói cũng được.”

“Dù sao, cậu không thể bởi vì mấy kỳ ba nhà họ Lạc kia, liền bỏ qua người đàn ông tốt như vậy?”

Nhưng mà, Lạc Thần Hi trầm mặc hồi lâu, vẫn là lắc lắc đầu.

“Tiểu Xuyến Xuyến, cậu không hiểu……”

Cô gạt Mục Diệc Thần, không chỉ là thân phận cô dâu gả thay.

Còn có…… Bốn năm trước……

Cô hoàn toàn không xứng với Mục đại thiếu!

“Tiểu Hi Hi, cậu rốt cuộc……”

Phương Tử Xuyến còn muốn khuyên nữa.

Lúc này, dưới lầu bỗng nhiên truyền đến giọng nói kinh ngạc của Trần quản gia.

“Bạch nhị thiếu, sao ngài…… sao lại tới vào lúc này? Đại thiếu gia còn đang mở họp ở công ty!”

Bạch Thế Huân thay đổi giày, quen cửa quen nẻo đi đến.

“Tôi biết, tôi không phải tới tìm Mục Diệc Thần, tôi là chuyên môn tới tìm vợ cậu ta. Thiếu phu nhân của các người đâu? Cô ta hẳn là ở nhà đi?”

“Ở, nhưng mà……”

Trần quản gia có điểm ngốc.

Đây là tình huống như thế nào?

Bạch Thế Huân nói: “Ông đi nói một tiếng với thiếu phu nhân của ông, tôi đến phòng khách chờ cô ta.”

Bạch Thế Huân thường xuyên đến nhà họ Mục làm khách, cực kỳ quen thuộc hoàn cảnh.

Không đợi Trần quản sự phản ứng, liền lên lầu.

Phòng khách.

Nghe được tiếng bước chân từ xa tới gần từ cửa.

Phương Tử Xuyến lập tức thay đổi sắc mặt, “Không tốt! Sao ông chủ của tớ lại tới?!”

Lạc Thần Hi có chút ngoài ý muốn, nhưng thực mau phản ứng lại.

“Phỏng chừng là vì chuyện Bạch Tâm Hinh đi. Tiểu Xuyến Xuyến……”

Còn chưa dứt lời, Phương Tử Xuyến đã nhảy dựng lên từ trên chỗ ngồi, “Không được, tớ phải tìm một chỗ trốn đi!”

Từ lần trước đi biểu diễn bị Bạch Thế Huân bất tại trận, thằng nhãi này đến quán bar đều không đi, mỗi ngày nhìn chằm chằm cô làm việc, còn không cho phép cô xin nghỉ.

Đến trưởng phòng nhân sự đều bị anh ta cảnh cáo.

Ngày hôm qua, cô nghe nói buổi sáng hôm nay Bạch Thế Huân có việc, không thể tới công ty, mới nhân cơ hội này trốn việc ra ngoài.