Editor: May
Nói xong, quay đầu liền chạy về phòng mình.
Lạc Thần Hi sửng sốt một chút, mới phản ứng lại, không khỏi bật cười.
Thật là cô gái nhỏ, da mặt cũng quá mỏng đi!
……
Ngày hôm sau.
Buổi sáng công ty Mục Diệc Thần có cuộc họp.
Ăn xong bữa sáng, hôn mỗi người một cái ở trên mặt vợ và con gái, liền ra cửa.
Bởi vì Mục đại thiếu không cho Lạc Thần Hi đi ra ngoài, cho nên, hiện tại là Đàm Nguyệt Như đón đưa Tiểu Đoàn Tử đi nhà trẻ.
Tiểu Đoàn Tử luyến tiếc rời đi chị, cọ xát nửa ngày, đều sắp muộn.
Lạc Thần Hi đành phải dỗ bé, “Em không muốn gặp anh Thiếu Hiên sao?”
Tiểu Đoàn Tử không tình nguyện mà xuống dưới từ trên người cô.
Đàm Nguyệt Như thấy thế, không khỏi buồn cười, “Con dâu, con cũng biết đứa nhỏ Thiếu Hiên này sao? Aizz, Đường Đường nhà chúng ta từ nhỏ liền thích đẹp, thật không biết giống ai.”
Lạc Thần Hi che mặt……
Hai người đang chuẩn bị ra cửa, chuông cửa bỗng nhiên vang lên.
Lạc Thần Hi vội nói: “Là bạn con tới.”
Phương Tử Xuyến vào cửa, nhìn thấy Đàm Nguyệt Như cùng Tiểu Đoàn Tử đứng ở cạnh cửa, dừng lại bước chân.
Cô đi theo bên người Bạch Thế Huân, gặp qua Đàm Nguyệt Như.
Biết vị này chính là phu nhân đệ nhất thành phố T , cũng là mẹ chồng Lạc Thần Hi.
Cô lập tức có điểm thấp thỏm, sợ chính mình đến sẽ chọc phiền toái cho khuê mật.
Nào ngờ, Đàm Nguyệt Như nhìn thấy cô, lộ ra tươi cười thân thiết, “Cháu là bạn của con dâu ta đúng không? Lớn lên cũng thật xinh đẹp!”
Lạc Thần Hi đi tới, chớp chớp mắt với Phương Tử Xuyến.
“Mẹ, đây là Phương Tử Xuyến - bạn tốt của con, Tử Xuyến, đây là mẹ chồng tớ, còn có, đây là Đường Đường đáng yêu nhất của nhà chúng tớ!”
Lạc Thần Hi khom lưng bế Tiểu Đoàn Tử lên, “Mau gọi dì Phương đi!”
Tiểu Đoàn Tử tò mò nhìn cô, “Chào dì Phương ~”
Phương Tử Xuyến mở to hai mắt nhìn, quả thực không thể tin được những gì chính mình nhìn thấy.
Trước kia Lạc Thần Hi nói chuyện gả thay với cô, cô còn tưởng rằng Tiểu Hi Hi vừa vào hào môn sâu như biển, mỗi ngày qua đến nơm nớp lo sợ.
Hiện tại vừa thấy, cô ấy ở nhà hoàn toàn là tiểu công chúa nha!
Đặc biệt là Tiểu Đoàn Tử, cũng quá đáng yêu đi!
Trên thế giới sao sẽ có tiểu thiên sứ nhuyễn manh động lòng người như vậy?
Phương Tử Xuyến nhìn chằm chằm vào Tiểu Đoàn Tử.
Tiểu Đoàn Tử chớp mắt to, nhìn cô trong chốc lát, bỗng hôn qua, bẹp một cái ở trên mặt cô.
“Dì thơm thơm!”
Bạn của chị, khẳng định là dì tốt!
Cả người Phương Tử Xuyến đều ngây dại, cảm giác hạnh phúc đến sắp ngất đi rồi!
Lạc Thần Hi cười lắc lắc đầu, giao Tiểu Đoàn Tử cho Đàm Nguyệt Như.
“Tiểu Xuyến Xuyến, mau tỉnh lại! Đường Đường nhà chúng tôi đã đi nhà trẻ, cậu xác định muốn tiếp tục đứng ở cửa phát ngốc sao?”
Lúc này Phương Tử Xuyến mới hoàn hồn, “Này…… Đây là con gái của Mục đại thiếu sao?”
“Không sai.” Lạc Thần Hi gật đầu.
“Quá đáng yêu đi! Mục đại thiếu cao lãnh như vậy, Lạc Thần Tâm lại là một cực phẩm, thật nhìn không ra, bọn họ có thể sinh ra tiểu khả ái như vậy. Quá hâm mộ cậu!”
Lạc Thần Hi cười như không cười, “Không phỉa lần trước cậu còn nói, tớ làm mẹ kế cho người ta, quá đáng thương sao?”
“Đáng thương cái đầu!! Lãng phí vô ích tâm đồng tình của tớ!” Phương Tử Xuyến kích động nói: “Con gái kế như vậy, cho tớ một tá cũng được?”
Lạc Thần Hi lôi kéo cô ấy đi vào phòng khách lầu hai, rót trà cho cô ấy.