Tống Cơ cười nở hoa, cô có thể rõ ràng cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ lớn dưới thân thô hơn một vòng, cũng có thể cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ đang dùng sức đâm chọc vào bên trong, Tống Cơ kẹp chặt lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ."Anh Nguyên Tinh muốn như vậy sao, tiểu huyệt của Tống Tống có thoải mái không?"
"Muốn, lỗ nhỏ của bảo bối rất chặt, sắp bấm gãy gậy thịt lớn của anh trai, anh trai cắm gậy thịt vào tử ©υиɠ bảo bối có được không, bắn hết tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho bảo bối."
Quách Nguyên Tinh hôn lên cổ Tống Cơ, lưu lại dấu hôn rậm rạp, hai bàn tay to cũng không thành thật xoa bóρ ѵú cô.
Phải biết rằng, Quách Nguyên Tinh vừa mới bắn không bao lâu, lúc này lại ngo ngoe rục rịch, muốn một lần nữa hung hăng thao lỗ nhỏ của cô.
"Được rồi, thấy anh Nguyên Tinh gấp gáp như thế, người ta sẽ để anh cắm tiểu huyệt."
Tống Cơ vừa mới dứt lời, anh đã kéo khăn trải bàn trên mâm cơm xuống, khiến cho chén đũa rơi loảng xoảng trên mặt đất.
Ngay sau đó, anh đặt cô lên trên bàn ăn, đôi tay nâng cao chân cô lên, gác vào bả vai mình, bàn tay to bóp chặt lấy eo nhỏ của Tống Cơ, mạnh mẽ va chạm.
"A! A! A! Anh Nguyên Tinh…. Anh Nguyên Tính quá… quá dùng sức… thật sâu…. Cắm thật sâu… sắp thao hỏng lỗ nhỏ rồi…A… Ưm… Thật sung sướиɠ….quá sướиɠ…. Thao…. Mau thao chết người ta đi….A…. Thật thoải mái…. Thật thoải mái…."
Tống Cơ bị anh tàn nhẫn cắm, may mà có bàn tay to của anh giữ chặt eo cô, nếu không cô thật sự đã bị cắm bay.
"Được… Anh trai thao chết bảo bối…. Thao chết bảo bối….. Ha…A…. Bảo bối thật dâʍ đãиɠ…. Anh trai thích nhất bảo bối…. Anh trai phải bắn tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bảo bối…. Vào tử ©υиɠ của bảo bối… ha…."
Quách Nguyên Tinh mạnh mẽ va chạm, hơi thở dồn dập, hai người mở miệng đều là câu từ dâʍ đãиɠ không hề che giấu, mà bên cạnh cách đó không xa là chỗ La Dương đang đứng, hạ thể hắn bằng mắt thường có thể nhìn thấy chậm rãi sưng to.
Nên biết rằng, hắn mặc âu phục, quần áo hơi bó sát với cơ thể, cặp mông vểnh ngày thường cũng trở nên vô cùng rõ ràng, hạ thể dưới thân sưng tấy, mà hiện tại, ánh mắt hắn dừng trên cự vật đang sưng to giống hắn kia, khuôn mặt tràn đầy tìиɧ ɖu͙© và mê muội.
Quách Nguyên Tinh buông một chân Tống Cơ ra, nâng chiếc chân còn lại của cô lên. Tống Cơ hơi nghiêng người, gậy thịt lớn của anh càng mạnh mẽ cắm sâu hơn.
"Ha… A…. Ưm… anh… anh trai… thao thật sâu… sâu quá…. Sướиɠ… sướиɠ muốn chết…. A… ưm…. A ha…. Dươиɠ ѵậŧ lớn cắm thật sướиɠ…. Lại muốn thao em cao trào…. Mau thao chết lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ…. A!"
Tống Cơ cao trào, Quách Nguyên Tinh cũng xuất tinh, cô bị anh bắn đến cả người run rẩy, ngay cả ngón chân cũng giãn ra.
Lúc này anh bắn vô cùng nhiều, hơn nữa còn với thời gian rất dài, ước chừng phải có ba phút Quách Nguyên Tinh mới xả hết tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào lỗ nhỏ của Tống Cơ.
Cô hé miệng thở hổn hển, cảm nhận được luồng dịch nóng bỏng cuồn cuộn chảy vào trong tiểu huyệt, cả thể xác lẫn tinh thần đều thấy thoải mái. Tống Cơ có cảm giác hai chân của cô đang run rẩy vô cùng lợi hại.
"Thế nào, lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ bị anh trai thao có phải rất sướиɠ hay không."
Quách Nguyên Tinh dán sát lên người Tống Cơ, âm thanh khàn khàn vang lên bên tai cô, mồm to mυ'ŧ lấy vành tai cô, liếʍ láp ốc nhĩ, sau đó trượt xuống trải những cái hôn rậm rạp lên hai vυ', ngậm lấy đầṳ ѵú hồng nhạt dùng sức bú ʍúŧ.
Tống Cơ vừa mới cao trào dư vị còn để lại, nào chịu nổi loại kɧıêυ ҡɧí©ɧ này: "A! Anh Nguyên Tinh thật lợi hại, tiểu huyệt của người ta rất thoải mái, trong bụng đều là tình dịch của anh trai."
Cô duỗi tay sờ bụng nhỏ hơi phồng lên, vừa lòng cười cười, khoé mắt đúng lúc chạm phải La Dương đang đứng cách đó không xa, cự vật gồ lên sưng to kia mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Quách Nguyên Tinh bế Tống Cơ đi về phía phòng tắm.
Sau khi hai người đi rồi, tay La Dương cuối cùng cũng tìm đến vật dưới thân, bắt đầu loát.
Trong phòng tắm, cô được đặt ngồi vào bồn tắm, tùy ý để Quách Nguyên Tinh tạo bọt trên người cô, xoa bóρ ѵú cô. Điện thoại trong túi quần anh đã vang lên lần thứ ba.
"Anh, điện thoại của anh đã reo ba lần rồi."
Tống Cơ duỗi cẳng chân thon dài, chân nhỏ xinh vuốt ve mặt Quách Nguyên Tinh. Sau đó nhẹ nhàng di chuyển xuống chỗ đũng quần sưng to kia.
"Không có gì, không quan trọng."
"Anh trai cũng chưa xem thử đâu, đã gọi ba lần rồi, anh mau nghe đi."
Chân Tống Cơ dẫm lên dươиɠ ѵậŧ lớn của Quách Nguyên Tinh, độ nóng bỏng này khiến cô rất vui vẻ.
Sau khi anh cúp điện thoại, có chút bất đắc dĩ, nâng chân nhỏ của cô lên bỏ vào miệng mυ'ŧ hôn: "Có khả năng anh phải về hơi muộn, công ty có việc cần xử lý."
"Không sao, em sẽ chăm sóc mình thật tốt, anh trai yên tâm, anh mau đi thay quần áo, em sẽ tự tắm rửa."
Quách Nguyên Tinh vẫn không muốn đi, cuối cùng Tống Cơ phải dùng mệnh lệnh mới khiến anh rời khỏi.
Cô ngâm mình ở trong bồn tắm to rộng ba mét, vuốt ve đôi vυ' nhỏ của mình: "Tiểu Yêu."