Quách Nguyên Tinh vội vàng đẩy váy lên trên rồi cởi xuống, một bên vυ' của Tống Cơ bị anh thô bạo xoa bóp, còn một bên khác lại được anh cho vào trong miệng liếʍ hôn đầṳ ѵú, dươиɠ ѵậŧ vẫn dùng sức cắm.Quách Nguyên Tinh mạnh mẽ bú ʍúŧ vυ' cô giống như muốn hút ra sữa, trông anh y hệt đứa trẻ con đang bú tí mẹ.
Tống Cơ sung sướиɠ tóm lấy tóc anh, hung hăng ấn đầu vào ngực, giống như đang đút sữa cho con nhỏ.
Tiểu huyệt dâʍ đãиɠ cắn chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của anh, trên dưới phập phồng, điên cuồng phát ra âm thanh "bạch bạch bạch".
"Ưm…a… anh Nguyên Tinh đang ăn vυ' người ta…A… giống như đút sữa cho đứa trẻ….A ha…thật sướиɠ…vυ' bị hút quá sướиɠ… Muốn…. Em muốn anh Nguyên Tinh hung hăng…. thao em…hung hăng thao em…. Anh Nguyên Tinh…. Anh Nguyên Tinh sắp thao chết người ta…. thật sâu… cắm thật sướиɠ….A! A! A! Muốn tới…muốn tới…A…."
Quách Nguyên Tinh đột nhiên mạnh mẽ đâm chọc, khiến cho Tống Cơ không kịp chuẩn bị, sướиɠ đến cao trào. Anh cố gắng chịu đựng cảm giác muốn bắn, dươиɠ ѵậŧ ngâm mình ở trong lỗ nhỏ dường như lại lớn hơn hai vòng.
Dâʍ ɖị©ɧ chảy xuống làm quần anh ướt đẫm, có thể nhìn thấy tảng lớn vệt nước dính trên đũng quần Quách Nguyên Tinh, mà chỗ hai người giao hợp đã sớm trở nên vô cùng dâʍ ɭσạи.
Anh mạnh mẽ liếʍ mυ'ŧ vυ' cô: "Bảo bối có sướиɠ hay không, có thích dươиɠ ѵậŧ lớn của anh trai anh không."
Tống Cơ ghé vào trên người Quách Nguyên Tinh, trên mặt đầy vẻ sắc tình sau khi cao trào: "Thích, dươиɠ ѵậŧ của anh Nguyên Tinh càng lúc càng lớn, còn càng ngày càng cứng, Tống Tống rất thích. Tống Tống muốn anh trai thao chết người ta."
La Dương đã chuẩn bị xong cơm nước, âm thanh hai người dâʍ ɭσạи đã sớm truyền đến mọi ngóc ngách trong nhà, nửa người dưới của hắn cũng đã sớm ngo ngoe rục rịch.
"Cậu chủ, cô chủ, cơm đã làm xong."
La Dương xuất hiện giống như đánh gãy hứng thú của Quách Nguyên Tinh, anh lạnh lùng liếc hắn.
"Thật tốt quá bụng nhỏ của người ta rất đói, anh Nguyên Tinh cũng chưa đút no cho người ta."
Nói xong, Tống Cơ còn dùng sức kẹp chặt lấy dươиɠ ѵậŧ đang cắm trong lỗ nhỏ.
Anh nâng mông cô lên, cứ như vậy ôm cô đi về phía nhà ăn.
Tay nghề của La Dương không tồi, cô mới chỉ ngửi mùi thơm cũng đã thấy rất đói: "Chú thật lợi hại."
Tống Cơ vừa mới khen La Dương xong, Quách Nguyên Tinh đã cố tình đâm đâm tiểu huyệt dâʍ đãиɠ của cô, sau đó nhanh chóng chặn cái miệng nhỏ lại.
"Ưm…ưm…a…a… Anh Nguyên Tinh thật xấu… người ta… người ta còn đang nói chuyện với chú mà~"
Tống Cơ thích dáng vẻ đàn ông ghen vì cô, tranh đoạt vì cô.
"Anh trai sai rồi, bảo bối muốn ăn cái gì, anh trai đút cho bảo bối, đút đến no căng được không."
"Được nha, em muốn tất cả tình dịch của anh trai bắn vào trong tử ©υиɠ Tống Tống, bắn cho bụng người ta tràn đầy."
Tống Cơ đưa lưng về phía đồ ăn, Quách Nguyên Tinh gắp cho cô cái gì cô liền ăn cái đó, sức ăn của cô vốn dĩ rất nhỏ, không đến mấy miếng đã no, lúc sau chính là cô "đút"cho anh.
Tống Cơ nhai bông cải xanh trong miệng, sau đó truyền sang miệng Quách Nguyên Tinh, anh tới em đi, bông cải xanh đều chui hết vào miệng anh.
Còn có khoai tây, thịt gà rút xương, cá viên chiên thậm chí ngay cả cơm anh cũng được đút ăn như vậy.
Thời điểm môi hai người tách ra, còn tạo ra một sợi chỉ dài da^ʍ mỹ, ánh mắt Quách Nguyên Tinh như muốn nuốt chửng Tống Cơ vào trong bụng.
Nhìn ánh mắt mê muội của anh, cô đắc ý cười cười: "Ăn ngon không?"
"Ăn ngon, phía dưới của bảo bối càng ngon miệng hơn." Giọng nói của Quách Nguyên Tinh trở nên khàn khàn.