Trọng Sinh Chi Tình Hữu Độc Chung

Chương 23: Âu Dương Hạc

Sở Giang Dật ngồi trên giường, nhắm mắt lại, hấp thu năng lượng tinh thạch, quang mang trên người không ngừng biến hóa.

Sở Tiêu một bên chú ý tới trạng thái của Sở Giang Dật, một bên thật cẩn thận quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Cuối cùng là hữu kinh vô hiểm qua đi, Sở Giang Dật mở mắt ra, ánh mắt lập lòe, một cây Ngũ Sắc Yêu Đằng lập tức xuất hiện trước mắt hắn.

Sở Tiêu có chút kinh nghi mà nhìn Sở Giang Dật, Sở Giang Dật cười cười, lấy ra một chi dược tề uống vào, Sở Tiêu nhìn dược tề trong tay Sở Giang Dật, phát hiện giống với chi dược tề lần trước mình uống, tức khắc yên lòng.

Năng lượng còn sót lại trong cơ thể Sở Giang Dật cũng không nhiều, uống hết một chi dược tề, năng lượng còn sót lại trong cơ thể lập tức bị hấp thu.

Sở Giang Dật duỗi người, “Trời đã sắp sáng, ngươi là cả đêm không chợp mắt sao?”

Sở Tiêu gật gật đầu, “Ta vẫn luôn nhìn chằm chằm đâu, vận khí tương đối tốt, chỉ có một con dã lang và một ít động vật nhỏ tới, bị ta một đao làm thịt, lang cũng không phải thứ tốt.”

“Nga, ta cũng là nghĩ như vậy!” Sở Giang Dật đi ra ngoài nhìn, bên ngoài có vài cổ thi thể linh tinh vụn vặt, nhưng có một khối thi thể dã lang bị cắn lung tung vô cùng bắt mắt, Sở Giang Dật có chút vô ngữ, hình thú của Lâm Thiệu An là lang, cho nên, Sở Tiêu đây là giận chó đánh mèo sao?

(Lang : sói)

Sở Tiêu đi theo sau Sở Giang Dật, thấy Sở Giang Dật thần sắc nhàn nhạt, liền yên lòng, thầm nghĩ, nhị ca là thật sự không đem Lâm Thiệu An để trong lòng.

Trên một chỗ khác của Rừng Mạc Bắc, dựng năm sáu lều trại, một lão nhân mập mạp đang vô cùng tự nhiên loát loát chòm râu của mình, “Âu Dương đạo sư, ngươi xem rừng Mạc Bắc này thế nào a!”

Âu Dương Hạc lắc lắc bầu rượu trong tay, “Chẳng ra gì, không có rượu.”

Lão giả mập mạp - Lý Phúc sửng sốt một chút, thầm nghĩ: Còn nói không có rượu, lão nhân này tửu lượng kém, còn yêu rượu như mạng, uống say, liền phun hỏa lung tung, tỉnh lại liền chết không nhận trướng, đây là vùng dã ngoại hoang vu, nếu khiến lão ta thiêu trụi lều trại thì không ổn.

“Không có rượu thật đúng là có chút tiếc nuối, bất quá, không quan hệ, chờ rèn luyện hoàn thành, Âu Dương đạo sư muốn rượu gì, còn không phải chuyện dễ như trở bàn tay sao?” Lý Phúc khen tặng.

Âu Dương Hạc thở dài một hơi, “Nào đơn giản như vậy a! Lần này chúng ta dò xét quặng ngọc thạch, ta phải thuận tiện nhặt chút ngọc thạch, bằng không liền tiền thưởng đều không trả nổi.” Âu Dương Hạc cọ cọ bầu rượu, có chút tiếc nuối.

Lý Phúc trợn trắng mắt, thầm nghĩ, sao lúc trước hiệu trưởng lại chiêu tửu quỷ này vào trường học, mới vào trường học ba tháng, có ba lần say rượu thiêu ký túc xá, tới cuối cùng, hiệu trưởng đành phát cho hắn một biệt thự riêng, lão tửu quỷ này tự thiêu biệt thự rất nhiều lần, cư nhiên không đem chính mình thiêu chết.

“Hiện tại giá rượu đều là giá trên trời, cũng chỉ có người có thân phận như ngài, mói có thể uống cạn rượu ngon trên đời.” Lý Phúc nịnh nọt.

Âu Dương Hạc cười cười, “Nơi nào, nơi nào, bầu rượu này của ta chính là hoa lê hương, Thiên Nhật Túy nổi tiếng nhất rượu ngon, uống thật ngon a!”

Lý Phúc gật đầu nói, “Ân, là rượu nhon đâu!” Mấy ngàn vạn tín dụng điểm, cầm đi mua một lọ rượu, chỉ có loại tửu quỷ này làm được, gia hỏa này không đáng tin cậy như vậy, rốt cuộc làm sao hắn có thể thăng cấp thành dị năng giả cửu cấp hệ hỏa a.

Âu Dương Hạc huân huân mà ôm bầu rượu, đột nhiên trong ánh mắt toát ra hai luồng ngọn lửa.

Lý Phúc cả kinh, “Âu Dương đạo sư, ngươi phát hiện cái gì không ổn a.”

Âu Dương Hạc gật gật đầu, “Không ổn, thập phần không ổn.”

Lý Phúc nhìn bộ dáng yên ổn xung quanh, bỗng nhiên căng thẳng, “Có phải có dị thú khó giải quyết tới đây không, ta đi đánh thức học sinh.”

Âu Dương Hạc đánh gãy Lý Phúc, “Không cần, là phụ cận có người uống rượu, địa phương quỷ quái này, cư nhiên có người mang rượu tới, thật sự quá không bình thường, ta phải đi xem đối phương có âm mưu gì hay không.”

Lý Phúc trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Âu Dương Hạc, “Âu Dương đạo sư, ngươi có phải nghĩ sai hay không, vẫn là xuất hiện ảo giác, nơi này nào có người nào uống rượu a!”

Âu Dương Hạc hít một hơi thật sâu, lộ ra vẻ mặt say mê, quay đầu, lời lẽ chính đáng mà nói với Lý Phúc: “Nói với ngươi không rõ, ta muốn đích thân đi xem.”

Sở Tiêu ngồi trước bàn, nước miếng chảy ròng vì ly nước trái cây đỏ tím trên bàn, không nghĩ tới nhị ca thật sự có rượu a! Cũng không biết nhị ca giấu rượu ở nơi nào, lúc trước y muốn một chén rượu, nhị ca liền thật sự chỉ cho chính mình một chén rượu, uống xong liền không có.