Sở Hành cười cười, nhàn nhạt nói: “Người trẻ tuổi, không cần hỏa khí lớn như vậy.”
Sở Tiêu có chút không kiên nhẫn, “Lão nhân, không cần chậm trễ thời gian, có chuyện gì, nói đi!”
Sở Hành nhíu nhíu mày, tựa hồ rất không vừa lòng với thái độ của Sở Tiêu, bất quá Sở Hành rốt cuộc là một lão cáo già xảo quyệt, cũng không tức giận.
“Ta tới, là muốn mời ngươi đảm nhiệm chức vụ đội trưởng đội chấp pháp của gia tộc.” Sở Hành nói.
Sở Tiêu trưởng thành có chút thành tựu, đây là điều Sở Hành đã đoán trước, Sở Tiêu nhỏ hơn Sở Giang Thiên năm tuổi, nhưng là cấp bậc không thấp so với Sở Giang Thiên, nhìn vào tốc độ này, nói không chừng sẽ thăng cấp lục cấp, uy hϊếp đến địa vị của đại nhi tử, Sở Hành không thể không nghĩ cách kéo Sở Tiêu về bên người.
“Đội trưởng đội chấp pháp?” Sở Tiêu lắc lắc đầu, “Ta không có hứng thú.”
Sở Hành đối với hành vi không biết điều này của y rất bất mãn, “Đảm nhiệm đội trưởng đội chấp pháp có tiền đồ hơn làm lính đánh thuê nhiều, mỗi năm đều có hơn một ngàn vạn tín dụng điểm và ngọc thạch cung ứng.”
Sở Hành đây là khai ngân phiếu khống, một khi Sở Tiêu gia nhập gia tộc, quyền lựa chọn đã không còn nằm trong tay y, hiện tại Sở Tiêu đã phát triển vượt qua dự tính, lại tiến bộ như vậy, đã vượt tầm khống chế của hắn.
Sở Tiêu lắc lắc đầu, “Ta không cần!” Năm đó khi mẫu phụ đem y đi tìm Sở Hành khi, thái độ lạnh nhạt của Sở Hành vẫn luôn ghi tạc trong đầu Sở Tiêu, từ này đó Sở Tiêu liền thề, kiếp này đều không nhấc lên quan hệ với người này.
“Ta nghe nói ngươi độc chiếm chiến lợi phẩm trong đội, bị đội lính đánh thuê khai trừ, ngươi cho rằng bây giờ còn có đội lính đánh thuê nào sẵn sàng tiếp nhận ngươi?” Sở Hành uy hϊếp địa đạo.
Sở Tiêu ngoài ý muốn híp híp mắt, ngay sau đó giãn ra lông mày, đội trưởng mới của đội lính đánh thuê là một người giỏi đổi trắng thay đen, Sở Tiêu lạnh lùng gợi lên một tia trào phúng, chính mình làm việc chỉ cần không thẹn với lương tâm là được, người khác nói thế nào y không để bụng.
Sở Tiêu không để bụng nhún vai, “Không có liền không có, một mình ta, vừa lúc tiêu diêu tự tại.”
Sở Hành phẫn nộ hừ một tiếng, “Không biết điều.”
Sở Tiêu lạnh lùng nở nụ cười, “Đúng vậy! Ta không biết điều, Sở tiên sinh vẫn là tìm người thức thời đi thôi, dây dưa cùng người không thức thời như ta làm gì.”
“Ta lại hỏi ngươi một lần, có nguyện ý trở thành đội trưởng đội chấp pháp hay không?” Sở Hành thanh âm trầm thấp địa đạo.
Sở Tiêu sắc mặt bất biến, lười biếng nói: “Con người của ta không tốt quản lý, nói nữa, ta trở thành đội trưởng đội chấp pháp, vạn nhất phát cuồng, cắn chết hết tinh anh mà ngươi bồi dưỡng ra thì sao?”
Sở Hành nhớ tới loài rắn thức tỉnh giả đều hung tàn, trên mặt cũng nhiều vài phần do dự, Sở Tiêu lạnh lùng cười cười, một bộ xa cách.
Sở Hành nhìn tươi cười ác ý của Sở Tiêu, nhăn chặt mày, “Gần đây ngươi đi lại rất nhiều với nhị ca ngươi a!”
Sở Tiêu có chút đề phòng mà nhíu mày, “Có quan hệ với ngươi sao?”
Sở Hành cười khẽ,: “Ngươi và nhị ca ngươi đều là nhi tử của ta, tất nhiên có quan hệ với ta.”
Sở Tiêu khinh thường cười cười, “Phải không? Ta cũng không dám nhấc lên quan hệ gì với Sở gia chủ, vạn nhất kẻ thù của ngươi cảm thấy bên cạnh đại nhi tử ngươi có quá nhiều người, khó đối phó, tìm ta xuống tay làm sao giờ?”
Sở Hành nắm chặt nắm tay, năm lần bảy lượt bị người quét mặt mũi, làm Sở Hành phẫn nộ dị thường.
Sở Hành cau mày, nghĩ tới chuyện của Sở Giang Dật, từ sau khi Đường Vân Ý chết, Sở Hành liền cảm thấy đứa con trai này lập tức thay đổi, nguyên bản Sở Giang Dật chỉ vây quanh Lâm Thiệu An, Lâm Thiệu An thái độ lại lãnh đạm, Sở Giang Dật cũng không để bụng, nhưng hiện tại sinh nhật của Lâm Thiệu An cũng không tới, lại đi lại rất gần với Sở Tiêu.
Sở Giang Dật là nhi tử danh chính ngôn thuận của hắn, nếu có Sở Tiêu hỗ trợ, sẽ là uy hϊếp lớn cho đại nhi tử.
“Ngươi cách xa nhị ca ngươi một chút.” Sở Hành cảnh cáo nói.
Sở Tiêu có chút ngoài ý muốn nhìn Sở Hành, “Vì cái gì?”
“Nói thế nào ngươi cũng là một thức tỉnh giả, nói không chừng đời này nhị ca ngươi đều không thức tỉnh được, ngươi cùng hắn ở bên nhau có thể có tiền đồ gì.” Sở Hành lời nói thấm thía địa đạo.
Sở Tiêu lạnh lùng nở nụ cười, “Thì có quan hệ gì, ta chính là vui ở bên cạnh nhị ca.”
Sở Hành còn muốn nói cái gì, Sở Tiêu lại lười nghe Sở Hành nhiều lời, “Phanh” một tiếng đóng cửa lại, nhốt Sở Hành ngoài cửa.
Sở Hành đứng ngoài cửa nhà Sở Tiêu một hồi lâu mới bình ổn hơi thở, nghĩ thầm: Hai con chuột nhắt, cũng phiên không dậy nổi sóng to, nếu dã tâm bọn chúng quá lớn, đến lúc đó mình ra tay cũng vẫn kịp, Sở Tiêu thiên phú lại cao, muốn thăng lục cấp cũng cần nhiều năm.