Nghe được tiếng bước chân Lâm Mỹ lên tầng, tên đàn ông lấp trong góc tối cũng đi theo lên.
Lâm Mỹ mở cửa nhà, cẩn thận cầm tiền lương hôm nay nhận được ra, ôm vào trong lòng, ngả người lăn vài vòng trên giường rồi mới thỏa mãn mà để lên tủ đầu giường. Lúc đứng dậy, cô còn không nỡ mà vuốt ve thêm mấy lần.
Thân hình mệt mỏi của Lâm Mỹ ngã nhào vào bồn tắm, bên trong không có nước, động tác lại quá nhanh, cảm giác va đập có hơi đau. Lâm Mỹ mở vòi nước, nhiệt độ vừa phải, mực nước dâng cao dần, lên quá vυ', chỉ chừa lại phần đầu hít thở bên ngoài.
Bên ngoài, một tên đàn ông cầm một sợi dây thép thành thạo mà mở khóa cửa, dễ dàng vặn mấy cái đã mở được ra
Bên ngoài cửa này có dấu hiệu đặc thù của bọn lưu manh như hắn, đầu tiên là hình tam giác dựng ngược, ở góc nhọn quay xuống có một đường thẳng kéo xuống, hình này mang ý nghĩa bên trong có phụ nữ sống một mình.
Với dạng người này, bọn lưu manh chẳng cần quan tâm xem ban ngày hay ban đêm, có người hay không có người, muốn vào lúc nào thì vào. Có khi may mắn gặp được cô gái chủ nhân của căn phòng còn có thể có vài hoạt động kí©ɧ ŧɧí©ɧ khác, sau đó cứ thế bén duyên với nhau, hắn nghe nói trong nghề này có không ít anh em cứ thế mà được người bao dưỡng rồi, khiến cho những kẻ khác hâm mộ không thôi.
Khe hở dưới cửa chỉ có chút ánh sáng lọt ra ngoài, chứng tỏ bên trong cửa không bật đèn, chắc là không có người ở đó, hắn ta tính toán tránh đi những chỗ có đèn, lục lọi ở nhừng căn phòng khác trước.
Khóa mở ra, tên này đẩy của bước vào, thân hình thẳng tắp, thoải mái như vào nhà của chính mình, không có chút khom lưng cúi người giống bọn trộm cắp.
Đầu tiên tên này đi quanh phòng khách một lượt, trong phòng trống trải chỉ có một cái sô pha và bàn trà, được cái ban công ngoài treo khác nhiều quần áo, hắn ta chọn mấy cái qυầи ɭóŧ vừa ý nhét vào trong ba lô.
Trong nhà có một phòng khách, một phòng bếp, một phòng vệ sinh. Thông thường, bọn trộm không mấy khi lục lọi phòng bếp cả, bởi chẳng ai sẽ giấu đồ quý giá trong đây. Tên này bắt đầu bắt đầu lần mò tới phòng ngủ, chuẩn bị tìm kiếm những chỗ giấu đồ trang sức với két sắt. Ồ,… dễ dàng quá rồi, một chồng tiền đỏ rực đặt ngay trên tủ đầu giường đập vào mắt hắn, hắn ta vội vàng cầm lên ước lượng thử, đoán chừng hơn vạn, xem ra chuyến này phát tài rồi.
Hắn ta đếm lấy một ngàn nhét vào trong túi, chỗ còn lại bỏ vào trong ba lô, chuẩn bị chút nữa đi ăn uống tìm chút hoạt động giải trí. Dù sao loại tiền không có nguồn gốc này, tiêu càng sớm càng tốt.
Thấy lần này ăn trộm quá dễ dàng, tên này cảm giác không có tính khiêu chiến, trông thấy cửa phòng tắm truyền ra ánh sáng, hắn ta ném ba lô xuống đất, đẩy cánh cửa bước vào.
Cô gái đang chổng mông, ngón tay cắm vào âm huyệt chọc loạn, mắt nhắm lại, trong miệng tràn ra tiếng rêи ɾỉ ngắt quãng, bởi quá chú tâm, cô không chú ý đến có người tiến vào.
Tiếng cởϊ qυầи của tên trộm đánh thức Lâm Mỹ, cô trợn tròn mắt nhìn tên đàn ông xa lạ xuất hiện trong nhà mình, còn bước vào trong phòng tắm nhìn cô tự thủ da^ʍ, Lâm Mỹ sợ tới mức hồn vía lên mây, định mở miệng hét lớn.
“Không được kêu, cẩn thận dao này không có mắt.” Tên này thong thả ném quần lên bệ rửa mặt, móc ra cái dao gập trong túi quần, mũi đao chĩa thẳng vào cổ Lâm Mỹ.
“Được được, tôi không kêu.” Đối diện với kẻ địch mạnh và nguy hiểm, cách duy nhất để giữ an toàn cho bản thân là nghe lời, Lâm Mỹ hiểu rõ điều này.
“Phục vụ ông vui vẻ, chỗ tiền này cho cô." Tên trộm thoải mái mà đung đưa số tiền vừa trộm được trong phòng ngủ Lâm Mỹ.
Lâm Mỹ không biết tên này xuất hiện như thế nào, nhưng cô cũng không muốn mính trở thành kỹ nữ: “Ngài muốn… phục vụ như thế nào?”
“Đơn giản.” Nam nhân búng tay một cái, vứt qυầи ɭóŧ vừa cởi ra lên đầu Lâm Mỹ: “Làm nó dính đầy nước chảy ra từ âm huyệt cô là được, đừng lấy loại nước khác lừa gạt ông đây.”
Phù, còn tốt, huyệt nhỏ của cô thành thạo nhất là việc chảy nước, tuy để làm ướt hết qυầи ɭóŧ có chút khó, nhưng mà không phải không thể. Việc tắm rửa đành phải dừng lại, Lâm Mỹ chuẩn bị xả nước trong bồn đi.
“Không được xả, cô phải ở nguyên trong này, không được đứng dậy, không được để qυầи ɭóŧ dính nước tắm của cô.” Tên trộm cầm dao nhỏ gõ gõ lên thành bồn tắm.
Tay phải Lâm Mỹ cầm lấy qυầи ɭóŧ dơ lên cao, chỉnh vị trí cho qυầи ɭóŧ tiếp xúc được với dâʍ ŧᏂủy̠, lại không chạm đến nước tắm bên dưới. Lúc này ngâm nước tắm thoải mái bao nhiêu thì bây giờ Lâm Mỹ chật vật bấy nhiêu.
Thử qua mọi tư thế, Lâm Mỹ thấy chỉ có cách quỳ gối chổng mông là an toàn nhất.
“Nhanh lên đi.” Tên trộm không kiên nhẫn bắt đầu thúc giục: “Vặn cái gì mà vặn, bây giờ bắt đầu tính giờ, cứ mỗi 30 giây, giảm một trăm tệ tiền thưởng của cô.”
Huyệt nhỏ của Lâm Mỹ bị tên này dọa sợ, nước bên trong giống như khô cạn. Cô sợ hãi, phải làm sao đây…