Chương 17. Bị lăng nhục bởi ngôn ngữ thô tục, tự nguyện làm bồn chứa tinh, nứиɠ lên cầu người làm
Thấy Lâm Mỹ chỉ cầm qυầи ɭóŧ, động tác chậm chạp, tên trộm mang dươиɠ ѵậŧ dựng thẳng đi đến trước mặt cô: “Sao hả? Không phải vừa nãy cô tự thủ da^ʍ rất sảng khoái à, mới thêm cái qυầи ɭóŧ mà đã không biết làm gì rồi? Hay là, để ông đây phải dạy?”
“Đơn giản lắm, cô cứ làm giống như ban nãy, nhét qυầи ɭóŧ vào trong âʍ đa͙σ thay cho ngón tay là được rồi!” Tên trộm sờ từ khe mông Lâm Mỹ lướt dần xuống chỗ riêng tư: “Sao ít nước vậy? Muốn làm ướt hết qυầи ɭóŧ không dễ nhỉ?”
Trong chớp mắt bị tên này chạm vào, Lâm Mỹ đánh cái rùng mình, tóc gáy dựng ngược, chỉ sợ bị con dao không có mắt kia vô tình làm mình bị thương, máu tươi đỏ thắm chảy tràn ra ngoài.
Cả một ngày bị khách hàng chơi, huyệt nhỏ vốn đã bị mở rộng ra, còn chưa kịp khôi phục, chỉ cần một chút nước là có thể tiến vào.
Hai ngón tay tên trộm dễ dàng chọc vào trong âʍ đa͙σ: “Lỏng như vậy à? Cô bị bao nhiêu người chơi rồi?”
Lâm Mỹ không muốn trả lời hắn ta, cô còn lâu mới lỏng nhá, chậm nhất sớm ngày mai huyệt nhỏ sẽ lại chặt khít như ban đầu, để nửa đốt ngón tay hắn ta cũng không cho vào được.
“Đm, đĩ thõa.” Tên trộm thấy cô không lên tiếng cho rằng cô là gái bán hoa ngàn người có thể lên, trong từ ngữ vừa có chút kinh ngạc lại vừa thô tục.
“Mẹ kiếp, cô nứиɠ cái mẹ gì?” Từ ngón tay truyền tới cảm giác huyệt thịt bên trong co rút kẹp chặt, mời gọi hắn xâm nhập vào sâu bên trong.
Lâm Mỹ không biết vì sao, ban nãy cô sợ mất hồn mất vía, nhưng vừa nghe đến hắn ta nhắc tới âm huyệt của mĩnh lại cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng. Cô cho rằng, dâʍ đãиɠ là đánh giá tối cao cho mị lực của người phụ nữ. Dâʍ đãиɠ là khen ngợi âʍ đa͙σ cô, khen ngợi từng cử động của cô đều kinh tâm động phách.
“L*и nhỏ biết kẹp đấy. Mông vặn gì mà vặn, ngón tay không thỏa mãn cô được đúng không? Mà cũng đúng, bé như này sao đủ cho kẻ lên cơn nứиɠ như cô.”
“Bây giờ chảy nhiều nước thế rồi à, có phải muốn ông đây dùng dươиɠ ѵậŧ chơi cô không? Nhìn thử hàng của ông đi, cũng thuộc hàng top đấy.” Hắn ta bẻ đầu Lâm Mỹ lên, khoe khoang xoay một vòng dươиɠ ѵậŧ trước mặt cô.
Đúng là hắn ta có chút vốn liếng thật, dươиɠ ѵậŧ vừa thô vừa dài, gân xanh gồ ghề vô cùng dữ tợn.
“Nếu cô còn xử nữ, hôm nay ông chơi cô là cái chắc. Nhưng mà xem ra, cô chỉ xứng đáng làm cái bồn chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ thôi, nghe hiểu chứ? Cứ yên tâm, hôm nay luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầu tiên sẽ thưởng cho cô.”
“Kẹp chặt vậy? Lo lắng hả, hay là muốn ăn dươиɠ ѵậŧ?”
“Ăn dương vậy.” Cứ việc huyệt nhỏ đã sưng đỏ không chịu nổi, nhưng cảm giác được dươиɠ ѵậŧ đâm vào mang tới kɧoáı ©ảʍ là không gì sánh được, có thể để cho Lâm Mỹ quên hết tất cả những việc khác.
"OK, thưởng cho cô một tí.” Tên trộm bước vào bồn tắm, đôi tay luồn qua hai lách Lâm Mỹ từ phía sau, phủ lên bầu ngực phía trước xoa nắn, áp Lâm Mỹ tới sát tường, dươиɠ ѵậŧ bắt đầu cọ xát trước cửa huyệt: “Sao hả? Thích không?”
Lâm Mỹ hơi hối hận rồi, cô không muốn cứ tùy ý làʍ t̠ìиɦ cùng đàn ông xa lạ, cứ làʍ t̠ìиɦ mà không có tình yêu cô cảm giác như mình chỉ là một công cụ hình người cho người cho người ta tiết dục, hơn nữa còn là loại công cụ dùng xong thì vứt, không ai quan tâm xem cảm xúc của cô ra sao.
“Hỏi cô đấy! Còn không trả lời.”
“Đm.” Đồ đĩ đãng chết còn dám không trả lời hắn, tên trộm tức đến mức cướp qυầи ɭóŧ trong tay cô vứt vào bồn tắm.
“Ông đã nói rồi, đừng lấy loại nước khác lừa ông, cô xem cô làm gì rồi.” Tên trộm chỉ qυầи ɭóŧ vừa mới rơi xuống nổi lềnh phềnh trên mặt nước.
“Không phải ban nãy biết kẹp lắm hả? A, ông đây để cô dùng âm huyệt vắt hết nước trong qυầи ɭóŧ ra.” Vừa nói xong, hắn ta ngồi xổm xuống, dí qυầи ɭóŧ cho ngập nước, vớt qυầи ɭóŧ ướt sũng lên đưa cho Lâm Mỹ.
Ướt vậy sao vắt được, hơn nữa vốn là ông tự vứt mà liên quan gì đến tôi, Lâm Mỹ ấm ức vô cùng, không nhận lấy qυầи ɭóŧ.
“Đm, cô thiếu làm đúng không?” Tên trộm bực mình, hắn ta vò qυầи ɭóŧ thành một đống cứ thế nhét vào trong âʍ đa͙σ cô, cả qυầи ɭóŧ bị mắc ngoài cửa huyệt chẳng vào sâu được bên trong.
Ma sát của vải dệt khơi lên du͙© vọиɠ của Lâm Mỹ, cảm giác trống rỗng từ sâu bên trong không thể nào thỏa mãn, âm huyệt càng ngày càng nóng, lại không có cách nào dập lửa. Lâm Mỹ không nhịn được mà chủ động uốn éo mông cọ sát người phía sau.
“Không phải ban nãy tỏ vẻ trinh tiết liệt nữ lắm à, giờ lại lên cơn nứиɠ hả?”
“Càng muốn chơi thì ông mày càng không chơi đấy.”
“Có phải cô muốn ông đây đâm vào từ phía sau, thô bạo mà đâm chọc cô, đâm tới tận chỗ sâu nhất rồi bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào tử ©υиɠ cô?”
“Hay là cô thích nằm xuống dạng hai chân ra, để ông mày đây đâm từ trên xuống. Tư thế này, ông đây nằm đè lên người cô được, để dươиɠ ѵậŧ đâm vào hết, chắc chắn là chọc được tới tử ©υиɠ cô.”
“Không thì cô muốn nằm bò xuống không? Nghe nói phụ nữ các cô bảo tiến vào từ góc độ đấy sảng khoái muốn chết, chơi cho bụng nhỏ căng chặt không dám thả lỏng, sợ thả lỏng ra cái thì tè ra quần.”
“Chơi tôi đi.” Lâm Mỹ bị từng câu của hắn gợi lên hứng thú, cô muốn thử những tư thế làʍ t̠ìиɦ mà hắn ta nhắc đến, càng nhiều tư thế càng tốt.
Nghe xong mấy từ của cô, tên trộm biết được người phụ nữ này vào tròng rồi, bây giờ hắn ta nói gì thì cô cũng đồng ý hết: “Nào, nói vài câu dụ dỗ xem nào?”
“Câu dụ dỗ về gì?”
Một tay hắn ta ôm eo Lâm Mỹ: “Lại đây.” Kéo cô tới trước gương, thì thầm vào tai cô: “Câu dụ dỗ mời đàn ông tới chơi cô.”
“Tôi là đĩ, mời ngài chơi tôi.”
“Chưa đủ da^ʍ.” Tuy ngoài miệng nói vậy nhưng tốc độ thủ da^ʍ dươиɠ ѵậŧ trên tay của hắn ta lại nhanh lên.
“Tôi là đĩ da^ʍ, huyệt nhỏ muốn ăn dươиɠ ѵậŧ, cầu xin ngài chơi tôi đi.”
“Thêm mấy câu nữa.”
Lâm Mỹ nhìn gương mặt trong trắng thanh thuần trong gương của mình, miệng thì lại nói ra những từ ngũ dơ bẩn như thế, phía sau là một tên đàn ông xa lạ. Cô thấy khó mà tin được, nhưng sự việc xảy ra lại khiến cho cơ thể cô càng thêm mẫn cảm và hưng phấn, nếu bây giờ rút qυầи ɭóŧ đang nhét trong âm đạp cô ra, đảm bảo nước bê trong chảy ra lênh láng như xả lũ.
“Tôi thích ăn dươиɠ ѵậŧ, từ miệng cho tới âm huyệt. Tôi tồn tại trên đời là để cho đàn ông chơi, tôi muốn thu thập tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đàn ông trên toàn thể giới.”
“Đm, dã tâm lớn đấy, còn đòi thu thập tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam nhân khắp thiên hạ.” Tên trộm bóp cổ Lâm Mỹ, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô đang câu dẫn ông đây, chớ có nhắc tới tên khác.”
“Tôi là của ngày, cầu ngài chơi tôi đi, huyệt nhỏ của tôi đã ẩm ướt sẵn chờ hầu hạ ngài, chắc chắn vừa chặt vừa ấm khiến ngài thoải mái.”
“Chưa đủ, nói tiếp.”
“Dươиɠ ѵậŧ ngài thô to hùng vĩ như vậy, cực kỳ phù hợp cắm vào âm huyệt cực phẩm của tôi, hai thứ bổ sung cho nhau, gắn kết chặt chẽ chẳng thể tách rời. Cầu ngài đâm vào trong đi, tôi sẽ kẹp chặt khiến ngài thoải mái.”
Lực bóp trên cổ càng lớn, Lâm Mỹ khó khắn lắm mới hít thở được chút không khí, hắn ta lại yêu cầu tiếp: Không được lặp lại câu phía trước.”
“Đừng bóp, tôi…tôi không thở nổi, cầu xin ngàu, ngài muốn chơi tôi thế nào cũng được, tôi là đĩ da^ʍ mời ngài tới chơi. Cầu xin ngài buông tay, cầu xin ngài…cầu…xin…ngài…” Sức của hắn ta lớn tới mức Lâm Mỹ muốn nói thành câu hoàn chỉnh cũng khó khăn, cô cảm giác cổ mình sắp bị vặn gãy.
Hắn ta thích nhất nhì đến bộ dáng phụ nữ lên cơn nứиɠ chỉ biết cầu người tới chơi, hơn nữa nhìn đến người phụ nữ kia bị tra tấn khổ sở như vậy vẫn còn nứиɠ lên, dươиɠ ѵậŧ lại càng có cảm giác.
Tên trộm rút qυầи ɭóŧ, dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng dễ dàng đâm thẳng vào trong âm huyệt ướŧ áŧ, chọc tới tử ©υиɠ, mã sáo mở ra, bắn thẳng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào, chờ bắn xong lại nhanh chóng rút dươиɠ ѵậŧ ra, nhét qυầи ɭóŧ trở lại.
“Lăn vào phòng.” Hắn ta túm vυ' Lâm Mỹ kéo tới phòng ngủ.
Tiếp đó, hắn ném gối đầu ra giữa giường, ra lệnh nói: “Nằm lên đấy, ngửa mông lên, ngậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho tốt, cấm để rớt giọt nào.
Lâm Mỹ ngoan ngoãn làm theo lời hắn ta, tên này hung dữ, thô bạo thật đấy