Danh Tiếng Hoa Khôi

Chương 8. Làm đến mức hoa huyệt không khép lại được. Chụp ảnh kỷ niệm

Thư Ninh ôm Lâm Mỹ lên giường, bản thân anh tách hai chân ra để cô ngồi vào giữa.

Tuy rằng trong phòng mở điều hòa, nhiệt độ thích hợp, nhưng Thư Ninh vẫn không yên tâm, một bàn tay anh trùm lên ngực cô, một bàn tay để xuống bụng nhỏ.

Lâm Mỹ tựa vào ngực Thư Ninh, hai tay cô bị đùi anh đè xuống, bầu ngực bị tay anh xoa nắn, cô chỉ có thể ngẩng đầu tiếp nhận nụ hôn sâu của Thư Ninh, hai người cứ thế dính sát vào nhau.

“Ưm…a… em muốn anh.” Cả người Lâm Mỹ được vuốt ve, huyệt nhỏ lại chẳng được ai để ý đến cảm thấy trống trải vô cùng, cô muốn có thứ gì đâm mạnh vào bên trong.

“Muốn anh? Muốn cái gì của anh hử?” Thư Ninh biết du͙© vọиɠ của cô đã bị gợi lên, đôi tay bắt đầu vuốt ve dần xuống bên dưới.”

“Em muốn dươиɠ ѵậŧ lớn của A Ninh.” Hai tay Lâm Mỹ bị cố định, cô chỉ có thể đung đưa cơ thể, dùng phần mông cọ sát dươиɠ ѵậŧ Thư Ninh, ý đồ khiến anh nhanh chóng đâm vào.

“A Ninh…” Lâm Mỹ thấy anh chẳng có hành động gì bắt đầu sốt ruột, cô nhổm người dậy muốn ngồi lên dươиɠ ѵậŧ của anh.

Thấy cô chủ động như vậy, Thư Ninh cũng chẳng chậm trễ.

Gậy thịt cọ qua cọ lại bên ngoài hoa huyệt đã dính đầy dâʍ ɖị©ɧ, tay anh nắm lấy mông cô, cảm giác béo mềm nhiều thịt tha hồ nhào nặn.

Thư Ninh để gậy thịt nhắm thẳng cửa huyệt, chọc vào không ngừng, cánh hoa huyệt nhỏ chỉ vừa đủ bao lấy qυყ đầυ, chẳng thể nào đâm sâu vào hết được.

Lâm Mỹ ngồi xuống, trọng lực khiến cho mông cô cũng rơi xuống theo, nhanh chóng nuốt hết 1/3 gậy thịt vào bên trong.

Lâm Mỹ hấp tấp chưa từng nghĩ tới gậy thịt của anh to như thế, huyệt nhỏ của cô chẳng thể nào mà ăn hết được. Hơn nữa, phần gậy thịt bên trong đã chọc tới màиɠ ŧяiиɧ rồi thì phải, dưới thân truyền tới cảm giác xé rách đau đớn, cô không nhịn được nhíu chặt mày.

“Lâm Mỹ, em sao rồi?” Thư Ninh giữ lấy eo lâm Mỹ, không để cho cô tụt xuống tiếp, sau đó anh để cho nửa người trên Lâm Mỹ ngã xuống dựa vào mình.

“Còn chưa mở rộng mà, sao em vội vàng thế…” Thư Ninh nhìn biểu cảm đau đớn của Lâm Mỹ tính nói lại thôi.

Huyệt nhỏ chưa có ai tiến vào rất chặt, gậy thịt bị kẹp như thế cũng chẳng thoải mái, anh muốn rút ra nhìn thử xem huyệt nhỏ có bị thương không.

Lâm Mỹ cảm nhận được gậy thịt muốn rời đi, huyệt nhỏ lại càng thít chặt.

“Anh đừng rút ra, em muốn ngậm…” Lâm Mỹ cầu xin nhìn anh. Thư Ninh đành phải để gậy thịt tiếp tục ở bên trong, anh bắt đầu sờ xuống âm đế Lâm Mỹ, miệng liếʍ láp đầṳ ѵú, hy vọng có thể an ủi cô làm cho huyệt nhỏ thả lỏng một chút.

Lâm Mỹ cảm thấy huyệt nhỏ bắt đầu chảy nước, cô vặn mông lên xuống để cho gậy thịt ra vào, gậy thịt dính đầy dịch nhầy ra vào càng dễ dàng hơn, càng ngày càng đâm sâu vào trong.

Thư Ninh muốn để cho Lâm Mỹ xoay người lại, dùng tư thể từ phía sau làʍ t̠ìиɦ.

Lâm Mỹ lại không muốn.

“Như thế em sẽ không nhìn thấy anh.”

Vì vậy tư thế cuối cùng của hai người như sau: Lâm Mỹ nằm trên giường, dưới mông lót một cái gối, hai chân bị ép đến trước ngực, Thư Ninh đứng dưới gần sát mép giường mà đâm chọc ra vào hoa huyệt.

Tư thế này có thể để Lâm Mỹ nhìn thấy bộ dáng A Ninh đổ mồ hôi tiến vào trong cơ thể mình.

“A Ninh…a…a….anh đâm sâu quá…”

“A… tới rồi, đâm tới nơi rồi…dừng… dừng lại…”

Thư Ninh không để ý tới ý muốn ngăn cản của Lâm Mỹ, anh chuyên chú cọ sát khối thịt mềm nhô ra kia.

“A…ưm…A Ninh…”

Lâm Mỹ còn rất nhiều lời cợt nhả chưa kịp nói ra, nhưng lần đầu làʍ t̠ìиɦ mang lại kɧoáı ©ảʍ quá lớn, để cô chẳng còn tâm trí nghĩ tới những việc khác, ý chí của cô đã bị cuốn theo kɧoáı ©ảʍ mỗi lần chọc vào rút ra, còn chưa đợi cô kịp chuẩn bị, gậy thịt lại chọc vào một lần nữa. Dịch nhầy khi cao trào của Lâm Mỹ dội thẳng xuống qυყ đầυ mẫn cảm. Thư Ninh thấy cô lên tới cao trào, không muốn làm cô bị thương bèn rút gậy thịt ra bên ngoài, dùng tay tuốt tiếp sau đó bắn thẳng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên trên bụng nhỏ của cô.

Tiếp đó anh nắm lấy hai đùi Lâm Mỹ nâng lên tách nhau ra một góc sáu mươi độ bắt đầu kiểm tra, âm đế sưng đỏ gắng gượng nhô lên, hoa huyệt bị làm cho mở ra vẫn còn một lỗ nhỏ chừng đầu ngón tay chưa khép vào được còn đang co rút.

Bên trong huyệt nhỏ đen nhánh một mảnh, không có ảnh sáng nên chẳng thấy được gì.

Thư Ninh kéo hoa môi ra hai bên, chờ đến độ rộng nhất định thì dừng lại, lỗ nhỏ ở giữ bị kéo lớn hơn, mà hai bên còn bị cố định mất đi tự do, run rẩy duy trì hình dáng rộng mở này.

Hiện giờ huyệt nhỏ đã được chiếu sáng một chút, Thư Ninh có thể thấy bên trong thịt huyệt non mềm sâu không thấy đáy là từng vách thịt đỏ tươi. Chính những vách thịt này bao vây xung quanh dươиɠ ѵậŧ anh, mát xa co bóp không ngừng mang lại kɧoáı ©ảʍ vô tận.

Thư Ninh ra lệnh cho Lâm Mỹ dùng tay giữ lấy hoa môi của bản thân, còn anh thì lấy điện thoại đặt ở bên cạnh, mở camera lên.

Chụp thẳng âm huyệt không lông đang mở rộng mời chào người tới đâm xuyên. Không biết do camera điện thoại tự bóp méo, hay là ham muốn biểu hiện trước màn ảnh của âm huyệt, tóm lại trong ảnh, huyệt nhỏ có vẻ mở ra to hơn ở bên ngoài.

Kỳ thật, không chỉ riêng có âm huyệt đẹp, người đang trần như nhộng nằm trên giường còn đẹp hơn.

Đây là lần đầu tiên Lâm Mỹ làʍ t̠ìиɦ, còn phải đón nhận dươиɠ ѵậŧ thô to như vậy, cho dù Thư Ninh đã tận lực khắc chế để cho bản thân bắn ra sớm một chút, nhưng có vẻ vẫn làm cho cô mệt mỏi.

Khi nằm, hai núʍ ѵú chịu sức hút của trái đất mà rũ sang hai bên sườn, đầṳ ѵú được Thư Ninh chăm sóc liếʍ láp vẫn dựng thẳng trong không khí, đỏ đỏ hồng hồng.

Chỉ nhìn ngực Lâm Mỹ thôi, Thư Ninh đã cảm thấy phía dưới của mình đã ngóc đầu dậy, anh không nhịn được bắt đầu nghĩ, giá như hút được sữa thơm ngọt từ trong núʍ ѵú kia thì tốt biết bao nhiêu.

Nói chung Lâm Mỹ gầy quá, tuy bộ ngực đầy đặn như thế, nhưng xương quai xanh lại rõ ràng cô cùng, còn có thể thấy được xương sườn bên dưới xương quai xanh nữa. Anh không biết nên khen thịt trên người Lâm Mỹ rất biết chọn chỗ để mọc, hay là trách cô chẳng biết chăm sóc bản thân. Tóm lại, anh muốn giữ Lâm Mỹ bên người, nuôi cô trở nên trắng trẻo mập mạp chút.

Bởi vì Lâm Mỹ tò mò ngẩng đầu nhìn xuống huyệt nhỏ, phần xương cổ nhô ra, ở giữ trũng sâu xuống, dáng vẻ mong manh dễ vỡ, thêm nền tóc đen phía sau phụ trợ, cần cổ lại càng thêm trắng nõn giống như đang phát sáng, hấp dẫn sức chú ý của Thư Ninh, anh phải bỏ ra sức lực vô cùng lớn mới khắc chế bản thân mình không cắn xuống.

Thư Ninh lui về sau hai bước, chụp thêm một bức ảnh toàn thân cho cô, trong lòng tự nhủ dụ đúng là dụ hoặc chí mạng mà. Sau đó anh không nhịn được, tiện tay đặt ngay làm hình nển, để lúc nào cũng có thể chiêm ngưỡng ngắm nhìn.