Lời này cực nhiều tư tâm, vυ' bên trái vẫn chưa được liếʍ láp từ nãy tới giờ, vừa ngứa vừa đau, cần được môi miệng làm ấm, làm ướt một chút.
Ám chỉ đủ rõ ràng rồi chứ, Cố Minh Hãn không thể nào không hiểu được.
"Xong bên này rồi đến bên kia, vội vàng thì sữa không ra được đâu, cậu chỉ có thể tiếp tục đau vậy thôi."
Xì, tên trai thẳng thối tha này!
Người nào đó không được như ý đành thở phì phì dựng hông tiếp tục bị người ta liếʍ vυ'.
Cố Minh Hãn cũng là một lòng muốn giúp cậu thông sữa, anh dùng răng nghiến núʍ ѵú, Tiêu Bạch bị phải ôm chặt đầu anh đến mức anh suýt thở không nổi.
Hơn 10 phút sau, rốt cuộc vυ' cũng thông, sữa được Cố Minh Hãn hút ra, mang theo vị ngọt nhàn nhạt của sữa tươi theo đầu lưỡi chảy vào cổ họng anh, yết hầu anh nuốt mạnh một cái.
Mùi sữa lập tức tràn ngập quanh hai người.
Cố Minh Hãn hút ra ngụm đầu tiên xong liền cực khắc chế mà buông ra, sữa tươi chưa kịp nuốt liền vào tràn ra ngoài, nhìn kỹ còn thấy được dấu răng nhợt nhạt phía trên.
Độ ấm của khoang miệng còn lưu luyến trên vυ', Tiêu Bạch vặn eo khó nhịn, bầu ngực cũng theo đó mà lắc lư, như đang khó hiểu vì động tác của anh.
"Dùng máy hút sữa hút nó ra đi, cậu cố chịu một chút." Nói xong anh liền chủ động lấy máy hút sữa tới, sợ cậu bị đau, lại giúp cậu bao nó lại rồi đặt phễu lên vυ' cậu.
Ai ngờ máy hút sữa vừa khởi động Tiêu Bạch liền bị đau khóc, cậu kháng cự đẩy phễu ra, run rẩy che ngực lại: "Đừng, không muốn dùng nó đâu, đau quá!"
Sữa vừa hút ra nhỏ giọt trên đùi cậu, thấm ướt lớp vải mềm mại. Chỉ mới khoảng 10 phút, mà vυ' cậu đã bị môi lưỡi của Cố Minh Hãn chiều hư.
Tiêu Bạch cuộn tròn ngồi ở đầu giường, không hề khí thế mà chỉ trích Cố Minh Hãn: "Sao cậu không hút ra giúp tớ." Trong mắt cậu đẫm ánh lệ, chỉ nghe Cố Minh Hãn nhàn nhạt trả lời 3 chữ, "Không thích hợp."
Cậu sắp tức chết rồi, không thích hợp là không thích hợp thế nào, thân thể cũng cho cậu ta xem, vυ' cũng hút thông giúp mình, coi như giúp người thì giúp tới cùng đi, hút sữa ra một chút là được rồi!
"Sao lại không thích hợp. Cậu……" Cậu theo bản năng lại muốn hung dữ, nhưng nhìn thấy vẻ mặt của Cố Minh Hãn cậu đành phải cắn răng nghẹn lại, cậu đột nhiên nhận ra mình không nên hùng hổ như vậy, phải biểu hiện ra vẻ yếu đuối một chút.
Thế là cậu chịu đau đứng dậy, nắm cánh tay anh dựa sát vào, giọng điệu hiền lành không ít: "Cậu… Cậu giúp tớ chút đi……"
“Không thích hợp.”
Sao lại là câu này nữa.
"Nhưng mà máy hút…… đau lắm, cậu biết rõ tớ sợ đau mà còn muốn dùng thứ đó, đồ xấu tính, đúng là cậu muốn tớ bị đau mà hu hu hu ." Càng nói cậu càng thấy tủi thân, sau đó liền bật khóc.
Cậu cũng không quan tâm nhiều như vậy nữa, ôm cánh tay người kia càng chặt, bộ dáng vô cùng đáng thương: "Em trai à, giúp anh đi………"
Bầu ngực non mềm hoàn toàn dán sát vào cánh tay trần trụi của Cố Minh Hãn, núʍ ѵú đứng thẳng đè vào da thịt anh, như cục đá mềm mại cọ xát theo bộ ngực phập phồng của Tiêu Bạch.
Cậu nhìn thấy vẻ mặt của Cố Minh Hãn rõ ràng hơi dao động, tiếp tục nỗ lực nói "Em trai à, cái gì anh cũng nghe theo em được không."
Tiêu Bạch cảm thấy mình rất lợi hại, là bản lĩnh năn nỉ ỉ ôi của cậu lợi hại nên mới dụ được Cố Minh Hãn đồng ý giúp mình.
Cậu cảm thấy hài lòng chủ động ưỡn ngực, nhìn thấy núʍ ѵú một lần nữa được ngậm vào khoang miệng ấm áp.
Cố Minh Hãn từng ngụm mυ'ŧ vào, cảm thụ dòng sữa cuồn cuộn chảy vào khoang miệng, anh nuốt ực một ngụm vào bụng không để chừa giọt nào.
Tốt hơn máy hút sữa không biết bao nhiêu lần, Tiêu Bạch dựa theo mấy bộ phim người lớn mình từng xem, bắt đầu chỉ đạo đối phương, "Cậu phải dùng đầu lưỡi rà qua rà lại một chút, vậy mới sướиɠ được."
Lý luận thì giỏi lắm.
Sữa của cậu không quá nhiều, rất nhanh đã bị hút xong, nhưng nhiệm vụ của Cố Minh Hãn vẫn chưa hoàn thành, còn một bên khác đang đợi anh.
Sữa bị hút ra xong vυ' liền nhỏ đi thấy rõ, Tiêu Bạch thấy cả người đều trở nên nhẹ nhàng, trở mặt còn nhanh hơn lật sách, cậu thay quần áo định ngủ một giấc no nê cho đã.
Ai ngờ phía sau chầm chậm truyền tới một tức khắc làm cậu muốn điên đầu: "Chút nữa dậy nhớ làm một đề vật lý."