Không xuất được thì sẽ khó chịu, giống như là bị bịt lại, khó chịu đến mức y phải lăn qua lộn lại trong bồn tắm rộng lớn.
Ánh mắt Yến Văn vẫn rất lạnh lẽo: “Vì sao lại tìm em ấy?”
Lê Lý nói: “Cậu ấy rất tốt với tôi.”, rồi lại để lộ ra nụ cười ranh mãnh: “Còn có tiền nữa. Anh không cho tôi năm vạn tệ được, nhưng chắc chắn cậu ấy sẽ cho tôi.”
Y cảm thấy khung cảnh rất rối loạn, không phân biệt được mình đang nói chuyện với ai, lại ý thức được mình đang nói chuyện với người khác, cho nên cố gắng nheo đôi mắt lại, nỗ lực phân biệt rõ ràng.
Vừa lúc y nhận ra người đối diện thì nghe được âm thanh của Yến Văn: “Tôi cho cậu.”
Lê Lý ngu luôn rồi.
Yến Văn đứng từ trên cao nhìn xuống: “Nhưng tôi muốn cắm lỗ đ** của cậu.”
Lê Lý sững sờ một lúc lâu mới kịp hồi phục tinh thần lại, dưới cơn sợ hãi, tác dụng của thuốc đã giảm đi không ít, có điều tư duy vẫn kém với lúc bình thường, cho nên y vậy mà còn hỏi một câu: “Không cần phía trước sao?”
Yến Văn nói: “Không cần, tôi cảm thấy ghê tởm.”
Chịu trả tiền rồi thì có bị nói ghê tởm Lê Lý cũng không cảm thấy ấm ức, chỉ là y có chút không hiểu rõ vì sao người đàn ông lại cảm thấy nơi đó của mình ghê tởm. Là màu sắc không hồng hào? Hay hình dạng chưa đủ đẹp? Hay đơn giản chỉ là vì nó mọc ở giữa hai chân một người đàn ông.
Nhưng y cũng chẳng còn sức lực suy nghĩ thêm nữa, Yến Văn vớt y ra khỏi bồn tắm, đỡ y ngồi lên bồn cầu, sau đó cầm một thứ gì đó nhét vào trong ngực y.
“Tự xem hướng dẫn làm đi, rửa sạch rồi ra ngoài/”
Là dụng cụ rửa ruột dùng một lần, chưa xé mác.
Lê Lý có chút cạn lời: “Hiện tại em không còn sức nữa.”
Yến Văn dứt khoát không để ý đến y, lập tức sải bước chân lưu loát đi ra ngoài.
Lau sạch khuôn mặt ướt sũng của mình, sau khi rời khỏi bồn tắm, nhiệt độ trên người rõ ràng càng khiến người ta khó mà chịu đựng nổi.
Trái tim Lê Lý nhảy bình bịch, chân tay nhũn ra, suy nghĩ không thể tập trung được, nhưng vẫn cố hết mình để đọc cách sử dụng trên đó, sau đó thật sự rửa sạch cơ thể mình.
Cảm giác bụng căng phềnh, vừa khó chịu nhưng lại vừa giải tỏa được cái cảm giác trống không rất vi diệu, thân hình Lê Lý trần trụi, nghiêng ngả lảo đảo đi ra ngoài, khi nhìn thấy người đàn ông đang ngồi trên giường, ánh mắt chợt trở nên hốt hoảng.
Thật sự là Yến Văn.
Người đàn ông ở tít trên cao đó, giờ đây lại bằng lòng trả tiền để ngủ với y?
Hiện tại Lê Lý không có cách nào để suy nghĩ đến nguyên nhân kết quả, dươиɠ ѵậŧ của y cương cứng đến cực hạn, màu sắc cũng đã biến từ hồng hào thành tím, giống như thật sự sẽ phát nổ.
Loại cảm giác xa lạ này khiến Lê Lý có chút sợ hãi, cho nên y gấp gáp không chờ nổi đi đến bên mép giường, cơ thể lảo đảo bò lên, vừa muốn chạm vào đối phương thì Yến Văn đã tránh đi động tác của y, dùng âm thanh lạnh lùng ra lệnh: “Xoay người sang chỗ khác, quỳ xuống nằm bò ra.”
Tư thế rất không có tôn nghiêm, nhưng Lê Lý lại chẳng có cách nào để đưa ra lời kháng nghị. Y vụng về quỳ xuống, cũng không biết đường nét bờ mông và vòng eo của y mê người thế nào, lúc quay đầu lại đuôi mắt còn phát ra ý vị mê hoặc dụ người, giống như là cố tình dụ dỗ: “Anh…”
Tiếng gọi bằng giọng mũi không rõ ràng, mềm mại như bông, Lê Lý nhìn sắc mặt lạnh nhạt của người đàn ông: “Đây là lần đầu tiên của em, đừng thô bạo quá, có được không?”
Yến Văn không trả lời, cầm đồ chơi tình thú khách sạn mang tới lên, có gel bôi trơn, có bαo ©αo sυ.
Anh xé túi ra, vặn một chút, gel bôi trơn màu trắng đã nằm trong lòng bàn tay anh. Đổ ra hơn nửa lọ y mới nhìn về phía cái mông của yt.
Dáng người rất gầy, thịt trên mông cũng không được tính là nhiều nhưng lại rất no đủ, có thể nhìn rõ được hình dạng thịt đùi, hai chân Lê Lý mở rất rộng, dưới tác dụng của thuốc khiến khi y ở tue thế này thì hai chân sẽ run rẩy, kết hợp với đóa hoa thịt dị dạng cũng đang run lên kia, ngược lại là kẽ mông và lỗ nhỏ không quá rõ ràng.
Nhưng vẫn trần trụi trước mặt Yến Văn, ở xung quanh không có bất kỳ sợi lông nào, có thì cũng chỉ là vài sợi lông tơ ngắn cũn, không có bệnh trĩ, nếp nhăn rất hoàn hảo, óng ánh xinh đẹp, màu sắc cũng rất hồng hào mềm mại.
Ánh sáng nơi đáy mắt hơi rung chuyển, Yến Văn vươn ngón tay bôi gel lên.
Rất chặt, rất nóng, phản ứng cũng rất trúc trắc, khiến anh vậy mà thật sự tin lý do thoái thác: “lần đầu tiên” của Lê Lý.
Anh không có quan tâm tới việc có phải là lần đầu tiên hay không, hơn nữa đàn ông cũng không phân chia xử hay không xử (xử: xử nam, xử nữ là con gái còn trjnk á), nhưng động tác của y vẫn thoáng dịu dàng hơn chút. Nhưng Lê Lý vẫn cảm thấy khó chịu, lắc mông bắt đầu trốn tránh, đầu gối cọ cọ trên drap trải giường, trong cổ họng phát ra âm thanh không rõ ràng, thẳng đến khi bị tay anh cọ qua điểm G mới không thể trốn được nữa, cửa hậu môn còn dâʍ đãиɠ hơi co lại.
Xúc cảm ngón tay bị kẹp mυ'ŧ quá rõ ràng, quá tốt đẹp, hình như rốt cuộc đã khơi dậy được du͙© vọиɠ của Yến Văn. Anh bôi một lượng gel lớn vào thực tràng của Lê Lý, ngón tay thon dài cố gắng hết sức đâm vào bên trong để mở đường, mãi đến khi có thể chứa được bốn ngón tay mới thôi.
Tràng huyệt hút bốn ngón tay thật chặt, nếp nhăn cũng bị căng ra hơn nửa, miệng huyệt phun ra chất lỏng màu trắng, dâʍ ɭσạи đến mức có chút kỳ cục.
Lê Lý cảm thấy khó chịu, cố gắng quay đầu dùng ánh mắt mê ly nhìn anh, nức nở gọi: “Anh…”
Yến Văn vậy mà lại “ừ” một tiếng.
Bốn ngón tay bị rút ra, cửa hậu môn phát ra tiếng vang rất nhỏ, giống như âm thanh nút gỗ bị bật ra khỏi chai rượu vang, Lê Lý biết phải bắt đầu rồi, vểnh mông không cử động, cố gắng mở to hai mắt xem động tác của người đàn ông.
Yến Văn cởi thắt lưng làm phát ra tiếng vang, không rút hẳn thắt lưng, chỉ tháo ra để tiện cởi cúc áo và khóa quần thôi, sau đó trực tiếp móc ra dươиɠ ѵậŧ của mình, bắt đầu dựng thẳng áo mưa khoác lên dươиɠ ѵậŧ.
Sau khi thấy rõ ràng kích cỡ của đối phương, Lê Lý không nhịn được nhíu mày lại, trong giọng nói tràn ngập oán giận: “Vì cái gì của anh cũng lớn như vậy….”