Giao Dịch Với Anh Trai Của Bạn Cùng Phòng

Chương 17: Lần đầu tiên cắm vào (cao H)

Của Yến Văn thật sự rất lớn, vượt qua kích cỡ trung bình rất nhiều, dựng thẳng lên như một con chim đà điểu kiêu ngạo oai hùng, ngay cả túi tinh hoàn cũng nặng trĩu, không biết chứa đựng bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Bαo ©αo sυ có kích cỡ lớn nhất của khách sạn này khi xỏ vào dươиɠ ѵậŧ của anh còn có vẻ hơi chật, gân xanh trên cây gậy thịt cũng nổi lên.

Lê Lý thấy vậy cũng cảm thấy kìm nén giúp anh, nhưng chờ thời điểm đối diện tầm mắt, lại bắt đầu lo lắng cho cái mông của mình.

Trái tim trong l*иg ngực của y không chịu khống chế mà nhảy bình bịch, đầu gối lại cọ cọ trên khăn trải giường, cọ thành dấu vết bò lên phía trước.

Lê Lý hơi hối hận rồi, y bắt đầu nghĩ đến việc hậu môn bị rộng và bệnh trĩ, nếu như bản thân mình biến thành như vậy, không biết năm vạn tệ có trị khỏi không.

Chỉ mới bò ra khỏi chỗ vừa rồi một khoảng cách bằng một nửa của nơi y đang chiếm đóng, Yến Văn đã duỗi dài cánh tay ra, rất dễ dàng dùng tay phải giữ lại vòng eo của y, ngón tay cái như gãi đúng chỗ ngứa (ý chỉ làm việc đúng trọng tâm) ôm lấy nơi có số đo bé nhất trên eo y.

Dưới sự phụ trợ của da thịt nóng bỏng, bàn tay mát lạnh ấy lại khiến Lê Lý cảm thấy thoải mái, không trốn nữa, chỉ là lúc hai chân bị tách ra một chút vẫn cảm thấy thẹn.

Từ trước đến nay y rất ghét tư thế cầu xin này, nhưng lại thể hiện rất nhiều lần trước mặt người đàn ông này, thậm chí ngay cả hiện tại cũng cầu xin sự khoan dung từ anh: “Anh à… Nhẹ một chút…”

Yến Văn không trả lời y, tầm mắt dừng lại trên cửa hậu môn đã được bôi thuốc bôi trơn của y. Nơi đó không quá chặt, có một lỗ hở, nhụy hoa ở giữa nhìn rất mềm mại ướŧ áŧ, bộ dáng rất thích hợp nuốt vào vật gì đó.

Đặt dươиɠ ѵậŧ có kích cỡ khủng lên, sự đối lập này khiến người ta có chút hoảng sợ, có điều anh cũng không sinh ra chút cảm xúc thương tiếc gì, ngược lại còn muốn quấy nó càng loạn hơn.

Lúc bị đâm vào từng chút từng chút một, trong đầu Lê Lý toát ra ý niệm: “Xong đời”, cơn đau đớn xâm chiếm lấy anh theo sự xâm nhập của người đàn ông, sự đau đớn, căng chặt và khó mà thích ứng càng nhiều, trực tràng liều mạng lúc nhúc như muốn thể hiện rằng nó muốn ép dị vật đi ra bên ngoài, nhưng mặc kệ nó cố gắng thế nào cũng chẳng có ích gì.

“A….” Quá khó tiếp nhận rồi, khó chịu đến mức Lê Lý nhịn không được rơi nước mắt, trong cơn đau đớn, suy nghĩ đang hỗn loạn của y cũng dần trở nên rõ ràng, khiến y ý thức được rằng mình thật sự đã bán đứng thân thể rồi.

Phải thu tiền đặt cọc.

Lúc bị đâm hết vào, Lê Lý nghĩ như vậy.

Cơn đau đớn khiến thân thể y cầm lòng không đậu co rút lại, ngón chân co thành một nắm, sắc mặt cũng kìm nén đến mức đỏ bừng, trên người tiết ra một tầng mồ hôi mỏng.

Y hút rất chặt, cửa hậu môn như một sợi dây thắt chặt lấy côn ŧᏂịŧ của người đàn ông, khiến Yến Văn cũng không quá thoải mái.

Anh tát một cái lên mông Lê Lý, không dùng nhiều sức nhưng âm thanh rất vang, sau đó nói: “Thả lỏng chút.”

Giọng nói vậy mà cũng có chút bất ổn.

Lê Lý không thả lỏng được.

Quá đau đớn, thân thể như bị một chiếc que hàn chặt thành hai đoạn, trực tràng gần như bị căng lớn đến mức khó mà tưởng tượng nổi, ngay giờ khắc này việc mà y muốn làm nhất là để cho Yến Văn đi ra ngoài.

Lê Lý rất đau, rất khó chịu, y dùng đầu cọ khăn trải giường, âm thanh rêи ɾỉ cũng tràn ngập sự đau đớn và hỗn loạn: “Khó chịu… Anh… Anh ơi… Em đau quá….”

Yến Văn cau mày lại, sau một lúc lâu mới thở hắt ra: “Tôi đi ra ngoài trước.”

Cảm giác được anh thật sự muốn rời khỏi, Lê Lý lại không chịu, y sợ người đàn ông này không trả tiền.

Rốt cuộc thì cũng đã tới nước này rồi, nếu không làm xong thì sẽ không lấy được tiền, vậy cũng chỉ là trăm hại mà không một lợi.

Tràng huyệt hơi sưng lên kẹp chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông không chịu nhả ra, Lê Lý vội vàng nói: “Đợi em thích ứng thêm chút nữa… Rất nhanh thôi…” Y giơ một bàn tay ra, chẳng có thứ tự gì mà đi sờ dươиɠ ѵậŧ của mình, nơi đó vẫn cương cứng, có lẽ là do đã cương quá lâu nên hiện tại chẳng có cảm giác gì, chỉ có từng chút từng chút chết lặng.

Lê Lý xoa nhẹ một hồi lâu, thân thể vẫn căng chặt, ngọn lửa du͙© vọиɠ lúc trước dường như đã bị cơn đau đớn dập tắt.

Y hơi uể oải, thậm chỉ muốn kéo một góc chăn qua để cắn, để cho người đàn ông trên thân mình tùy tiện phát tiết là được.

Trong loại thời điểm này, Yến Văn đột nhiên hạ người xuống, một bàn tay chống ở bên cạnh y, một tay khác vòng ra phía trước cầm lấy dươиɠ ѵậŧ của y.

Trong nháy mắt đó, cả người Lê Lý giật nảy lên.

Y tự chạm vào dươиɠ ѵậŧ cũng không có cảm giác gì, nhưng trong lòng bàn tay của người đàn ông này lại phấn chấn tinh thần một lần nữa, cả cây vẫn đang run lên, một cảm giác tê dại khó có thể miêu tả tràn ra từ nơi đang được vuốt ve ấy.

Lê Lý nhịn không được, phát ra tiếng thở dốc.

Bàn tay kia không thể nói là vuốt ve cho y, bởi sự đυ.ng chạm không quá có thiện ý, chỉ là năm ngón tay đơn giản cọ lên cọ xuống thôi, nhưng lại khiến cho Lê Lý chậm rãi thả lỏng, ngay cả cửa hậu môn đang cắn chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của Yến Văn cũng thả lỏng đôi chút.

Dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng phát tím thì cuối cùng cũng đã có vài giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng sền sệt rỉ ra, chất lỏng trong suốt đặc dính chảy ra khỏi lỗ chuông, khiến lòng bàn tay anh trở nên ướŧ áŧ.

Sắc mặt Lê Lý lại trở nên đỏ bừng một lần nữa, giống như người say, thuốc kí©ɧ ŧìиɧ mà y bị bỏ lúc nãy tiếp tục phát huy công dụng của nữa, một lát sau, tràng huyệt cũng hơi mở ra.