Câu nói dụ hoặc mê người này, may mà Tần Mục còn sót lại một tia lý trí, cảm thấy thẹn thùng mà lắc đầu, không chịu nói ra cảm thụ chân thật của hắn.
Người nọ cũng không ép Tần Mục, tiếp tục đùa giỡn hoa huyệt nhỏ của Tần Mục, một sợi tóc đen lại như có sức sống chạy lên trên dươиɠ ѵậŧ của Tần Mục, một vòng lại một vòng quấn lên gốc dươиɠ ѵậŧ rồi chậm rãi buộc chặt lại.
Tần Mục thống khổ mà “Uhm” một tiếng, mở đôi mắt đen mê mang ra nhìn, thấy dươиɠ ѵậŧ bị tóc đen cuốn lấy, nhất thời có chút hoảng sợ, nhưng mà hoa huyệt cùng âm đế đang đồng thời bị đùa bỡn, kɧoáı ©ảʍ như bị điện giật một lần lại một lần ở trong cơ thể Tần Mục chạy loạn, một chút minh mẫn cũng bị làn sóng tìиɧ ɖu͙© mãnh liệt bao giùm lấy, Tần Mục suy sụp ngã lên trên giường, ngẩng đầu lên khó nhịn mà thở dốc.
Sướиɠ quá.
Đầu lưỡi đâm đến thật sâu, huyệt thịt nhỏ cũng rất trướng, chưa bao giờ trải nghiệm cảm giác này làm Tần Mục không thể kìm chế được mà trầm luận trong bể du͙© vọиɠ, cũng không cảm thấy đầu lưỡi lạnh nữa, dưới đáy lòng bắt đầu điên cuồng hò hét nhanh lên, nhanh lên một chút, Tần Mục cảm thấy hổ thẹn vì chính suy nghĩ của hắn, rồi lại không có cách nào kìm chế lại được.
“Có muốn tôi nhanh lên một chút không?”
Đối phương lại có thể biết được khát vọng thật sự trong lòng Tần Mục, hắn lại không chịu thừa nhận, người kia thấp giọng cười, tiến công càng thêm nhanh, đầu lưỡi đối với điểm G cuồng bạo loạn đảo, cơ hồ muốn đem điểm G đó phá nát.
Lối vào bị đâm đến càng ngày càng trướng, có chất lỏng nào đó muốn từ bên trong dâng lên mà tràn ra, Tần mục chịu không nổi khóc thành tiến, theo bản năng muốn đem hai chân khép lại, thế mà lại đem đầu người kia kẹp lấy.
Hành động này giống như đang cổ vũ đối phương, đầu lưỡi trong cơ thể bắt đầu đánh vòng ở lối vào rồi mạnh mẽ rút ra đâm vào, hàm răng cắn nhẹ thịt tại hoa môi, chóp mũi tiếp tục cọ sát âm đế, sức lực mạnh đến nỗi muốn đem ân đến đẩy ra khỏi tầng niêm mạc.
Không thể thừa nhận nổi kɧoáı ©ảʍ kịch liệt như vậy, Tần Mục điện cuồng vặn vẹo mông, hai cánh mông bị đối phương bóp chặt, dùng sức rất mạnh mà bóp, mông thịt no đủ từ khe hở ngón tay tràn ra, theo sự giãy giụa của Tần Mục mà run run lên.
“Uhm aaa… không cần …uhm a… muốn tiểu tiện”
Tiếng khóc như muốn hỏng mất của Tần Mục lại chỉ đổi đến yêu cầu càng thêm biếи ŧɦái của đối phương: “Vậy tiểu ra đi, đem nướ© ŧıểυ bắn đến trên mặt tôi”
Âm thanh khàn khàn vang lên, lộ ra nồng đậm du͙© vọиɠ kinh người.
Tần Mục không chịu thuận theo, liều mạng lắc đầu, trong lúc thần trí mơ màng tựa hồ nghe được một câu:
“Thật không có biện pháp với anh mà”, ngay sau đó, hai đùi của Tần Mục như bị cánh tay vô hình nào đó nâng lên, trong không khí tựa như có một sợi dây thừng vô hình đem hai chân Tần Mục treo lơ lửng trong không trung, mông cùng với eo phía sau cũng lơ lửng, miệng hoa huyệt hướng thẳng lên trần nhà.
Đầu lưỡi lạnh lẽo dùng góc độ vuông góc mà xâm nhập vào trong hoa huyệt, tốc độ nhanh đến nỗi nhân loại không có ai bì kịp, Tần Mục hoàn toàn muốn hỏng, mang theo âm thanh nức nở rõ ràng vừa khóc vừa kiều mị rêи ɾỉ: “Aaa không cần mà… hoa huyệt nhỏ chịu không nổi, aaa… mau dừng lại… Uhm aaa…”
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn, đầu lững cũng rất lạnh, đâm vào vừa nhanh lại vừa mạnh, đường đi bị cọ sát điên cuồng mà run rẩy, Tần Mục bị treo giữa không trung phát tình mà vặn vẹo mông thịt, huyệt thịt tựa như bị đầu lưỡi đóng đinh giữa không trung, miệng huyệt thịt tham lao mà mυ'ŧ chặt đầu lưỡi lạnh lẽo kia, hùa theo tiết tấu đầu lưỡi ra ra vào vào mà co rút.
Huyệt thịt lại tràn ra không ít dâʍ ŧᏂủy̠, giống như mưa phùn từ giữa không trung rơi tí tách xuống phía dưới, lưu lại trên giường những vệt nước ái muội.
Nước mắt không ngừng chảy ra từ trong mắt Tần Mục, huyệt thịt nhỏ bị làm đến càng ngày càng trướng, muốn tiểu tiện cũng càng lúc càng mạnh, Tần Mục chưa từng có trải nghiệm như vậy, cơ hồ muốn điên lên, khóc lóc cầu khẩn đối phương buông tha cho hắn.
Cầu xin của Tần Mục có vẻ có chút tác dụng, đầu lưỡi ở điểm G cọ mạnh một cái liền rời đi, chậm rãi rút ra khỏi huyệt thịt, cả người Tần Mục đều run lên, trong chốc lát liền rên thành tiếng, sau đó lại bắt đầu thử dốc, trong lòng bỗng nhiên lại sinh ra một chút không nỡ, bắt đầu nhung nhớ sự xâm nhập của đầu lưỡi.
Tức khắc, đầu lưỡi dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ đặt trên âm đế, dùng sức hút lấy âm đế vào khoang miệng, đồng thời ngón tay lạnh lẽo cũng theo sự khép mở của hoa huyệt mạnh mẽ đâm vào trong, trên lối vào sờ soạng một chút, sau đó nhanh chóng tìm được điểm G của Tần Mục.
Tần Mục trong nháy mắt liền từ âm đế đạt đến cao trào, trong đầu trống rỗng, hai đùi trong không trung kịch liệt rung động, thân thể không ngừng run rẩy, Tần Mục sướиɠ đến nỗi không thể kêu lên được, nước bọt trong miệng không ngừng chảy ra.