Nhưng còn không chờ Tần Mục phục hồi lại sau đợt cao trao từ âm đế, môi của người nọ lại một lần nữa phủ lên, tiếp tục mυ'ŧ lấy hạt đậu nhỏ trong âm đế, cũng đem ba ngón tay đi vào trong huyệt thịt, không cần biết Tần Mục có chịu được hay không, lòng bàn tay dán chặt vào hoa huyệt no đủ tựa như bánh bao của hắn, ba ngón tay lại tàn nhẫn cọ sát điểm G, tốc độ nhanh đến khó có thể nhìn rõ, sức lực mạnh đến nỗi như muốn đem huyệt thịt đâm thủng ra.
Tần Mục chỉ cảm thấy âm đế bị hút đến tê rần, đau đớn khó chịu được, nhưng bên trong cảm giác đau đớn đó lại có thêm một chút ngứa ngáy, Tần Mục theo bản năng kẹp chặt lại hoa huyệt cùng âm đế đang khiến hắn khó chịu cùng không thể cưỡng lại kɧoáı ©ảʍ đang có, nhưng một kẹp này, lại đem ngón tay đang ở trong cơ thế hắn kẹp chặt lấy, gián tiếp làm ngón tay cọ sát hơn vào thành thịt huyệt.
Âm đế cùng nơi nhạy cảm đồng loạt bị công kích mang đến kɧoáı ©ảʍ trước nay chưa từng có, lý trí của Tần Mục đứt thành từng đoạn, không biết bản thân có bao nhiêu phóng đãng, huyệt thịt lúc co rút lúc nới lỏng mà vuốt ve ngón tay, tay phải của Tần Mục cũng chủ động nắm lấy côn ŧᏂịŧ đang ngẩng cao đầu. Phần gốc của côn ŧᏂịŧ còn đang bị tóc của người kia gắt gao trói buộc, làm cho Tần Mục càng vuốt càng khó chịu, vừa định mở miệng xin tha thứ thì trong miệng lại chỉ có thể truyền ra tiếng rêи ɾỉ ấm ức.
“Có sướиɠ hay không?”
Trong lúc mê man, Tần Mục nghe thấy người kia hỏi hắn, cực hạn kɧoáı ©ảʍ cùng sự khó chịu không thể phát tiết trộn lẫn trong người Tần Mục, khiến hắn bị tra tấn đến thần trí cũng không phân rõ được, tự mình sa ngã mà lẳиɠ ɭơ kêu lên: “Aaa… sướиɠ quá, aaaa… để tôi bắn ra… van xin ngươi…”, càng về sau giọng nói lại càng nghẹn ngào.
“Thật là lẳиɠ ɭơ, vậy tôi sẽ làm cho anh sướиɠ đến chết.”
Người kia dữ tợn nói, sau đó lại một lần nữa vùi đầu ngậm lấy âm đế của Tần Mục, ba ngón tay cũng đâm vào huyệt thịt tàn bạo ra vào, cuối cùng người kia dứt khoát đem Tần Mục treo lên trong không trung, đem đùi Tần Mục bẻ ra thành hình chữ mã, ba ngón tay theo hướng khác tàn nhẫn xỏ xuyên huyệt thị, lại tự như bú sữa mà mạnh mẽ hút lấy âm đế, một tay khác nắm lấy côn ŧᏂịŧ của Tần Mục lên xuống xoa nắn, rồi lấy ngón tay ác ý bún lên mắt mã của hắn.
Tần Mục chỉ cảm thấy gân đùi đều bị bẻ gãy mất rồi, đầu tụ máu, đau đớn trộn lẫn với kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, ba nơi đồng thời bị đùa bỡn, kɧoáı ©ảʍ như thủy triều hướng đến chỗ hắn đánh mạnh, sướиɠ đến nỗi phải trợn trừng mắt, nước miếng chảy khắp nơi, không bao lâu sau, Tần Mục toàn thân đều căng chặt, thét chói tai mà nghênh đón cao trào đến từ cả ba nơi.
“Aaaaa…”
Kɧoáı ©ảʍ tê dại một lần nữa từ âm đế tràn tới, dâʍ ŧᏂủy̠ giống như hồng thủy tràn bờ ầm ầm phun tràn, sợi tóc siết chặt qυყ đầυ trong lúc phát tiết liền rời đi, côn ŧᏂịŧ ở trong không trung run rẩy vài cái, mắt mã giật giật căng trướng, bắn ra hết lần này đến lần khác tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc quánh. Bởi vì cả cơ thể đang bị treo giữa không trung, không ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ cứ vậy mà bắn lên mặt Tần Mục.
Bị kɧoáı ©ảʍ tràn ngập làm cho hít thở không thông, ngực Tần Mục kịch liệt phập phồng, hắn nhắm lại hai mắt, từng ngụm từng ngụm mà thở dốc, hỗn hợp nước mắt cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mặt tùy ý chảy xuống dưới, mãi cho đến khi Tần Mục đang nằm trên giường hồi thần cũng không phát hiện ra được. Thân thể trôi nổi, hai chân vô lực mở rộng, lôиɠ ʍυ hỗn động, dâʍ ŧᏂủy̠ đem huyệt thịt thấm ướt dầm dề, nhìn đến phá lệ mọng nước, huyệt thịt bị đâm mở giống như cái miệng nhỏ tham ăn lúc đóng lúc mở, còn phun ra không ít dâʍ ŧᏂủy̠.
Ngón tay lạnh lẽo lại dán lên người, Tần Mục đến sức đẩy nó ra cũng không có, lụa đen trên người bị xốc lên một chút, hai núʍ ѵú dần dần bại lộ trong không khí.
Tần Mục ở nhà cũng thường xuyên không mặc áo, nhưng chưa bao giờ hắn cảm thấy không được tự nhiên như lúc này, thế nhưng đối phương lại đối với hắn làm loại chuyện này…
Tần Mục đột nhiên mở mắt ra, không kịp để hắn phản kháng, người nọ trực tiếp đem lụa đen trên ngực cuốn lên che đi mắt của hắn, lại thuận thế đè lên người Tần Mục, bóp lấy hai khối cơ ngực săn chắc của hắn, tựa như ngực của phụ nữ mà xoa nắn, đầu ngón tay còn thường xuyên cọ lên hai núʍ ѵú của Tần Mục.
Chính mình sờ không có chút phản ứng gì, nhưng dưới sự xoa nắm của ngón tay lành lạnh kia núʍ ѵú lại e lệ mà dựng lên, cảm giác tê dại từ hai điểm kia bắt đầu lan tràn ra khắp nơi.