Cùng Hưởng

Chương 7: Củi khô gặp lửa

Chương 7: Củi khô gặp lửa

Người đàn ông kia không dẫn cô đến khách sạn thuê phòng mà dẫn cô về nhà, cửa thang máy sau lưng vừa mới đóng lại, người đàn ông đã kéo eo thon của cô qua, bế ngang cô lên.

Nhịp tim của Thẩm Ngọc đập nhanh như trống đánh, núp ở trong ngực anh.

Ánh sáng trong phòng tối tăm, chỉ có mấy ngọn đèn trên vách tường tản ra ánh sáng, người đàn ông bế Thẩm Ngọc leo lên cầu thang lầu đi đến tầng hai, mỗi một bước giống như giẫm thẳng lên nhịp tim của cô vậy.

Người đàn ông đẩy cửa một căn phòng, bế cô đi vào, Thẩm Ngọc bị ném lên trên giường, cô giãy dụa đến gần mép giường.

Lúc này người đàn ông kia bật đèn, căn phòng đột nhiên sáng lên, trong thoáng chốc cơ thể thẳng tắp của anh lao đến, ép đến cô không thể động đậy.

Tốc độ bờ môi chạm nhau giống như vận tốc ánh sáng vậy, hỏa diễm tràn đầy trời đất tràn ra, hao hết một chút dưỡng khí cuối cùng trong người cô.

Người đàn ông cởϊ áσ khoác âu phục, tiện tay ném sang một bên, một tay giật xuống cà vạt, một tay thò vào bên trong quần áo của cô, thô bạo xoa nắn cặρ √υ' đầy đặn của Thẩm Ngọc.

Không chỉ vì thể lực cách xa, càng là e ngại khí thế không cho phản kháng của anh, Thẩm Ngọc giống như dê đợi làm thịt.

“Chờ một chút… chờ một chút.”

Người đàn ông buông môi cô ra, cánh tay chống ở hai bên sườn của cô, từ trên cao nhìn xuống xem kỹ cô, ngón tay cái vuốt ve đôi môi sưng đỏ của cô, lau đi sợi chỉ bạc trên khóe môi cô.

“Tôi muốn… đi tắm trước.” Gương mặt của cô nhỏ như đổ máu, thở hổn hển nói.

“Không cho phép trốn.” Người đàn ông cười như không cười nhìn chằm chằm ánh mắt né tránh của cô, không chút suy nghĩ đã bác bỏ đề nghị của Thẩm Ngọc.

“Tôi đã cho cô cơ hội lựa chọn, hiện tại cô phải nghe lời tôi.”

Nhưng người đàn ông vẫn buông cô ra, đứng ở cạnh giường: “Bây giờ cởϊ qυầи áo.”

Vốn dĩ Thẩm Ngọc đã vừa căng thẳng vừa xấu hổ, lại không kìm lòng được bị anh mê hoặc, cô cởi giày để sang một bên, ngón tay tinh tế chậm rãi nâng lên cởi ba cúc cổ áo của váy, nhìn ở trong mắt anh, thiếu nữ thẹn thùng cúi thấp đầu, bộ ngực sung mãn nửa kín nửa hở dựng thẳng trước ngực, giống như đang đợi anh chinh phục, vì thế anh không muốn chờ đợi thêm.

Thẩm Ngọc kéo váy, còn chưa kịp cởi váy, đã bị người đàn ông đột nhiên xô ngã.

Người đàn ông giữ lấy eo cô, kéo cô đến bên giường, để cho cô quỳ sấp xuống, mông vểnh lên cao hướng về phía mình.