Siêu Cấp Trà Xanh Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 12: Không liếm cứng Ꮯôn Ŧhịt nam thần, sẽ bị ném cho chó thao.

Edit: Lục Trà Cuồng Ma

===

Đầu lưỡi Đường Linh linh hoạt đem qυầи ɭóŧ gã ta liếʍ ướt. Cách một tầng qυầи ɭóŧ, cô đều có thể cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ Lục Trầm uyên có bao nhiêu lớn.

"Bây giờ em còn 2 phút 30 giây. Nếu hết thời gian, em còn không khiến cậu bé của ta cứng lên, ta sẽ ném em làʍ t̠ìиɦ với chó."

Lục Trầm Uyên bóp chặt cằm cô, mặt tràn đầy ý cười.

"Ôi trời, vậy mà cũng dám đi câu dẫn Lục tổng. Mấy nữ nhân trước đây câu dẫn Lục tổng đều bị cởi sạch ném cho mấy con chó đực giao phối, âʍ ɦộ đều lỏng hết."

"Cũng không nên thế nha. Tốt nhất nên trực tiếp đưa cho sư tử động dục làʍ t̠ìиɦ, dươиɠ ѵậŧ sư tử có gai ngược không bình thường, nghe nói người bị làm qua đều hỏng hết."

Đường Linh trong nháy mắt cảm giác sống lưng lạnh buốt. Xu cà na rồi, cô nào nghĩ đến chính mình thế nhưng "lật xe".

Chết tiệt, cái thằng chiết tiệt này, anh là đồ biếи ŧɦái kiểu quái gì vậy hả?

Cô biết ngay mà, tại sao nam nhân cực phẩm thế này lại không có nữ nhân nào dám nhào lên.

Tuy rằng cô có hệ thống bảo hộ sẽ không hỏng, nhưng mà, cô không muốn chơi thú giao đâu!

"Em đột nhiên nhớ tới trong nhà có việc."

Đường Linh vừa muốn đứng dậy, cằm đã bị gắt gao bóp chặt. Áp lực cực lớn đem ấn cô xuống.

"Còn 2 phút."

Con ngươi đen nhánh của Lục Trầm Uyên lóe lên ý cười dày đặc.

"Mẹ nó! Là ngươi bức bà đây ra tay!"

Đường Linh trực tiếp vươn tay cởi bỏ thắt lưng Lục Trầm Uyên. Toàn bộ người có mặt trong phòng không dám nhìn thẳng, vội vàng tránh né.

Ngay khi qυầи ɭóŧ Lục Trầm Uyên bị cởi ra, Đường Linh liền sợ ngây người.

Này vẫn là kích cỡ nhân loại ấy hả? Dươиɠ ѵậŧ Lục Trầm Uyên so với cánh tay trẻ con còn muốn thô hơn.

Hai chân Đường Linh kẹp chặt nhau cọ xát một chút. Dươиɠ ѵậŧ lớn như vậy cắm vào trong hoa huyệt không biết sướиɠ bao nhiêu.

Cô há miệng ngậm lấy qυყ đầυ đỏ tươi. Qυყ đầυ mới cắm vào liền đem miệng cô nhét đầy.

Vì làm dươиɠ ѵậŧ Lục Trầm Uyên nhanh chóng cứng lên, đầu lưỡi cô liếʍ láp qυყ đầυ, bàn tay mềm mại tinh tế vuốt ve lên xuống phần dươиɠ ѵậŧ bên ngoài.

Một tay khác lại đùa bỡn với hai viên tinh hoàn nặng trịch.

Nam nhân bình thường nếu bị Đường Linh dụ hoặc như vậy, rất mau liền bị khơi mào tìиɧ ɖu͙©.

Nhưng mà cô khẩu giao như vậy ước chừng 1 phút, dươиɠ ѵậŧ Lục Trầm Uyên một chút dấu hiệu muốn ngẩng đẩu cũng không có.

"Còn 59 giây."

Âm thanh lạnh lẽo của Lục Trầm Uyên vang lên trên đỉnh đầu Đường Linh.

--- Đùa à, không lẽ tên này không cứng được?

Nghĩ đến đây, trong lòng Đường Linh chán nản không thôi.

"Người tới, dắt mấy con ngao tàng vào. Để cô bé này chốc nữa sung sướиɠ cảm thụ."

Lục Trầm Uyên gọi điện thoại ra ngoài.

Rất mau cửa phòng được người bên ngoài mở ra. Chỉ thấy một người đàn ông mặc chế phục dắt mấy con ngao tàng tiến vào.

Mấy con chó này hình thể khổng lồ, chỉ cần đứng bên người Đường Linh, đều làm cô cảm nhận được một cổ áp lực cường đại.

"Thời gian còn chưa hết mà, anh đừng để bọn chúng tới đây."

Đường Linh run bần bật nói. Cô không sợ giao phối với ngao tàng, cô là sợ chúng lỡ miệng tợp cô một miếng á!

"Còn 10 giây."

Ý cười trong mắt Lục Trầm Uyên càng thêm mãnh liệt.

"Shit! Chờ đó cho bà!"

Đường Linh nghĩ thầm, tên khốn này muốn cô chơi thể loại nhân thú. Vậy cô không thể tiện nghi gã rồi.

Nam nhân kiêu ngạo như vậy, khẳng định chưa bị người làm qua đi.

Khóe mắt cô dâng lên một nụ cười không có hảo ý. Sau đó, cô vươn tay hướng đến lỗ hậu Lục Trầm Uyên sờ soạng.

Ngón tay cô trực tiếp cắm vào cúc hoa gã.

"Cô làm gì!"

Gương mặt tươi cười của Lục Trầm Uyên nháy mắt biến mất.

Cùng lúc đó, Đường Linh cảm nhận được côn ŧᏂịŧ trong miệng cô thế nhưng cứng lên.

"Ái chà, nguyên lai điểm mẫn cảm của anh là cúc hoa nha. Những nữ nhân trước kia cũng không ai dám bạo cúc anh đâu ha?"

Đường Linh phun ra côn ŧᏂịŧ cứng rắn như đá tảng, nhìn về phía Lục Trầm Uyên, lộ ra nụ cười đắc thắng.

===

Tác giả có lời:

Mọi người có ai đoán được điểm mẫn cảm là bạo cúc không nào? Ha ha ha.