Hôm nay, khi An Đình sắp xếp lại đồ lót trong phòng vệ sinh, cô thấy trên qυầи ɭóŧ đã được giặt sạch của mình có một lớp bẩn màu trắng, mùi xạ hương thoang thoảng khiến cô đoán được thứ màu trắng này là gì.
Tối nào cô cũng đến phòng Vương Hổ để làʍ t̠ìиɦ với cậu, vì vậy Vương Hổ không thể dùng qυầи ɭóŧ của cô quay tay được, huống hồ cô không có thói quen khóa cửa, trong nhà ngoài bạn trai của cô thì chỉ còn một người nữa là đàn ông....Nghĩ tới đây, An Đình cắn môi.
Buổi tối sau khi tắm xong, An Đình giặt qυầи ɭóŧ treo trên giá trong phòng tắm, sau đó nhìn bộ váy ngủ trên người, cô trầm mặc vài giây liền cởi váy, tắt đèn nằm trên giường.
Trong bóng tối, ánh mắt của An Đình lấp lánh, như thể cô đang mong đợi điều gì đó.
Thời gian trôi qua, mí mắt trên dưới của An Đình bắt đầu đánh nhau, lẽ nào đêm nay ông ấy sẽ không đến sao? Đúng lúc An Đình mất mác thì cánh cửa kêu cót két.
An Đình vội vàng nhắm mắt lại.
Trong bóng tối, tai của An Đình rất nhạy, cô cảm nhận được tiếng bước chân của người đàn ông bước vào, cô nghe thấy động tĩnh như thể cửa phòng vệ sinh được mở ra, khi cô đoán được hành động tiếp theo của người đàn ông, tim An Đình đập loạn xạ.
Cô khẽ mở một mắt, người đàn ông bước ra từ phòng vệ sinh với chiếc qυầи ɭóŧ cô vừa giặt trên tay, khi nhìn thấy người tới, An Đình không hề ngạc nhiên chút nào.
“Thơm quá, dù đã ngửi bao lần vẫn thấy thơm.” Cha Vương trầm giọng nói.
Trời ạ, đây là đang ngửi mùi qυầи ɭóŧ của cô sao.
"Hương vị cũng rất tuyệt, tiếc là không có dâʍ ŧᏂủy̠ ở trên này."
Qua lời nói của cha Vương, An Đình tưởng tượng ra cha Vương lấy qυầи ɭóŧ của cô đưa lên đầu mũi ngửi, sau đó thè lưỡi ra liếʍ lớp vải bao lấy tiểu huyệt của cô.
Sao có thể như vậy, An Đình cắn môi, ông ấy là cha của Tiểu Hổ mà ~
"Qυầи ɭóŧ thực sự rất nhỏ...bình thường đi đường luôn hếch mông lên...cũng không biết vải dệt có chạm vào da^ʍ huyệt không..."
Còn lâu nhé, An Đình phản đối lời của cha Vương trong lòng, cô chỉ thích mặc đồ lót bó sát xương mu của mình thôi.
Cha Vương đi tới phía cô, càng ngày càng gần cho đến khi đến bên giường cô, An Đình có thể cảm nhận được ánh mắt rực lửa đang nhìn cô từ trên cao, ánh mắt nhìn cô rất lâu, cho đến khi An Đình tưởng rằng mình bị bại lộ đang giả vờ ngủ.
Sau đó cô nghe thấy tiếng mở khóa quần, cha Vương đây là vừa nhìn cô vừa dùng qυầи ɭóŧ của cô thủ da^ʍ sao.
Như xác nhận suy nghĩ của An Đình, cha Vương bọc qυầи ɭóŧ vào côn ŧᏂịŧ của mình, “Qυầи ɭóŧ của Tiểu Đình bây giờ đang quấn lấy côn ŧᏂịŧ lớn của ta, nỏ quá, ngay cả qυყ đầυ còn không bọc hết, cũng không biết tiểu huyệt của Tiểu Đình có nhỏ như vậy không, không chứa vừa côn ŧᏂịŧ lớn của ta."
Cha Vương cầm côn ŧᏂịŧ của mình rồi chuyển động lên xuống, âm thanh vang lên trong căn phòng yên lặng.
Cứng quá...An Đình nghe thấy tiếng chuyển động, liền đoán chắc lúc này côn ŧᏂịŧ của cha Vương nhất định đã cương cứng.
"Ưʍ...sướиɠ quá...trên qυầи ɭóŧ còn có mùi thơm...chạm vào tiểu huyệt của Tiểu Đình cả một ngày...ưm ưʍ...ta đang thao tiểu huyệt của Tiểu Đình..."
Đừng nói nữa...cha Vương không chỉ dùng qυầи ɭóŧ của cô để quay tay mà còn nói ra, An Đình nhắm mắt lại, cảnh tượng kí©ɧ ŧɧí©ɧ này ở ngay trước mắt cô.