“Ưʍ...” Tay An Đình ở trong chăn trở nên trắng bệch, nghe được tiếng thở dốc trầm thấp gợi cảm của cha Vương, tiếng côn ŧᏂịŧ được bọc trong qυầи ɭóŧ, cơ thể mẫn cảm bắt đầu ngứa ngáy, dâʍ ŧᏂủy̠ cũng bắt đầu chảy ra.
"Tiểu Đình...a..."
Giọng nói khàn khàn gợi cảm không ngừng gọi tên cô, An Đình muốn mở miệng đáp lại, nhưng nghĩ đến bạn trai ở phòng đối diện và mẹ Vương đang ngủ trên lầu, cô kịp thời ngăn chặn hành vi phi lý của mình lại.
"A...hút thật chặt...ưm ưʍ...thật thoải mái...Tiểu Đình..."
Cơ thể An Đình bị tiếng kêu của cha Vương làm cho nóng bừng, cô không nhịn được mà lặng lẽ mở một mắt ra.
Chỉ thấy cha Vương đang hưng phấn cầm qυầи ɭóŧ ren của cô bọc lấy côn ŧᏂịŧ lớn của ông, vừa thở hổn hển vừa quay tay rất nhanh.
Côn ŧᏂịŧ của cha Vương rất lớn, cả qυầи ɭóŧ cũng không bao được toàn bộ, gân xanh dày đặc trên thân, qυყ đầυ to lớn lộ ra bên ngoài, tiểu huyệt của cô có lẽ không thể ăn trọn được cả cây, chắc chắc sẽ lấp đầy được khoảng không trống rỗng bên trong.
Cảnh tượng này khiến An Đình vừa ngượng ngùng vừa cáu kỉnh, ánh mắt cô như đông cứng lại, nhìn chằm chằm vào côn ŧᏂịŧ quyến rũ và to lớn của cha Vương, nhìn động tác của cha Vương càng lúc càng nhanh, cuối cùng a một tiếng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào qυầи ɭóŧ của cô.
Cha Vương thở hổn hển dùng qυầи ɭóŧ lau hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên qυყ đầυ, sau đó bước vào phòng vệ sinh, khi trở ra lần nữa, qυầи ɭóŧ trong tay đã không còn.
Lúc cha Vương chuẩn bị rời đi, ông liếc mắt nhìn An Đình trên giường, sau đó liền đóng cửa lại.
An Đình thấy cha Vương đã đi, cô đột ngột ngồi bật dậy khỏi giường, tim như chạy 800 mét, hồi lâu không thể bình tĩnh lại.
Cô liếc mắt nhìn về hướng phòng vệ sinh, sau đó xuống giường đi vào, qυầи ɭóŧ đã treo ở vị trí ban đầu, vải nhăn nhúm lại.
Cô cầm qυầи ɭóŧ dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đang ướt sũng lên, nghĩ tới vừa rồi cha Vương bắn vào qυầи ɭóŧ cô tận hai mươi mấy giây, cô không thể không cảm thán về lực bắn của cha Vương.
An Đình nhìn thấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở giữa qυầи ɭóŧ là nhiều nhất, cô đưa tay sờ sờ, còn nóng hầm hập, lần này tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn mới tinh, nên mùi xạ hương đặc biệt nồng nặc, xộc vào mũi An Đình rồi bay đến đại não của cô, cô cúi đầu xuống, cả khoang mũi nồng nặc mùi tanh của tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt này chắc cũng rất ngon cô thè lưỡi liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trên.
"Ưʍ...nóng quá."
An Đình liếʍ hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên qυầи ɭóŧ của cô, không chừa một góc nào, sau đó cô đặt chiếc qυầи ɭóŧ lên âʍ ѵậŧ của mình, qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm tϊиɧ ɖϊ©h͙ nên khi cọ xát lên âm hạch cũng không có cảm giác thô dát.
"Ưʍ...a...thật thoải mái..." An Đình dùng qυầи ɭóŧ dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cha Vương tự thủ da^ʍ, tay kia thì vuốt ve ngực.
"A...thật lợi hại....côn ŧᏂịŧ lớn của chú thật mạnh mẽ..." An Đình nhắm mắt lại, tưởng tượng ra cảnh côn ŧᏂịŧ thô to của cha Vương đang đâm vào bên trong cô.
"Chú...mau...không được...a...tiểu huyệt muốn ra...a...chú..."
An Đình dùng qυầи ɭóŧ chặn cơn cao trào của tiểu huyệt, lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ từ bên trong phun ra làm qυầи ɭóŧ ướt đẫm, đôi tay nhỏ bé của cô run rẩy vứt qυầи ɭóŧ vào chậu.
Kể từ đêm đó, An Đình cảm thấy có điều gì đó thay đổi, như thể một kiểu giam cầm nào đó đã bị phá vỡ, cha Vương vẫn vào phòng cô hàng ngày, cầm qυầи ɭóŧ của cô để thủ da^ʍ, mà cô mỗi lần sau khi người cha Vương thủ da^ʍ xong thì cô lại vào nhà vệ sinh liếʍ sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên qυầи ɭóŧ.
Dần dần, An Đình không còn thỏa mãn với việc thủ da^ʍ bằng chiếc qυầи ɭóŧ mà cha Vương đã dùng, cô muốn côn ŧᏂịŧ to của cha Vương cắm vào trong tiểu huyệt của mình.