Buổi tối
"Vừa rồi lúc ăn cơm anh có chút quá đáng," An Đình phàn nàn.
Vương Hổ nằm trên giường chơi game, nghe những lời An Đình nói thì sửng sốt: "Anh làm cái gì?"
Nhìn dáng vẻ vô tội của Vương Hổ, An Đình ném cho cậu ánh mắt hờn dỗi rồi rời khỏi phòng bạn trai.
An Đình nửa đêm khát nước nên ra phòng khách rót nước, bỗng một bàn tay vỗ nhẹ vào vai cô.
An Đình giật mình quay đầu lại, khi thấy rõ người đến, cô vội vàng chào cha Vương.
Cha Vương nhìn An Đình thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý: "Dọa đến cháu rồi."
“Không sao đâu chú.” An Đình lắc đầu mỉm cười.
An Đình thích khỏa thân khi đi ngủ, bây giờ đang ở nhà Vương Hổ nên cô có cầm theo vài bộ đồ ngủ, nhưng giờ đã là rạng sáng, cô nghĩ mọi người đã ngủ say nên chỉ mặc mỗi đồ ngủ ra ngoài.
Cô mặc một chiếc váy ngủ siêu ngắn, cổ thấp, khó khăn lắm mới che đi được cặp mông tròn trịa, để lộ cặp đùi trắng nõn, chiếc váy ngủ bó sát vào người, lớp vải dệt phía trước làm nổi bật toàn bộ bộ ngực đầy đặn, đặc biệt là hai núʍ ѵú lộ ra bên ngoài, cha Vương cao hơn An Đình một cái đầu, từ góc độ của ông có thể nhìn thấy rõ ràng cặρ √υ' trắng nõn cùng núʍ ѵú lúc ẩn lúc hiện của cô.
Mắt cha Vương lóe lên, yết hầu khẽ lăn xuống.
Ông từ từ bước tới gần An Đình, bất ngờ ôm lấy cô, thấy An Đình không phản ứng thì chủ động buông ra.
Cha Vương tỏ vẻ ảo não: "Thật xin rỗi, vừa rồi nhìn cháu lại nghĩ tới con gái, nó ra ngoài đã lâu, chú có chút nhớ nó."
“À...” An Đình thở phào nhẹ nhõm, hóa ra là coi cô thành con gái.
"Tiểu Hổ đối xử với cháu như thế nào?"
“Tiểu Hổ rất tốt.” An Đình thành thật trả lời.
Quả thật Vương Hổ đối xử với cô rất tốt, tuy rằng đôi khi game còn quan trọng hơn cô, nhưng phần lớn thời gian cậu vẫn yêu cô và chăm sóc cho cô.
Cha Vương hài lòng gật đầu: "Nếu Tiểu Hổ bắt nạt cháu, cháu nói với chú, chú tuyệt đối sẽ không tha cho nó."
An Đình nhìn cha Vương hòa ái, ngũ quan và thân hình của Vương Hổ rất giống cha mình, nhưng cha Vương là người từng trải, trông ông trưởng thành và vững vàng hơn Vương Hổ, lúc này An Đình mới chú ý cha Vương chỉ mặc một cái áo ba lỗ màu đen dính sát vào người để lộ cơ ngực rắn chắc, cánh tay lộ rõ cơ bắp, thoạt nhìn trông rất bùng nổ, nếu hai cánh tay này ôm eo cô lúc côn ŧᏂịŧ của người này cắm vào trong tiểu huyệt của cô thì không biết cô có chịu được không.
Nhận ra mình đang nghĩ gì, An Đình đỏ mặt cúi đầu xuống, cái cổ thon gọn trắng nõn khiến răng cha Vương có hơi ngứa.
Cảm giác được cổ truyền đến xúc cảm ấm áp, cả người An Đình run lên, sau đó có một cái gì đó trơn trượt liếʍ cổ cô.
“Ưʍ...” An Đình khẽ ngâm nga, cha Vương vòng tay ôm eo cô, vùi đầu vào cổ cô, nhẹ nhàng liếʍ cắn.
“Ưʍ...a...đừng...chú..." An Đình nghĩ tới mình ở trong nhà bạn trai, cha của bạn trai làm chuyện này với mình thì bừng tỉnh, cô vội đẩy cha Vương ra, không nhìn phản ứng của ông mà vội chạy về phòng.
An Đình không nhìn được cha Vương ở đằng sau đang liếʍ đầu lưỡi, lộ ra một nụ cười kiên quyết.
Ngày hôm sau, An Đình nhìn về phía cha Vương, nhưng cha Vương lại nhìn chằm chằm vào tờ báo và không nhìn An Đình.
An Đình cảm thấy có chút nhẹ nhõm nhưng cũng có chút thất vọng.
Mẹ Vương đang nấu ăn trong bếp, Vương Hổ và cha Vương đang ngồi trên ghế sô pha xem TV, mẹ Vương phát hiện hết muối nên bảo Vương Hổ đi mua, trong phòng khách chỉ còn lại cha Vương và cô.
An Đình thấy cha Vương đến gần mình thì có chút lo lắng nhéo nhéo ngón tay.
"Tiểu Đình à..."
Hai người sánh vai và đùi chạm đùi, trông rất thân thiết.
"Tối qua cháu ngủ ngon không?"
Nghĩ đến những gì đã xảy ra đêm qua, An Đình lại đỏ mặt, giọng nói lắp bắp: "Có, có ạ."
Không biết có phải do cô ảo giác hay không nhưng lúc cha Vương nói chuyện, tay của ông đã chạm vào eo cô từ lúc nào.
Lúc cha Vương vòng tay qua eo cô, An Đình nhận ra đó không phải là ảo giác.
Bàn tay của cha Vương rất lớn, rất ấm áp, nơi da thịt chạm nhau nóng rực, bàn tay không thành thật mà sờ qua lại vùng eo mẫn cảm của cô.
"Chú...đừng..." An Đình nhẹ giọng cầu xin, nếu mẹ Vương đi ra nhìn thấy, nhất định sẽ suy nghĩ lung tung.
Cha Vương cũng biết An Đình đang nghĩ gì, ông đặt tay còn lại lên đùi cô rồi trượt lên bắp đùi.
"Ngoan, đừng nhúc nhích, để cho chú sờ chút, đã lâu chú không động vào thân thể của người trẻ tuổi."