Tiền Nhiệm Không Thể Với Tới

Chương 6

Xuân Đào: “Ta… Ta cũng đi?”

Miêu Tiểu Thiên: “Đúng vậy, ta muốn vào cung đương phi tử, ngươi là ta bên người thị nữ, ngươi không đi ai đi? Vẫn là nói…… Xuân Đào tỷ có khác tính toán?”

“Nếu Xuân Đào tỷ không nghĩ tiến cung nói, ta sẽ cho ngươi an bài nửa đời sau.”

Xuân Đào đối nguyên thân không tồi, nếu nàng không nghĩ tiến cung, Miêu Tiểu Thiên cũng sẽ không miễn cưỡng.

Xuân Đào lấy lại tinh thần, ủy ủy khuất khuất: “Thiếu gia ngươi sẽ không không cần Xuân Đào đi, chẳng lẽ là ghét bỏ Xuân Đào quá ngu ngốc? Xuân Đào sẽ nhiều học tập, tuyệt đối sẽ không cấp thiếu gia kéo chân sau!”

Miêu Tiểu Thiên thấy nàng đều mau khóc, an ủi nói: “…… A? Không phải a, ta vốn dĩ liền tính toán mang ngươi tiến cung.”

Xuân Đào trên mặt biểu tình nháy mắt trở nên nghiêm túc: “Vậy là tốt rồi! Thiếu gia ở đâu Xuân Đào liền ở nơi nào! Ta sẽ bảo vệ tốt thiếu gia!”

Miêu Tiểu Thiên: Biến sắc mặt thật mau, cùng bổn thiếu gia có đến liều mạng.

Nàng một chút cũng không hoài nghi muốn vào cung loại chuyện này người thiếu gia lừa lừa nàng, ở nàng xem ra, thiếu gia như vậy ưu tú, Thánh Thượng bị thiếu gia mê hoặc là đương nhiên.

Nghĩ đến dân gian đồn đãi hậu cung sinh tồn phi thường gian nan, Xuân Đào không khỏi bổ não nhà mình thiếu gia tại hậu cung bơ vơ không nơi nương tựa bị người khi dễ cảnh tượng, đánh lên hoàn toàn tinh thần, biểu tình càng thêm nghiêm túc.

Miêu Tiểu Thiên: Tổng cảm thấy nha đầu này bổ não lung tung rối loạn đồ vật.

……

Tiến cung tin tức Miêu Tiểu Thiên sau khi trở về một câu cũng không lộ ra, cho nên đương ngày hôm sau truyền chỉ công công tới thời điểm không thể nghi ngờ là ở phủ Thừa tướng ném cái bom, Miêu thừa tướng khϊếp sợ phẫn nộ lại kinh hỉ.

Hắn phẫn nộ chính là Miêu Tiểu Thiên cái gì đều không có nói, làm hắn không kịp làm chuẩn bị, kinh hỉ chính là, con của hắn về sau chính là hoàng đế bên người người, hiện giờ hoàng đế hậu cung một người cũng không có, Miêu Tịch Tùng là duy nhất một cái, tiến cung sau chẳng phải là chính là hắn Miêu gia định đoạt?

Ý chỉ vừa ra tới, Miêu thừa tướng vui mừng khôn xiết, Miêu phu nhân biết được sau đó là vừa kinh vừa giận, nàng phía trước là như thế nào đối đãi Miêu Tịch Tùng chính là lại rõ ràng bất quá, nếu làm Miêu Tịch Tùng được thế, đối phương trả thù nàng cùng nữ nhi làm sao bây giờ?

Duy nhất có thể làm Miêu phu nhân lừa mình dối người chính là, nàng lại nói như thế nào cũng là Miêu Tịch Tùng trên danh nghĩa mẫu thân, hơn nữa mấy năm nay nàng cũng chỉ là tưởng dưỡng phế đối phương thôi, cũng không có giống mặt khác chủ mẫu như vậy ngược đãi con riêng, cho nên đối phương muốn trả thù nàng, cũng không có lý do chính đáng.

Hơn nữa Miêu Tịch Tùng cũng là một người vụng về, nói không chừng cũng không phát hiện ra mưu kế của bà, hiện giờ đối phương lên làm phi tử, có lẽ ở trước mặt hoàng thượng có thể nói tốt vài câu cho con ruột của bà, giúp nó tiền đồ vô lượng?

Nghĩ như vậy, Miêu phu nhân không chỉ yên tâm, còn vui sướиɠ đi tìm Miêu Tiểu Thiên.

Nếu bà biết nữ nhi của bà trước đó một ngày mới đến tìm Miêu Tiểu Thiên gây phiền toái, chỉ sợ bà sẽ không yên tâm thoải mái đến vậy.

Không chỉ mỗi Miêu phu nhân, Miêu thừa tướng cùng các di nương khác đều tới gặp mặt, Miêu Tiểu Thiên đóng cửa không tiếp ai cả, thiếu chút nữa còn chặn luôn cả công công tuyên chỉ ở ngoài cửa.

Thời điểm y tiến cung tuy rằng không cần mang theo gì, nhưng y vẫn đem theo tiểu kim khố* của mình, còn những vật phẩm dùng hàng ngày không cần mang, đến lúc đó nhóm cung hầu sẽ chuẩn bị vật phẩm hoàn toàn mới.

*Kim khố: vàng bạc (có thể ý nói đến túi hoặc hộp đựng vàng bạc)

Miêu thừa tướng cho rằng Miêu Tiểu Thiên có oán giận gì đó với ông, nhưng thế nào thì trước đi cũng sẽ phải tới gặp mặt, dù sao ông là nhà mẹ đẻ của y, tuy hoàng cung không phải “Nhà chồng” bình thường, nhưng chờ về sau hoàng đế có tân sủng, y liền biến thành “Người cũ”, cuối cùng không phải tìm nhà mẹ đẻ tới chống lưng sao.

Kết quả là chờ mãi cho đến khi Miêu Tiểu Thiên rời khỏi phủ Thừa tướng, đám người Miêu thừa tướng cũng không nhìn thấy được bóng dáng Miêu Tiểu Thiên, điều này khiến Miêu thừa tướng tức giận quá mức, trực tiếp phát hỏa một trận lớn ở nhà.

Trên xe ngựa

Xuân Đào có chút lo lắng: “Thiếu gia, chúng ta cứ đi như vậy không nói một tiếng với lão gia liệu có được không?”

Miêu Tiểu Thiên ngắm tiểu kim khố nằng nặng trên tay, tùy ý nói: “Được sao không, ta thích nhìn thấy dáng vẻ ông ấy tức giận muốn chết mà lại không thể làm gì được ta.”

Xuân Đào thở dài: “…… Aiiii, thiếu gia nháo lớn như vậy, về sau bị khi dễ thì làm sao bây giờ.” Bây giờ trở mặt với lão gia, sau này đâu thể đi tìm lão gia kể khổ nữa.

Miêu Tiểu Thiên đơn thuần nói: “Không phải còn có Xuân Đào tỷ sao, Xuân Đào tỷ lợi hại như vậy, khẳng định sẽ không để ta phải chịu khi dễ, có đúng không?”

Xuân Đào bị ánh mắt tín nhiệm của thiếu gia nhìn, trong lòng trào ra một trận hào hùng vô hạn, “Thiếu gia, người yên tâm, nếu có người muốn khi dễ ngài, trước tiên phải vượt qua được xác của Xuân Đào!”

“Bốp bốp bốp ——” “Nói rất đúng!” Vỗ tay!

Tốt lắm, lừa bán được một người.

……

………

Phục Giới Dịch cúi đầu lật xem thư tịch trong tay, không chút để ý nhìn thoáng qua cửa, tùy ý nói: “Đã sang buổi chiều rồi.”

Đại tổng quản: “Đúng vậy bệ hạ.”

“Ừ.” Lật trang.

Đại tổng quản: “?”

Ừ là có ý gì? Tâm tư của bệ hạ càng ngày càng khó đoán.

Một lát sau, Phục Giới Dịch mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm thư tịch trong tay hồi lâu không lật sang trang khác, thay đổi một cái tư thế, lại nhìn thoáng qua chỗ cửa.

Đại tổng quản lông mày nhảy dựng, đột nhiên linh quang vừa chớp, chắp tay nói: “Bệ hạ, Miêu công tử đã được an bài ở trong Trường Nhạc Cung, có phải tuyên Miêu công tử tiến đến hầu hạ không ạ?”

Phục Giới Dịch không có ngẩng đầu, cũng không có nói được.

Cái trán của đại tổng quản toát mồ hôi lạnh, ngay khi ông cho rằng đã phỏng đoán sai thánh tâm, rốt cuộc giọng nói của nam nhân cũng truyền đến.

Phục Giới Dịch buông thư tịch, nhàn nhạt nói: “Vừa lúc trẫm không có việc gì, liền qua đó nhìn xem.”

“Vâng.” Đại tổng quản nhẹ nhàng thở ra, trong lòng lại nâng địa vị của Miêu Tiểu Thiên lên một chút. Có thể được Hoàng Thượng coi trọng như vậy, về sau xem ra phải lấy lòng y, cho dù không thể lấy lòng cũng ngàn vạn không được đắc tội.

Miêu Tiểu Thiên còn không biết người nào đó muốn lại đây, hiện tại y đang nằm trên giường mơ mơ màng màng, lúc ngồi xe ngựa tới đây y có chút đau đầu, kỳ thật cũng do chính mình tìm đường chết, ở trên xe ngựa số tiểu kim khố. Này giống như ở hiện đại ngồi ô tô mà chơi động vậy, choáng đầu đến buồn nôn.

Bởi vì y thích cảm giác mềm mại, nên Xuân Đào đã đặt rất nhiều đệm chăn ở trên giường, khiến y thấy rất thoải mái. Dư quang liếc thấy Xuân Đào quy quy củ củ đứng ở ngoài phòng, ủy khuất mếu máo, làm nũng nói: “Xuân Đào tỷ, ta muốn ăn quả mơ chua, đầu choáng quá.”

Xuân Đào nghe vậy lập tức đi ra ngoài phân phó cung tì đi lấy quả mơ, mới vừa phân phó xong chuẩn bị trở về, liền nhìn thấy các cung nhân xung quanh nháy mắt đã quỳ xuống, đập vào mắt là một thân hình cao lớn chắc nịch của nam nhân xuất hiện, người khác cung cung kính kính không dám ra tiếng, nàng liền ý thức được người kia là ai, còn chưa kịp thông báo cho thiếu gia nhà mình, đã bị ám chỉ không được phát ra tiếng.

Miêu Tiểu Thiên không nghe ra được gì, cho rằng Xuân Đào đã đi lấy quả mơ, nhắm mắt lại mơ màng sắp ngủ.

Lúc y đang chuẩn bị nhắm mắt lại ngủ một giấc thật ngon, bên tai nghe được tiếng bước chân, cũng không thèm mở mắt, “Xuân Đào tỷ, quả mơ, a ——”

Phục Giới Dịch: “………”

Miêu Tiểu Thiên tiếp tục giương miệng: “A —— đút ta a ——”

Phục Giới Dịch: “…… Muốn đút cái gì?”

Miêu Tiểu Thiên lập tức mở mắt.

Tiểu khả ái của ngươi đột nhiên xuất hiện.jpg

“Bệ hạ!!!” Miêu Tiểu Thiên hai mắt sáng ngời, giang hai tay ra với hắn, “Muốn ôm một cái ——.ヽ(^^*)/.”

Phục Giới Dịch: “Khụ!”

Hắn nhìn thoáng qua cung tì thái giám xung quanh, người xung quanh tự động cúi đầu hạ thấp sự tồn tại.

Bọn họ cái gì cũng không nghe, cái gì cũng không thấy!

Phục Giới Dịch không thích thân cận với người khác, nhưng thân thể thiếu niên mềm mại, mang theo hương hoa sạch sẽ tươi mát, cảm giác bế lên so với trong tưởng tượng dễ dàng tiếp thu hơn.

Chỉ là sắc mặt thiếu niên thần hơi mệt mỏi, làm lòng hắn không thoải mái.

“Làm sao vậy? Thân thể không thoải mái? Bọn họ không chiếu cố ngươi tốt sao?” Ánh mắt của đế vương, ngoại trừ Miêu Tiểu Thiên, không ai là không sợ, một câu cuối cùng vừa nói xong, người trong điện đã nhất trí quỳ xuống một mảnh.

Miêu Tiểu Thiên đem đầu vùi ở trong l*иg ngực nam nhân, cơ thể nam nhân ấm, còn nhiều thịt, mềm mại thoải mái cực kỳ, hoàn toàn không muốn rời đi, y cọ cọ lên, giải thích nói: “Không phải, thần có chút say xe, đã bảo Xuân Đào đi lấy ít quả mơ.”

Thân thể Phục Giới Dịch cứng đờ: “Ừm……”

Nói thật, lúc này hắn mới có chút tin rằng thiếu niên này thật sự có tình ý đối với hắn, hành động theo bản năng của một người là không thể giả, ánh mắt của thiếu niên khi thân cận với hắn có thể là diễn, nhưng là hành động bản năng của cơ thể lại rất khó diễn ra được, hành động cọ lên người hắn vừa rồi hoàn toàn là phản ứng theo bản năng.

Chỉ là…… Thiếu niên coi trọng hắn ở chỗ nào? Tướng mạo xấu xí, trừ bỏ địa vị, hắn đều không có gì cả.

“Thiếu gia…… đã lấy quả mơ tới…”

Miêu Tiểu Thiên mở to mắt, không muốn động đậy thì làm sao bây giờ……

Phục Giới Dịch: “Đưa cho trẫm.”

“Vâng.” Xuân Đào cũng có chút sợ hoàng đế, nơm nớp lo sợ như đi trên băng mỏng mà đưa đồ vật cho Hoàng Thượng, trong lòng lại bội phục thiếu gia nhà mình một vạn phần.

Nga, không đúng, vào cung rồi nàng không thể cứ gọi là thiếu gia mãi, vậy phải gọi là gì? Nương nương? Hẳn là không đúng đi, thiếu gia là nam tử mà, Xuân Đào rối rắm.

Miêu Tiểu Thiên há mồm: “A ——”

Phục Giới Dịch đút cho y, đầu lưỡi mềm mại không cẩn thận đυ.ng tới đầu ngón tay, hắn bỗng cảm thấy trái tim chấn động, đầu ngón tay nóng lên, lỗ tai cũng bất tri bất giác đỏ ửng.

Vị chua ngọt vừa vào miệng thì cảm thấy tâm trạng tốt hơn nhiều, ngực không còn thấy khó chịu nữa, Miêu Tiểu Thiên ngoan ngoãn nằm ở trong l*иg ngực nam nhân, đối vai sủng phi cậy sủng mà kiêu này thích ứng vô cùng tốt.

“Muốn ngủ trưa ạ.” Miêu Tiểu Thiên chớp mắt, nỗ lực giương mắt ám chỉ với nam nhân.

Phục Giới Dịch không get được trọng điểm, còn có chút tiếc nuối thời gian ở chung hơi ngắn: “Vậy ngươi ngủ đi, trẫm……”

“Vâng!” Miêu Tiểu Thiên ôm hắn không buông tay, ngượng ngùng chôn ở trong lòng hắn, lộ ra vành tai đỏ ửng, “Vậy ngài cho bọn họ đều lui xuống đi.”

Vốn định nói ‘trẫm đi đây’, nam nhân khụ một tiếng, lời đã nuốt ngược trở vào cũng đổi miệng rất tự nhiên, “Các ngươi đều lui xuống hết đi.”

“Vâng.”

Miêu Tiểu Thiên cảm nhận được tầm mắt của nam nhân, ngẩng đầu đối diện nhìn nhau một cái, sau khi hai người chạm vào mắt nhau, lập tức lại cúi đầu, bị nhìn nên ngượng ngùng, tránh đi tầm mắt đối phương, lộ ra cần cổ tinh tế trắng nõn, lông mi run nhè nhẹ, vừa khẩn trương lại chờ mong nói: “Vậy…… Chúng ta mau ngủ thôi……”

Phục Giới Dịch phi thường cao hứng, vốn dĩ hắn không có buồn ngủ, nhưng thịnh tình của ái phi không thể chối từ, lại bỗng nhiên có chút buồn ngủ, trong l*иg ngực lại ôm thân thể vừa mềm lại thơm, trong lòng rốt cuộc cũng hiểu được niềm vui sướиɠ lúc trước của phụ hoàng khi lưu luyến hậu cung.

“Ngủ đi.”

Sau đó nam nhân liền ôm thiếu niên nằm xuống ngủ.

Miêu Tiểu Thiên:????

Σ( ° - °)︴ Khoan đã, này không đúng a, chỉ ngủ? Không làm chuyện gì khác sao???

Cạn lời, cứng họng một lát, Miêu Tiểu Thiên cũng đã quá buồn ngủ, dần dần chìm vào giấc ngủ.

Mặc kệ, ngủ trước đã! Không ngủ được đầu sẽ hói!

So với ‘chuyện kia’ thì rụng tóc càng nghiêm trọng hơn, còn ‘chuyện kia’ để về sau lại nói. zZZ