"Chỉ là..."
Anh khẽ nhíu mày, "Nếu em không thích Mục Thiên Lăng thì sau này tốt nhất đừng qua lại với anh ta nữa."
Đồng Thái Vy ngoan ngoãn gật đầu, "Ừ, tôi biết rồi."
Nếu anh biết giữa cô và Mục Thiên Lăng không chỉ đơn thuần là quan hệ xã giao, mà còn có một thỏa thuận liên quan đến anh thì không biết anh sẽ. . .
Vừa nghĩ đến đây cô liền vô thức rụt cổ, hậu quả phải nói là rất nghiêm trọng.
"Đã đến lúc phải về rồi."
Dạ Phạn tiến lên hai bước, rồi đột nhiên dừng lại.
Cô gần như sắp va phải lưng của anh.
"Đồng Thái Vy, tôi hy vọng em có thể thích tôi sớm một chút."
Nói xong anh liền rời đi, còn Đồng Thái Vy vẫn đứng yên tại chỗ.
Đồng Thái Vy, tôi hy vọng em có thể thích tôi sớm một chút.
Những lời này đã vang lên bên tai không ít lần, Đồng Thái Vy nhìn chằm chằm vào bóng lưng của anh cách đó không xa, gió biển khẽ thổi góc áo anh, trên bãi biển, cô đạp lên những dấu chân anh mà để lại. Mình có thích anh ấy không? Một người đàn ông tốt như vậy, nếu như sống chung với nhau lâu ngày, có lẽ cô sẽ thích anh ấy thôi.
Dưới ánh đèn mờ ảo, có một người phụ nữ xinh đẹp đang nằm trên chiếc giường lớn mềm mại, cô ấy nhắm mắt lại, dường như đang ngủ rất say, đến mức ngay cả có người khác trong phòng cũng cô không nhận ra.
"Đại ca, Long Phi Phi này thật là ngon quá đi. Thân hình thật nóng bỏng."
Bên chiếc giường lớn, một thanh niên chừng hai mươi tuổi trên mặt hiện lên vẻ thèm muốn, nhìn chằm chằm người phụ nữ đang ngủ say trên giường, tựa hồ như hận không thể lập tức nhảy bổ vào.
Ngoài ra còn có một người đàn ông khác đang ngồi bên giường.
Anh ta mặc đồ đen, vốn dĩ khuôn mặt của anh cũng khá tuấn tú, nhưng vết sẹo lớn ở một bên mặt đã khiến cho dung mạo của anh ta trở nên vô cùng đáng sợ.
Người đàn ông lười biếng ngẩng đầu nhìn Long Phi Phi trên giường, cong môi cười nhạo, "Đẹp thì đẹp đó, nhưng hơi ngốc. Nhà họ Long cũng giàu có lại có quyền thế, nhưng tiếc là đã đυ.ng phải người không nên đυ.ng đến, gia tộc Lucifer đâu phải ai muốn đυ.ng là đυ.ng? Lần này tin tức truyền đến, nói rằng chúng ta phải dạy cho người phụ nữ này một bài học, bất kể là dùng biện pháp gì."
"Dù sao cũng không cần gϊếŧ cô ta để diệt khẩu, chỉ cần nhân cơ hội này vui vẻ một chút là được."
Mấy đứa đàn em đứng trong phòng đều đồng tình, cười hèn hạ: “Đúng đúng đúng anh à, muốn dạy dỗ loại phụ nữ này, cách tốt nhất là... haha..."
Những lời sau đó không cần nói cũng hiểu, người mặc áo đen nhướng mày, cười xấu xa chỉ vào Long Phi Phi, "Mau đánh thức cô ta dậy đi, đại ca các cậu không muốn nếm thử mùi vị của xác chết đâu."
"Đúng, đúng, đại ca, tôi sẽ đánh thức cô ta dậy ngay lập tức. Nếu đại ca sung sướиɠ xong rồi, có thể để cho anh em bọn em..."
Người mặc áo đen cười lớn vài tiếng, "Hôm nay những người có mặt ở đây đều có phần."
Mấy tên đàn em lộ ra vẻ vui mừng, sau đó lập tức đánh thức Long Phi Phi dậy, bọn họ lấy ra một lọ thuốc rồi đổ vào miệng cô ta.
Cơ thể nhỏ nhắn của cô ta khẽ run lên, Long Phi Phi tỉnh lại sau cơn buồn ngủ, thoáng nhìn thấy người đàn ông mặc đồ đen đang ngồi trên giường với vết sẹo khủng khϊếp trên mặt thì sắc mặt tái mét đi vì sợ hãi, "Anh là ai?"
Vô tình, ánh mắt cô di chuyển đến phần cơ ngực lộ ra của anh.
Cổ họng của cô đột nhiên khô lại.
Người đàn ông mặc đồ đen rất bất mãn với phản ứng của cô, anh ta nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, cười xấu xa nói: "Cô không cần biết tôi là ai, chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa. Lên giường với đàn ông, làm mấy chuyện này chắc chắn không còn xa lạ gì với cô nữa."