Tiệc từ thiện tối ở thành phố S.
Trong đại sảnh huy hoàng màu vàng, chính trị gia, nhân tài giới kinh doanh cùng với những người giàu có hội tụ cùng một chỗ.
Trên sân khấu một cô gái xinh đẹp mặc chiếc váy đuôi cá màu vàng chủ trì buổi đấu giá, mỉm cười, chỉ vào màn hình lớn chậm rãi giới thiệu.
"Đây là một viên đá Tanzanite 52 cara, từ hoàng thất Anh quốc quyên tặng, tên là "tình yêu vĩnh hằng". Theo truyền thuyết cổ xưa, dân tộc cho rằng
Tanzanite có được linh khí to lớn cùng công dụng trị bách bệnh, đeo lâu dài linh hồn có thể siêu thoát thế tục, hướng tới vĩnh hằng."
Dưới sân khấu ánh mắt người xem đã sớm bị khối đá quý tuyệt đẹp trên màn hình hấp dẫn toàn bộ, nó được tạo hình tinh xảo từ công nghệ cắt mài giũa hoàn mỹ, sắc xanh bên ngoài u ám đến tận cùng, đan xen vài sợi hoa văn màu tím.
Đèn flash chiếu rọi xuống, càng là mỹ lệnh nhân tâm thần đong đưa.
Người đẹp bán đấu giá thấy ánh mắt mọi người ánh mắt mọi người sáng quắc, cũng không kéo dài, "Viên "tình yêu vĩnh hằng" trước mắt là viên Tanzanite lớn nhất trên thế giới được phát hiện, giá khởi điểm 6 triệu NDT, hiện tại bắt đầu đấu giá."
"6 triệu rưỡi!"
"7 triệu!"
"10 triệu!"
......
"20 triệu."
Một người trợ lý trẻ tuổi giơ bảng lên, tăng giá lên nhanh như vậy làm bốn phía đều nhịn không được nhìn đến người đàn ông ngồi bên cạnh hắn.
Người đàn ông mặc một bộ tây trang màu trắng, khuôn mặt thư sinh, anh tuấn phong lưu. Thấy vậy chỉ là lộ ra nụ cười nhẹ nhàng, hướng mọi người gật đầu chào hỏi.
Có người quen biết hắn thấy hắn tươi cười lập tức run lập cập, bạn tốt ở bên cạnh hỏi: "Xảy ra chuyện gì thế?"
Người nọ nuốt nước miếng, "Là anh ta, nổi danh với gương mặt thư sinh, dáng vẻ ôn tồn lễ độ, sau lưng lại âm thầm ra tay, chúng ta vẫn đừng tăng giá."
"Tình yêu vĩnh hằng" không có bất cứ trì hoãn được mua lấy, nhân viên công tác bưng khay đi tới chỗ Giang Uyên, ngay trước mặt anh đem đá quý cất vào trong hộp tinh xảo, lại đưa qua cho anh.
Trên sân khấu người chủ trì nhịn không được trêu chọc, "Không nghe nói anh Giang có bạn đời, không biết anh Giang mua được "tình yêu vĩnh hằng " là tính toán cất giữ cho riêng mình hay là đem tặng cho người khác?"
Ngón tay thon dài thưởng thức hộp quà, Giang Uyên rũ mắt cười nhạt, "Tất nhiên là, tặng cho người yêu của tôi."
Trong không gian rộng lớn yên tĩnh u ám, chỉ có tiếng tim đập vững vàng cùng tiếng hít thở nhợt nhạt.
"Tra được không?" Biểu tình lạnh nhạt, một người đàn ông mặc trang phục màu đen nhàn nhạt mở miệng.
"Tra được." Nhười đàn ông mặc trang phục màu trắng chậm rãi mở mắt, ánh mắt lộ ra một tia dịu dàng.
"Đường Đường quả nhiên là người ở thế giới khác, bên người em ấy có một đồ vật được gọi là hệ thống, có thể dẫn dắt em ấy đi làm nhiệm vụ ở các thế giới. Lại nói tiếp, cùng trải nghiệm ở trong thế giới nhỏ của cậu có một chút tương đồng."
"Uyên, hệ thống là đồ vật gì?" Người đàn ông có mái tóc dài màu đỏ như lửa, giữa mày có một ấn ký hình ngọn lửa hỏi.
Người đàn ông được gọi là Uyên suy nghĩ một lát, "Hình như là một thiết bị do tư mệnh thần quân làm ra, hắn có không ít thủ hạ là người làm nhiệm vụ giống Đường Đường, sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ sinh ra một luồng năng lượng cung cấp cho hắn hấp thụ, mà hắn sẽ trả cho những người làm nhiệm vụ này một ít thù lao tương ứng, trường sinh, dị năng linh tinh."
"Hắn thế mà dám coi Đường Đường như công cụ để hấp thu năng lượng? Ông đây đi tìm hắn tính sổ!" Người đàn ông tóc đỏ vẻ mặt hung ác, một tay bấm tay niệm thần chú lập tức rời khỏi.
Uyên nhanh tay túm chặt lấy gã, "Cậu gấp cái gì? Tôi đã đem hệ thống của Đường Đường đổi thành một sợi thần thức của tôi, nó sẽ mang theo Đường Đường tìm được chúng ta. Chúng ta đợi cho đến khi cát bụi lắng xuống, cũng không tính là muộn."
Nghe anh nói như vậy, người đàn ông tóc đỏ mới bình tĩnh lại một chút.
Uyên có chút bất đắc dĩ, "Tẫn, cậu quá táo bạo, có thể nhẹ nhàng với tôi một chút được không?"
Tẫn trừng mắt, "Cậu nhìn cho rõ, cậu là nước, tôi là lửa, nếu tôi giống cậu, không phải tôi sẽ bị dập tắt à?!"
"Được rồi, tôi sẽ không so sánh với cậu nữa." Uyên xua xua tay, nhìn về phía người đàn ông mặc trang phục màu đen vẫn luôn trầm mặc, "Minh, chúng ta đi đến thế giới tiếp theo đi, tôi đã gấp không chờ nổi muốn thấy Đường Đường."
Người đàn ông mặc trang phục đen nghe vậy, trong chớp mắt biểu tình vốn cứng ngắc trở nên mềm mại, giơ tay vung lên, trong không khí liền xuất hiện hình dáng của một thiếu niên đang nói cười.
"Đi."
___
Bốn người cả đời chưa cưới, sinh sống ở bên nhau rất nhiều năm.
Trần Tẫn bởi vì thời trẻ làm vận động viên thân thể tiêu hao quá mức, mất trước tiên. Hứa Đường ở lễ tang của gã khóc đến ruột gan như đứt từng khúc, ngất vài lần. Nghiêm Minh và Giang Uyên theo sát cậu, không dám rời đi một bước, sợ cậu xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Cậu nằm ở trên giường hỏi hệ thống, "Chờ đến khi bọn họ đều qua đời, tôi có phải sẽ không bao giờ gặp lại bọn họ nữa?"
Hệ thống: "Đúng vậy, ký chủ sẽ đi đến nhiệm vụ ở thế giới tiếp theo, mà bọn họ là người thuộc thế giới này, ý thức sẽ theo thế giới dần dần biến mất."
Hứa Đường thật lâu không động đậy, nước mắt lại đong đầy hốc mắt, theo khóe mắt rơi xuống, thấm ướt gối đầu.
Giang Uyên lau nước mắt cho cậu, "Đừng khóc."
Nhưng rõ ràng khóe mắt của anh cũng phiếm hồng.
Hứa Đường lại nhìn về phía Nghiêm Minh vẻ mặt lo lắng, bọn họ đều đã không còn tuổi trẻ, đuôi mắt đày nếp nhăn, đầu tóc vẫn sẽ có lẫn mấy sợi tóc bạc.
Nhưng bọn họ vẫn như cũ đẹp trai, tình yêu vẫn tươi mới như cũ .
Hệ thống phá lệ chủ động mở miệng, "Ký chủ, nếu cậu thật sự không bỏ xuống được, sau khi kết thúc ở thế giới này, tôi có thể đem trí nhớ và tình cảm của cậu khóa lại."
Hứa Đường không chút do dự cự tuyệt, "Không, tôi muốn vĩnh viễn nhớ kỹ bọn họ."