Tình Địch Là Để Yêu

Chương 9

Cốc Hoắc mới ý thức được cái thứ dưới quần của cậu cũng cứng lên, phát ra âm thanh rêи ɾỉ. Tề Phong thấy vậy huyệt thái dương liền giật giật, suýt nữa muốn lật người anh họ ra mà cᏂị©Ꮒ.

Tề Phong nhắm mắt lại, đôi mi thanh tú đan chặt vào nhau, hắn không thể tiếp tục nhìn dáng vẻ gợi cảm của Cốc Hoắc. Nhưng khi vai hắn nặng trĩu, bàn tay thủ da^ʍ tạm dừng lại, Cốc Hoắc vậy mà không hề biết sợ chết dựa vào vai hắn, dùng trán dụi dụi, vật cương cứng cách một lớp quần cọ vào đùi hắn, như thể xem đứa em họ xinh đẹp này thành cốc thủ da^ʍ.

Tề Phong không dám tin Cốc Hoắc thích nhìn mình xóc, đã thế còn cứng lên, hắn chỉ có thể cố gắng biểu diễn cho Cốc Hoắc xem. Côn ŧᏂịŧ sắp được xóc đến bay lên, nó thật sự chưa từng được sướиɠ như vậy, bảo bối của hắn giờ đây không chỉ là một bức ảnh, một chiếc áo hay ảo tưởng nữa, mà hàng thật giá thật đang nằm trong lòng hắn. Tề Phong muốn nhanh chóng bắn ra, thời gian kéo dài càng lâu càng nguy hiểm, mỗi giây mỗi phút hắn đều nhẫn nhịn để không ôm Cốc Hoắc lên đùi, cầm lấy côn ŧᏂịŧ của mình nhét vào hoa huyệt ngọt ngào kia.

“Em sắp ra rồi.” Tề Phong hôn lên tóc Cốc Hoắc nói.

Cốc Hoắc không thể trả lời bằng câu chữ tử tế, chỉ ậm ừ rêи ɾỉ. Một tay Tề Phong tăng tốc, tay còn lại thò vào trong túi lấy khăn giấy, ngón tay run rẩy rút tờ giấy che lại qυყ đầυ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc quánh thấm đầy mặt giấy. Khi Tề Phong đạt cao trào, Cốc Hoắc liền ôm chặt lấy cơ thể đang run rẩy của hắn.

Tề Phong từ từ tỉnh táo lại, trên đùi hắn bị tính khí cương cứng của Cốc Hoắc chạm vào, cọ xát một cách tuyệt vọng.

Tề Phong nâng cằm Cốc Hoắc lên, giống như con sói đói mà mυ'ŧ lấy môi cậu, lưỡi Cốc Hoắc đưa ra trước, nhưng lại bị Tề Phong đẩy vào, cướp sạch dịch thể trong miệng Cốc Hoắc. Hắn dùng bàn tay nóng hổi nắm lấy qυყ đầυ của Cốc Hoắc khiến cậu không chịu nổi, bất kể là nhiệt độ, khí tức hay dáng vẻ của Tề Phong đều kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khiến cậu cong người bắn ra.

Cuối cùng đã kết thúc.

Nụ hôn của Tề Phong cũng bớt đi tính xâm lược, trở nên mềm mại lưu luyến, hắn rút ra tờ giấy sạch, định lau cho Cốc Hoắc, nhưng Cốc Hoắc lại đẩy ra, nghiêm túc nói: “Lấy cái mày vừa dùng xong lau cho tao.”

Hơi thở của Tề Phong trở nên rối loạn, côn ŧᏂịŧ của hắn lại dựng đứng lên, hắn tùy tiện kéo quần lại để giấu đi, sau đó cẩn thận lột quần của Cốc Hoắc ra, lấy tờ giấy vừa sử dụng lau sạch cho Cốc Hoắc. Lau xong, hắn tách đùi Cốc Hoắc ra, Cốc Hoắc cúi đầu không dám nhìn hắn, nhưng Tề Phong không chê cười cậu câu nào, mà nhắm mắt làm ngơ trước “dịch thể không xác định” trên đùi Cốc Hoắc.

Tề Phong thản nhiên nói: “Chỗ này không thể dùng cái em đã dùng.” rồi rút một tờ giấy mới, lau sạch bảo bối mà anh họ cất giữ. Hoa huyệt làm ướt đẫm tờ giấy, hắn cũng không nói gì, nếu không phải Cốc Hoắc thấy đũng quần hắn hơi phồng lên, cậu còn tưởng hắn không có hứng thú với mình.

Lau xong, Tề Phong nhìn chằm chằm vào hoa huyệt của Cốc Hoắc rất lâu, sau đó đột nhiên ôm lấy cặp mông đầy đặn của cậu, vùi mặt vào đó hít thật sâu.

Cốc Hoắc xấu hổ đến mức không thể kiềm chế được, nhưng cũng không chống cự, cậu vuốt ve tóc của Tề Phong, Tề Phong hôn đủ, ngẩng đầu lên, khuôn mặt đẹp trai của hắn khiến cậu choáng váng: “Quần đồng phục đâu?”

Cốc Hoắc nhỏ giọng nói: “... Trong cặp.”

Tề Phong tìm thấy quần đồng phục của Cốc Hoắc, lại biến thành cô vợ nhỏ, chu đáo mặc quần cho Cốc Hoắc, còn cẩn thận thắt nơ hoàn hảo.

“Về thôi.”

Cốc Hoắc nắm lấy vạt áo của hắn, kiêu ngạo: “Cùng về.”

“Ừm.”

Giai điệu ân ái kéo dài đến nửa đêm, Cốc Hoắc trằn trọc không ngủ được, màn hình điện thoại dừng ở giao diện trò chuyện với Tề Phong, một mảng trống rỗng. Họ đều về nhà riêng, không ai liên lạc với ai. Nhưng Cốc Hoắc luôn mở điện thoại, cố chấp đợi Tề Phong đến tìm mình, thậm chí còn tính sẵn phải đợi 2 phút sau mới trả lời lại Tề Phong, như vậy cho thấy cậu không quá quan tâm đến hắn.

Nhưng 2:30 sáng vẫn không có tin nhắn mới, chẳng lẽ thằng em họ chó chết đã ngủ say như heo rồi?

Trong lòng Cốc Hoắc hậm hực, không biết xúc động từ đâu xông tới liền gọi điện cho Tề Phong, có lẽ cậu biết Tề Phong đã ngủ như chết, không nghe máy, nên mới có gan làm chuyện vô nghĩa này.

Nhưng điện thoại còn chưa kịp “tút... tút...”, cuộc gọi đã được kết nối:

“Vẫn chưa ngủ?”

Tim Cốc Hoắc ngừng đập, hơi thở của Tề Phong tràn ngập trong màn đêm yên tĩnh. Sự bồn chồn bất an của cậu cũng giảm đi, mặc dù Tề Phong không nói gì, nhưng cậu cũng cảm thấy máu nóng đang tràn khắp cơ thể.

Cốc Hoắc nheo mắt, thò tay vào trong quần, lắng nghe tiếng thở của Tề Phong. Cậu mở rộng hai chân, bắt chước cách Tề Phong chơi đùa mà cọ xát khe thịt, hoa huyệt mềm mại của cậu lập tức tan chảy.

Tề Phong nghe thấy không đúng, Cốc Hoắc vừa thở vừa rêи ɾỉ bên tai, thanh âm hắn liền trở nên khàn đặc: “Cốc Hoắc, anh đang làm gì vậy?”

Cốc Hoắc duỗi eo, xoa nắn hột lô sưng lên của mình, giọng nói phát ra từ cổ họng: “Ưʍ... tao đang tự an ủi... xoa âʍ ɦộ của mình.”

Tề Phong không nói chuyện, nhưng tay lại rút côn ŧᏂịŧ ra, thứ tràn đầy sức sống kia trong nháy mắt liền dồn máu lên phần đầu, bị Tề Phong hung hăng xóc lên xuống.

Cốc Hoắc cũng nghe ra Tề Phong không đúng, hơi thở dồn dập dễ chịu rõ ràng giống như đang thủ da^ʍ, cậu chỉ cảm thấy toàn thân sắp tan chảy, huyệt nhỏ cũng chảy nước ướt đẫm ga giường.

Cốc Hoắc liều mình cọ xát hoa huyệt, đây là lần đầu tiên cậu tự chơi chỗ này, không ngờ Tề Phong lại khiến cậu kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy. Cậu cảm thấy xoa nắn thế nào cũng không đủ, ngón tay nhét vào hoa huyệt non nớt, nhưng do không có nhiều kinh nghiệm chỉ tùy tiện chọc chọc, thỉnh thoảng mới chọc được chút vào.

Cốc Hoắc bị kɧoáı ©ảʍ chiếm lĩnh, kêu lên như khóc: “Tề Phong, ưm a... tao có chút thích mày. Phải làm sao bây giờ?”

Tề Phong vẫn không nói, nhưng hơi thở càng gấp gáp hơn, thanh âm gợi cảm chưa từng có khiến Cốc Hoắc chảy càng nhiều nước.

Em họ nhất định cũng giống mình, điên cuồng thủ da^ʍ đúng không?

“Ưʍ... ưʍ... mày nói xem... mày có thích tao không?”

Tề Phong lúc lâu sau mới lên tiếng, thanh âm giống như sấm sét quấn lấy mây đen trước mưa: “Em yêu anh còn hơn cả mẹ anh.”

“Tút”

Điện thoại bị Cốc Hoắc cúp, Tề Phong ném điện thoại đi, hung hăng xóc côn ŧᏂịŧ đậm màu của mình, thứ này muốn đẩy ngón tay của anh họ ra mà nhét đầy vào trong hoa huyệt kia.

Cốc Hoắc đã cuộn tròn trên giường, tay phải bị đùi kẹp chặt, bốn ngón tay đang cùng nhau chạm vào hoa huyệt của mình. Cậu không biết mình cọ vào đâu mà khiến bụng dưới co giật, nghĩ đến Tề Phong liền đạt đến đỉnh điểm, thân dưới mệt mỏi không kìm chế được nữa, tứ chi buông lỏng, thỏa mãn chìm vào giấc ngủ.