Triệu Mạc Vân bế Từ Hoan Âm vào bồn tắm rồi để cậu ngồi lên trên người mình, nước ấm ngập nửa người dưới của hai người, anh nhanh chóng cởϊ áσ khoác và áo sơ mi của mình ném nó ra ngoài.
"Hừ hừ ..."
Từ Hoan Âm hơi híp mắt khẽ rêи ɾỉ, vốn dĩ đang vô cùng mệt mỏi, nhưng khi ngâm mình vào nước ấm, cảm giác mệt mỏi trên người cũng giảm bớt, thân thể cũng khôi phục lại một chút tinh lực.
So với những cú thúc mạnh bạo vừa rồi, lúc này đại côn ŧᏂịŧ lại từ từ tiến vào bên trong tiểu huyệt, quả thực khiến cho cúc huyệt của cậu ngứa ngáy khó chịu.
Từ Hoan Âm nhăn mũi lại, cảm giác ngứa ngáy khó chịu không được thỏa mãn, hai tay cậu đặt ở trên ngực Triệu Mạc Vân tùy ý dị chuyển, khiến côn ŧᏂịŧ cọ xát mãnh liệt vào vách thịt đang ngứa ngáy kia, cảm giác thoải mái khiến cho khuôn mặt nhỏ của cậu ửng hồng, nhịn không được phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn.
“Có phải là rất thoải mái không, cục cưng?”
Nhìn Từ Hoan Âm tự mình di chuyển, Triệu Mạc Vân đưa tay ôm lấy eo của cậu, hưng phấn cắn môi, trong mắt tràn đầy mong đợi.
“Muốn chính mình động sao? ”
Đáng tiếc, Từ Hoan Âm phải làm cho anh thất vọng rồi, cậu trực tiếp tiến về phía trước, thuận thế bò lên trên người của Triệu Mạc Vân
Từ Hoan Âm đỉnh đầu nhẹ cọ xát với cằm của anh, bĩu môi, bất mãn nói: “ Em mới không muốn tự mình động đâu, anh mau nhanh lên, làm xong em còn phải đi ngủ, mệt muốn chết.”
"Được được được, anh tới, lần này sẽ theo tiết tấu của em."
Người yêu mềm như bông ở trong lòng làm nũng, Triệu Mạc Vân hoàn toàn không có sức chống cự, cả côn ŧᏂịŧ cũng phồng lên một chút lấp đầy cúc huyệt.
“Hừ!” Đại côn ŧᏂịŧ đột nhiên phình to khiến Từ Hoan Âm hoảng hốt kêu lên một tiếng.
Cậu vỗ vỗ cơ ngực của người yêu, xúc cảm rất tốt, vừa săn chắc vừa đàn hồi, nhưng cậu vẫn vô cùng bất mãn mà cắn lên cái cằm của Triệu Mạc Vân một ngụm:
"Sao nó lại to lên vậy? Khó chịu muốn chết!
“Ngoan, lập tức sẽ khiến cho em thoải mái.” Triệu Mạc Vân bóp cằm Từ Hoan Âm để cậu hé mở miệng ra, đầu lưỡi chui thẳng vào, càn quét khắp nơi.
Từ Hoan Âm ậm ừ: “Vậy thì nhanh lên, nhớ theo tiết tấu của em.”
“Được rồi, sẽ theo nhịp của em.”
Đối mặt với một Từ Hoan Âm như vậy, Triệu Mạc Vân chỉ biết ngoan ngoãn phục tùng, trực tiếp đem người lật qua, khiến cơ thể của Từ Hoan Âm chìm vào trong nước ấm, dựa vào thành bồn tắm.
Sau đó nằm ở trên người của cậu, đôi tay tách mở hai chân thon dài, bên hông dùng sức, hung hăng mà đem đại côn ŧᏂịŧ cắm vào sâu bên trong tiểu huyệt
"Hừm ..." Từ Hoan Âm vẻ mặt say mê mãn nguyện, cẩn thận hưởng thụ cảm giác bị người yêu dùng hết sức xuyên thấu.
Lần này, Triệu Mạc Vân cũng biết tiết chế một chút, không có trực tiếp đem Từ Hoan Âm làm đến hỏng mất, mà từ từ theo với tiết tấu của cậu, để cho cậu hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ khi làʍ t̠ìиɦ.
Triệu Mạc Vân rất rõ ràng nguyên nhân khiến Từ Hoan Âm không muốn làʍ t̠ìиɦ, chính là bởi vì mỗi lần anh đều theo với tiết tấu của mình, nhịp điệu quá mức điên cuồng và kéo dài, mỗi lần Từ Hoan Âm vừa lên tới cao trào đã bị anh mang tiến đến kɧoáı ©ảʍ điên cuồng tiếp theo, trực tiếp thao đến ngốc, dần dần, Từ Hoan Âm liền không quá nguyện ý.
Nhưng mà ngay cả khi anh biết lý do và cũng muốn phối hợp với người yêu, một khi đυ.ng tới cơ thể của Từ Hoan Âm, liền sẽ trở nên điên cuồng chỉ muốn dùng phương thức của riêng mình để chiếm lấy đối phương, làm sao anh có thể quan tâm đến nhịp điệu của cậu.
Cho nên sau khi Triệu Mạc Vân đã điên đủ rồi, nếu Từ Hoan Âm chưa ngất đi, anh sẽ kìm lại ham muốn của mình, làm lại theo tiết tấu của Từ Hoan Âm.
Đối với Triệu Mạc Vân mà nói, tiết tấu của Từ Hoan Âm không được một phần nghìn, không có lúc nào anh không nghĩ sẽ đem Từ Hoan Âm làm đến chết!
Triệu Mạc Vân cố nén du͙© vọиɠ của mình, bởi vì mới vừa làm xong, anh hiện tại vẫn còn có thể nhịn xuống.
Anh chậm rãi thọc vào rút ra bên trong cúc huyệt, khi đi vào còn mang theo một chút nước ấm áp tiến vào tiểu huyệt, mơ hồ còn có thể thấy được, mị thịt hồng nhạt bị côn ŧᏂịŧ mang ra một chút, lại dính lấy côn ŧᏂịŧ bị đâm đi vào.
Triệu Mạc Vân thở hổn hển nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của người yêu, bên tai nghe tiếng rêи ɾỉ khe khẽ của cậu, nhịn không được nuốt nước miếng, không nghĩ thêm được gì nữa, tiếp tục dựa theo tiết tấu của Từ Hoan Âm mà thao.
Dù cho có làm bao nhiêu lần đi chăng nữa thì kɧoáı ©ảʍ do cúc huyệt mang lại đều sẽ khiến cho Triệu Mạc Vân cảm thấy vô cùng sung sướиɠ, vách thịt bên trong giống như vô số cái miệng nhỏ quấn chặt lấy côn ŧᏂịŧ, mang đến cho anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ tột cùng đặc biệt khi nhìn xuống, anh có thể thấy được khuôn mặt người yêu được bao phủ bởi sắc dục, người duy nhất trong đôi mắt rực rỡ ấy chỉ có một mình anh.
Kɧoáı ©ảʍ chồng chất từ thể xác lẫn tinh thần khiến Triệu Mạc Vân gần như phát điên.
Từ Hoan Âm đắm chìm trong tìиɧ ɖu͙©, hai mắt mờ mịt, cắn nhẹ môi dưới, thỉnh thoảng vẫn có tiếng rêи ɾỉ thoát ra từ đôi môi hé mở.
"Ưm ... Em yêu, em cảm thấy thế nào? "Triệu Mạc Vân ghé sát tai Từ Hoan Âm hỏi.
Từ Hoan Âm dùng đôi mắt mờ sương nhìn chằm chằm anh, cả người đều vô cùng thoải mái, ngoan ngoãn gật đầu với người yêu, “Thoải mái..”
“Vậy thì tốt.” Triệu Mạc Vân dùng sức đυ.ng vào điểm mẫn cảm bên trong hậu huyệt, làm cho Từ Hoan Âm khó có thể kềm chế phát ra tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn...