Tại Sao Nhóm Nam Chủ Đều Dùng Loại Ánh Mắt Này Nhìn Tôi
Chương 34
Bất kể là chương trình gì, phàm là đại bạo đều sẽ nâng đỡ ít nhất một hắc mã.
《 Hồng Lam tín hiệu 》mùa này không thể nghi ngờ đó chính là Địch Tinh Thần.
Bọn họ và chương trình là quan hệ phụ thuộc, hắc mã xuất hiện cho thấy chương trình sắp nổi tiếng.
Địch Tinh Thần giờ mới phát hiện đối diện ghế khán giả, gần chỗ sân khấu có đặt một thiết bị quay chụp.
"Vẫn đang ghi hình?" Cậu hỏi Nghiêm Chấp.
Nghiêm Chấp nói: "Đang phát sóng trực tiếp."
Địch Tinh Thần hơi kinh ngạc lập tức ngồi thẳng lại.
Nếu như là phát sóng trực tiếp cậu phải chú ý nhiều hơn.
Vậy có phải màn biểu diễn vừa rồi của cậu cũng phát sóng trực tiếp không?
Nghĩ tới đây, Địch Tinh Thần không khỏi sốt sắng, sắc mặt trở nên nghiêm túc.
Bùi Úc vẫn luôn ôm cánh tay, ngón tay như có như không mà niết mạnh cằm.
Hắn ngồi bệnh cạnh Nghiêm Chấp, hết thảy động tác nhỏ của Nghiêm Chấp đều thu vào trong mắt hắn.
Trong lòng Bùi Úc có chút lạnh, sắc mặt lại lạnh như băng sơn.
Hắn cũng không quay đầu xem thử Địch Tinh Thần và Nghiêm Chấp kề tai nói nhỏ như thế nào.
Không muốn xem.
Môn khảo sát cuối kỳ của Trung Vũ, phong cách nhảy múa của mỗi hệ đều không giống nhau, hệ vũ đạo dân tộc múa chính là một ca khúc hoài cổ, bát hát là khúc 《 Dạ Oanh 》 do ban nhạc Ergina thể hiện, là một bài hát rất thâm tình mang theo phong cách Liên Xô.
Nhưng chỉ có Ôn Nặc và Lâm Thanh Ninh đắm chìm vào bài hát, những người khác không có tâm tư nào để thưởng thức.
Bọn họ đều nghĩ về sau này.
Sau khi rời khỏi nơi này bản thân phải làm gì.
Hoắc Thành là người kích động nhất.
Bởi vì anh hoàn toàn không ngờ tới Địch Tinh Thần lại có thể múa ra được màn trình diễn như vậy, mỗi động tác đều khiến anh nhiệt huyết sôi trào.
Anh có thể cảm nhận được tình cảm anh dành cho Địch Tinh Thần không chỉ là thích nữa.
Anh thật sự đã yêu cậu rồi.
Trái tim anh tràn đầy, anh nhịn không được mà cách mấy người Đoan Nghệ Hoa nhìn về phía Địch Tinh Thần.
Mà Đoan Nghệ Hoa cũng đang quay đầu nhìn Địch Tinh Thần, sau đó y phát hiện tầm mắt của Hoắc Thành, quay đầu sang đối diện tầm mắt với Hoắc Thành, nhấp môi chuyển về phía sân khấu.
Đoan Nghệ Hoa cảm thấy Hoắc Thành không có bao nhiêu uy hϊếp.
Y cảm thấy bản thân mình có ưu thế bẩm sinh.
Bởi vì Địch Tinh Thần là khách mời Lam phương, cậu là 1.
Uy hϊếp lớn nhất trong lòng y là Hồ Anh.
Trải qua tối hôm nay, khôn biết suy nghĩ của Hồ Anh về Địch Tinh Thần có thay đổi hay không.
Y lập tức nghiêng đầu nhìn Hồ Anh.
Hồ Anh lại trầm mặc ngoài dự đoán, tư thế y ngồi trên ghế thiên hướng lười nhác, dựa lưng vào ghế tựa, một tay nâng lên chống cằm, mặt nghiêng như ngọc như họa, minh diễm(1) không gì sánh được.
(1)Minh diễm 明艳: Trong sáng xinh đẹp.
Hồ Anh vốn đang biểu diễn trên sân khấu, thế nhưng xem một lúc y bỗng nhiên bắt đầu ngây người, ngay cả đối diện có camera ghi hình y cũng quên mất.
Ý nghĩ trong đầu không rõ ràng, có hình ảnh Địch Tinh Thần múa trên sân khấu, có bộ dáng Địch Tinh Thần thay quần áo ở hậu đài, còn có khoảnh khắc Địch Tinh Thần bảo vệ y.
Cũng không biết y đã lung tung rối loạn suy nghĩ bao lâu, y nghe thấy tiếng vỗ tay vang lên, sau đó phát hiện người bên cạnh đều đứng dậy.
Người dẫn chương trình ở trên sân khấu nói gì đó, nhưng có người của tổ chương trình lén lút đến gần mời bọn họ đi trước.
"Kết thúc rồi?" Hồ Anh hỏi.
"Còn một tiết mục cuối cùng nữa." Lâm Thanh Ninh nói.
Nhưng bọn họ cần phải rời đi trước trước khi buổi biểu diễn kết thúc để tránh thu hút nhiều người vây quanh.
Đã có rất nhiều người ở hiện trường biết bọn họ đang phát sóng trực tiếp.
Đoàn người bọn họ đứng dậy dưới sự hộ tống của nhân viên công tác, lập tức khiến khán giả trong thính phòng xôn xao một trận, thậm chí có học sinh cầm điện thoại trực tiếp theo bọn họ rời chỗ ngồi.
Ra đến bên ngoài mới phát hiện trời đang đổ mưa.
Trời mưa không lớn, mao mao mưa phùn, mà tổ chương trình đã sớm chuẩn bị bốn cái ô cho bọn họ.
"Hai người một ô đi." Nhân viên công tác nói.
Hồ Anh dẫn đầu cầm lấy ô, bật dù mở ra nói: "Tinh Thần!"
Bởi vì tổ chương trình cố ý phát bốn cái ô, hiển nhiên muốn xem tám người bọn họ chia ra bốn đôi.
Cậu cảm thấy Hồ Anh không nên tiếp tục dính sát vào mình nữa, cậu làm trợ công ở một mức độ nhất định thay vì chiếm giữ Hồ Anh hoàn toàn.
Hồ Anh nên che dù cùng Nghiêm Chấp!
Dúng lúc này, Hoắc Thành mở dù ra duỗi tay trực tiếp ôm lấy bả vai của Địch Tinh Thần: "Ngốc cái gì, đi thôi."
Đã có vài học sinh đuổi theo bọn họ ra ngoài, lối ra có hút lộn xộn, tổ chương trình thúc giục bọn họ mau đi nhanh.
Sau đó Hồ Anh thấy Địch Tinh Thần ra hiệu ý bảo đi cùng Nghiêm Chấp.
Hồ Anh mím môi hiểu rõ ý của Địch Tinh Thần.
Mấy người Lâm Thanh Ninh cũng thực ăn ý không chọn Nghiêm Chấp.
Đã có mấy bạn học ngồi gần bọn họ chạy lên bị tổ chương trình ngăn lại.
Mọi người cùng nhau đi về phía cửa, Hoắc Thành kích động cả người đều run.
Một mặt là vì lạnh, một mặc là vì hưng phấn.
Địch Tinh Thần quay đầu nhìn anh: "Lạnh vậy sao?"
Hoắc Thành cười nói: "Có chút."
Hôm nay Hoắc Thành mặc áo sơ mi trắng.
"Chen chúc sưởi ấm." Hoắc Thành nói xong liền ôm eo Địch Tinh Thần. Nhưng anh đột nhiên nhớ tới eo Địch Tinh Thần có bao nhiêu mềm mại, có bao nhiêu mảnh mai, trong lòng nhảy dựng giống như bị điện giật, trong nháy mắt liền thu tay về.
Anh sợ chính mình không thể đi đường được.
Bây giờ anh có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể trên người Địch Tinh Thần, ngửi được hương vị trên người cậu, có chút không biết ra sao.
Phía sau Bùi Úc lạnh mặt nhìn Hoắc Thành, Lâm Thanh Ninh đi dưới ô đang nói gì đó, Bùi Úc "ừm" một tiếng, hỏi: "Cái gì?"
"Hôm nay tớ về nhà một chuyến, gặp được dì Bùi ở nhà." Lâm Thanh Ninh nói: "Dì ấy còn hỏi tớ về những khách mời trong chương trình chúng ta nữa."
Bùi Úc "ừm" một tiếng, không nói thêm câu gì khác.
Chính là như vậy thôi cũng làm Lâm Thanh Ninh thỏa mãn.
Trái tim y bị cơn mưa nhỏ lạnh lẽo làm cho ướt đẫm, vừa mềm mại vừa khẩn trương.
Y cảm thấy y thật sự rất thích Bùi Úc, tình cảm chung quy vẫn thắng lý trí y.
Y hơi đẩy mắt kính lên, ngửi được hương vị bạc hà nhàn nhạt trên người Bùi Úc.
Bùi Úc rất thích mùi bạc hà, nghe Bùi Hoa Nùng nói, trong vườn hoa bên ngoài biệt thự hắn có một mảnh hoa lớn.
Trước đây Hồ Anh trở nên hoạt bát nói nhiều khi ở cùng Nghiêm Chấp, nhưng hôm nay y im lặng một cách lạ thường.
Nghiêm Chấp cũng trầm mặc.
Đồng dạng trầm mặc còn có Đoan Nghệ Hoa và Ôn Nặc.
Đoan Nghệ Hoa cảm thấy trái tim mình có chút khô lão (2), mà qua đêm nay đã hoàn toàn hoạt động trở lại.
(2) Khô lão 枯老: Khô khan già dặn.
Y xuyên qua hai người Nghiêm Chấp và Hồ Anh nhìn về phía Địch Tinh Thần đi đằng trước, phát hiện người quay phim đang ghi hình liền ngẩng đầu nhìn thoáng qua ống kính. Âm thanh hợp xướng từ trong đại sảnh truyền ra, phiêu đãng dưới màn mưa phùn mỏng manh.
Nam Thành bốn mùa ấm áp, giờ phút này có vẻ như rất lạnh giống như mưa xuân, mưa xuân rơi khắp mặt đất, cỏ cây hoa lá chật vật ngó đầu.
"Chúng ta trực tiếp về ngôi nhà nhỏ Hồng Lam sao?" Hồ Anh hỏi.
Địch Tinh Thần nghe vậy quay đầu nhìn y.
Hồ Anh nói: "Thời gian còn sớm, hôm nay không phải nên chúc mừng Tinh Thần một chút sao? Chúng ta tìm chỗ uống rượu đi, ngày mai chúng ta phải tách ra tạm thời rồi."
Đề nghị của y nhận được sự đồng ý từ mọi người.
"Tôi biết một nơi, là quán bar bạn tôi mở." Hoắc Thành nói: "Chúng ta đi đến chỗ cậu ta, tôi gọi điện nói cậu ta một tiếng."
Anh lấy điện thoại gọi cho người bạn kia, Địch Tinh Thần quay đầu nhìn về phía người quay phim đi bên cạnh, anh trai VJ thật sự vất vả, khoác cái áo mưa dùng một lần đi theo ghi hình bọn họ, bên cạnh còn có nhân viên công tác giơ điện thoại chụp bọn họ.
"Vẫn đang phát sóng trực tiếp sao?" Cậu giật mình hỏi.
Nói xong cậu phát hiện nhân viên công tác vẫn đang chụp ảnh cậu.
Sao vẫn còn chụp cậu vậy, rõ ràng bệnh cạnh cậu có nhiều anh đẹp trai vậy mà.
Chẳng lẽ tổ chương trình thấy trên mạng ship CP cậu và Hoắc Thành cho nên cố ý chụp ảnh hai người bọn họ?
Ship sai CP sẽ rất khó chịu, tổ chương trình không cần ship bậy nha.
Cậu vươn tay ra, đối phương hơi sửng sốt liền giao điện thoại cho cậu.
Địch Tinh Thần lấy có bình luận liền lướt lên xem.
Nhân viên công tác hô: "Đừng bày sắc mặt oán giận thế."
Tất cả bình luận đều cười ha ha.
【 Có mỹ mạo chính là tùy hứng! 】
【 Mặt đỗi cũng đẹp như vậy! Dương quang ngọt ngào yyds! 】
【 Quay như vậy thật non a, nhãi con ma ma yêu con! 】
【 Địch ca mau nhìn em, em yêu anh a a a a a! 】
Địch Tinh Thần cười nói: "Thấy rồi thấy rồi."
Cậu nói xong liền chuyển camera điện thoại nhắm ngay hai người Bùi Úc và Lâm Thanh Ninh bên cạnh cậu.
Mấy khách mời bọn họ thật sự rất đẹp, lớn lên lại tốt, dáng người cao, khí chất còn đặc biệt nổi bật, tùy tiện kéo hai người đứng cạnh nhau càng đẹp mắt hơn.
Tỷ như cặp đôi thanh mai trúc mã này.
Lâm Thanh Ninh lập tức vẫy tay với camera, y cười thực ôn nhu, duy trì nhất quán hình tượng phần tử tri thức của mình, thực ổn trọng.
Cậu lại đem camera chuyển hướng sang Bùi Úc: "Bùi ca chào hỏi cư dân mạng một cái đi."
Bùi Úc thực nghe lời mà vẫy tay: "Chào mọi người, tôi là Bùi Úc, mong các bạn ủng hộ nhiều hơn."
"Bùi ca cười một cái." Địch Tinh Thần trêu ghẹo hắn.
Không nghĩ tới Bùi Úc liếc mắt nhìn cậu, thật sự nở nụ cười.
【 A a a a a a, Bùi Úc cười rồi! 】
【 Má ơi, cười rộ lên đẹp trai quá đi!!! 】
【 Đây là lần đầu tiên tui thấy anh mặt thối cười đấy! 】
【 Băng sơn hòa tan, mấy ngày nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao anh ta nghe lời như vậy, chẳng phải anh ta nổi danh kiêu ngạo sao? 】
【 Lần trước anh ta cùng Lâm Thanh Ninh ra ngoài chơi, thật sự kiêu căng a. Kiêu đến mức tổ chương trình thiếu chút phát cáu! 】
【 Nhìn thế này anh ta và Lâm Thanh Ninh rất xứng đôi! 】
【 Biến hóa lớn như vậy, khẳng định là lực lượng của tình yêu, chẳng lẽ anh ta và Lâm Thanh Ninh có tiến triển? 】
Mọi người còn đang không ngừng bàn luận về Bùi Úc, hình ảnh liền chuyển sang hai người Nghiêm Chấp và Hồ Anh.
Trời mưa rất nhỏ, Địch Tinh Thần trực tiếp buông dù chạy đi, giơ điện thoại tới trước mặt Hồ Anh và Nghiêm Chấp.
【 A a a a a a a a! 】
Nghiêm Chấp dù sao cũng là tuyển thủ có nhân khí nhiều nhất trong giới aesport, người đến xem phát sóng trực tiếp chủ yếu là fan của anh, vừa thấy khuôn mặt cấm dục đẹp trai của Nghiêm Chấp, làn đạn liền phát điên rồi.
【 Thật soái thật soái thật soái! 】
【 Lục ca của tui!!! 】
【 Hồ Anh quả nhiên xứng đôi cùng Nghiêm Chấp! 】
Trong màn hình, Nghiêm Chấp và Hồ Anh đều theo thứ tự chào hỏi cư dân mạng.
Địch Tinh Thần cũng không xuất hiện trong ống kính chỉ có thể nghe thấy âm thanh của cậu: "Nói nhiều hơn hai câu đi."
Hồ Anh liền nói: "Hôm nay bọn tôi tới xem Tinh Thần biểu diễn, các bạn đều thấy không?"
Y nói xong nghiêng về phía ống kính một chút, quay sát mặt: "Tôi chỉ có thể nói là, Địch ca..."
Y không nói hai chữ "cực ngầu" chỉ nhấp môi dùng sức giơ ngón cái lên, ngay sau đó liền nở nụ cười, đại mỹ nhân trương dương diễm lệ như vậy, mặc dù không chọn góc độ chỉ quay cận mặt cũng đủ kinh diễm bức người.
Ôn Nặc và Đoan Nghệ Hoa hoàn toàn là một phong cách khác. Ôn Nặc vẫn là bộ dáng thẹn thùng, thực câu nệ mà vẫy tay với mọi người.
"Ôn Nặc tiểu khả ái của chúng ta." Địch Tinh Thần thay y giới thiệu.
Ống kính nhắm vào Đoan Nghệ Hoa, Đoan Nghệ Hoa nhìn thoáng qua Địch Tinh Thần phía sau điện thoại, bỗng nhiên có chút khẩn trương, y nhàn nhạt cười một cái, ôn hòa hào phóng nói: "Chào mọi người, tôi là Đoan Nghệ Hoa."
"Đoan ca hôm nay thoạt nhìn rất khác." Địch Tinh Thần nói.
Sắc mặt Đoan Nghệ Hoa hơi hơi đỏ ửng, tựa như bị chọc trúng tâm sự, nói: "Phải không?"
"Lần đầu tiên thấy anh mặc như vậy, rất tuấn tú, rất đẹp!" Địch Tinh Thần khen.
Đoan Nghệ Hoa nhìn thoáng qua camera như bị muôn vàn cư dân mạng nhìn thấu tâm tư của y, khuôn mặt thành thục ổn trong lập tức càng đỏ hơn.
Cũng may Địch Tinh Thần nhanh chóng chạy về chỗ cũ, Hoắc Thành đã nghe điện thoại xong, cậu liền giơ điện thoại phỏng vấn Hoắc Thành.
Hoắc Thành cười đến sảng khoái, nhìn ra được cả người anh đều hưng phấn.
Anh cao hơn Địch Tinh Thần một chút, đơn giản hơi hơi khom lưng xuống cằm tựa trên vai Địch Tinh Thần, cười nhìn vào màn ảnh, hình ảnh rõ nét càng khiến ngũ quan anh hiện ra vài phần lập thể, sắc bén, đôi mắt sáng ngời.
"Một anh chàng đẹp trai Lam phương khác, Hoắc tổng của chúng ta." Địch Tinh Thần giới thiệu.
Hoắc Thành vẫy tay: "Phát sóng trực tiếp sao?"
"Đúng vậy."
Hoắc Thành không cẩn thận cọ cọ vành tai ấm áp của Địch Tinh Thần, dòng điện chạy qua mặt anh.
Anh thật sự yêu Địch Tinh Thần.
Giờ khắc này, tâm anh ngọt ngào mỹ mãn, anh nghiêng đầu nhìn Địch Tinh Thần, trong ánh mắt đều là tia sáng của tình yêu. Anh đã ngã chìm trong ngân hà.
——————
Kiều: Mình định viết hệ liệt bộ này thể loại tận thế NP (1 thụ 3 công), đang phân vân không biết nên chọn ai bên Hồng phương làm trà xanh chùm cuối.