Nữ Phụ Phác Gục Nam Chủ

Quyển 2 - Chương 6 (H)

Tiểu huyệt bị đầu ngón tay của anh mang đến cảm giác tê dại không thể chịu được, Chu Mẫn đành phải rêи ɾỉ. “Liễu Hạo Ngọc… Đi ra ngoài… Mau đi ra ngoài… Từ bỏ… Đau quá a…” Chu Mẫn cầu xin tha cũng không thể khiến Liễu Hạo Ngọc ngừng chà đạp cô mà ngược lại, anh còn bỏ thêm một ngón tay vào trong để tàn phá nộn huyệt…

Tiểu huy*t bị bắt nuốt vào hai ngón tay đã căng được đến cực hạn, anh không thể di chuyển được, cô cũng không dám lộn xộn vì sợ hãi đau đớn…

Anh đành phải dùng đầu ngón tay không ngừng ma xát, nhẹ nhàng xoay tròn ở bên trong, mở rộng tiểu huyệt…

Tiểu huyệt phải chịu sự đối xử như vậy nên đã sớm mảnh mai không chịu nổi, hai mảnh cánh hoa đáng thương rung động, huyệt thịt cũng không khoẻ nên quay cuồng, đôi mắt của Chu Mẫn đã sớm long lanh nước, lã chã chực khóc…

Vậy nên Liễu Hạo Ngọc xoay tròn ngón tay cái, vuốt ve tiểu trân châu của cô. Từng cơn tê dại truyền đến dời đi không ít lực chú ý của cô, tiểu huyệt cũng không còn đau như trước…

Xuyên thấu qua đôi mắt mông lung, cô thấy anh mím chặt môi, trên đầu đổ mồ hôi đầm đìa, anh đang nỗ lực nhẫn nại, thân thể căng chặt đến mức giống như mũi tên sắp rời khỏi nỏ…

Thấy cô đã hơi thích ứng được, anh rút ngón tay ra ngoài rồi đặt côn th*t to lớn ở trước tiểu huyệt của cô, sau đó chậm rãi ma xát như muốn vọt vào bên trong…

Nhìn đến côn th*t to lớn của anh, Chu Mẫn đột nhiên nhớ tới lần đầu phá thân ở nhiệm vụ trước, cô cực kỳ sợ hãi!

"Từ bỏ, không cần lại đến… Quá lớn… Sẽ chết… Liễu Hạo Ngọc… Anh không thể làm vậy với tôi… Tôi không…”

Chu Mẫn mạnh mẽ giãy giụa khiến anh không thể không dừng lại quá trình xâm lược sắp sửa tiến hành.

Liễu Hạo Ngọc hơi trầm ngâm, sau đó quỳ gối ở trước hai chân của cô, đầu lưỡi liếʍ mυ'ŧ tiểu huyệt… Một dòng cảm giác ngứa và tê dại nhanh chóng tràn từ đỉnh đầu ra toàn thân, cô như muốn nổ tung…

Giống như rong biển mềm mại quấn lên tiểu huyệt nhỏ xinh, đầu lưỡi anh liếʍ rồi cắn nhẹ hoa đế của cô. Nhuỵ châu ở giữa không ngừng tích lũy cảm giác tê dại cuồng dã khiến cả người cô không chịu khống chế mà run run, thân thể sắp nổ tung thành từng mảnh nhỏ…

Anh dùng lưỡi ngậm cánh hoa vào ở trong miệng rồi liếʍ mυ'ŧ, trêu đùa. Viên trân châu sưng đỏ kiều nhu run rẩy ở trong miệng anh. Sau đó, anh lại vói lưỡi vào trong tiểu huyệt, ra vào khi thì sâu khi thì nông, nhu nị như vậy, tiếp xúc da^ʍ tục, kɧoáı ©ảʍ không ngừng tích lũy, Chu Mẫn khóc thút thít lắc lắc đầu, hai vυ' cũng đong đưa ra từng đợt nhũ sóng…

Cuối cùng, trong một trận run rẩy cấp tốc, Chu Mẫn lên tiếng thét chói tai, cô run rẩy như lá cây trong gió, mật dịch thơm ngọt phun trào ra ngoài như vòi nước phun được bật…

Liễu Hạo Ngọc bắt lấy thời cơ nắm chặt eo thon của cô rồi đâm thẳng về phía trước, côn th*t nóng cháy liền ngang ngược vọt thẳng vào trong…

Tiểu huyệt vừa mới đạt tới cao trào còn đang run rẩy co rút lại trở nên càng thêm chặt chẽ… côn th*t cứng rắn của anh làm đau tiểu huyệt non mềm, bén nhọn đau đớn truyền khắp toàn thân cô…

“Không… Đau quá, đi ra ngoài, a…” Chu Mẫn dùng lực xô đẩy nó. Cô khóc lóc muốn đuổi nó ra ngoài nhưng nó lại gắt gao dính ở bên trong, cảm giác căng đầy khiến cô nghĩ tiểu huyệt sắp hỏng…

“Ư a! Bảo bối, đừng cắn chặt như vậy, muốn cắn đứt nó sao?” Anh rống to, trên mặt lại che kín cảm giác thoải mái khó ức chế và tình cảm mãnh liệt. Ngoài việc hung hăng đấm đánh ngực anh, Chu Mẫn không biết phải làm gì để có thể ngăn cản anh, làm anh dừng lại…

Tiểu huyệt của cô bị chống đỡ cực hạn, sắp căng hỏng rồi…

Anh vừa liếʍ nước mắt bên má Chu Mẫn vừa chậm rãi hoạt động hạ thân, côn th*t thọc vào rút ra, vách tường thịt mềm từ bốn phương tám hướng bên trong gắt gao cắn côn th*t thô dài rồi không ngừng liếʍ mυ'ŧ làm Liễu Hạo Ngọc kêu rên ra tiếng, thoải mái khó có thể ức chế bản thân. Anh rất muốn chăm sóc cô gái mềm mại dưới thân nhưng anh mới vừa rút ra một chút thì kɧoáı ©ảʍ ma xát liền đánh úp lại. Mị thịt trong tiểu huyệt gắt gao quấn lấy côn th*t thô dài. Phải phí rất lớn sức lực mới có thể rút ra, sau đó chỉ có hung hăng va chạm thì mới có thể đâm côn th*t vào trong.

Cái loại cảm giác sung sướиɠ bị tiểu huyệt gắt gao cắn khiến anh vẫn chưa thỏa mãn, anh chỉ nghĩ muốn hung hăng đâm vào trong, hung hăng bổ ra đường đi chặt hẹp kia. Nghĩ như vậy, Liễu Hạo Ngọc càng thêm đỏ mắt cuồng dã đong đưa hạ thân, mạnh mẽ cắm vào trong tiểu huyệt của cô như muốn đâm thủng Chu Mẫn…

“A..a, bảo bối, tiểu huy*t của em thật giỏi… Sắp bắn…”

Mật dịch trong tiểu huyệt tưới ở trên qυყ đầυ giống xối nước cam, cảm giác sung sướиɠ nhưng lại khiến anh càng thêm không thỏa mãn. Mị thịt non mềm co rút, gắt gao cắn côn th*t của anh giống như có vô số cái miệng nhỏ liếʍ mυ'ŧ làm anh cảm thấy vừa tê dại vừa sảng khoái cực kỳ. Anh mới vừa đâm chọc hai cái, tiểu huyệt liền run rẩy một trận, tinh d*ch trắng đυ.c nóng dực bắn vào trong Chu Mẫn…

Tiểu huyệt nuốt vào tất cả hạt giống tinh hoa của anh, cảm giác nóng rực kí©ɧ ŧɧí©ɧ hoa tâm của cô chảy ra càng nhiều mật dịch. Hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠ bao vây lấy du͙© vọиɠ của anh và làm dễ chịu vách tường thịt trong của cô…

Chu Mẫn cho rằng cơn tra tấn sắp kết thúc, muốn duỗi thân một chút để thả lỏng da thịt căng chặt nhưng lại đột nhiên phát hiện anh… côn th*t của anh lại lần nữa trở nên cứng và to lấp đầy tiểu huyệt của cô…

"Bảo bối, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi ngon không? Nhìn đi, tiểu huyệt nuốt hết luôn, một giọt cũng không thừa, thật là quá ngoan! Tôi sẽ bắn hết tất cả cho em, em phải nuốt sạch. Nếu chảy ra ngoài một chút, tôi liền làm thêm một lần, em có chịu không?” Anh vừa lòng cười trầm thấp nói.

Chu Mẫn chỉ cảm thấy Liễu Hạo Ngọc điên rồi! Dựa theo cách nói của anh, cô sẽ bị làm chết. Nhận thấy được điều này, Chu Mẫn muốn thoát đi thật nhanh nhưng côn th*t chôn ở trong tiểu huyệt của cô càng thêm nóng cháy. Nó làm tiểu huy*t căng lên, không có một khe hở nào, chặn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh và mật dịch của cô ở bên trong…

“Bảo bối, bây giờ tôi mới bắt đầu. Tôi sẽ hưởng dụng tiểu huyệt của em thật tốt… Em phải kẹp chặt, chảy ra một giọt, tôi liền làm thêm một lần… Thẳng đến khi làm chết em…” Anh rống ra những lời này xong liền hung hăng đâm thẳng vào trong cơ thể cô…

Chu Mẫn bị anh đột nhiên va chạm đâm bắn ra phía sau nhưng lại bị bàn tay to khống chế thân thể, cô đành phải thừa nhận sự đâm chọc thô bạo của anh. côn th*t gần như cắm đến mắt rốn của cô, mỗi một lần đều va chạm sâu vào miệng tử ©υиɠ, gắt gao chống đỡ tiểu huyệt…

Chỗ sâu trong hoa tâm ngay lập tức bị côn th*t đâm đến tê dại, ngứa tới cả xương cốt. “Không… A… Thật sâu… A…” Chu Mẫn cao giọng thét chói tai. Cô cảm giác linh hồn nhỏ bé của mình sắp bay ra khỏi thân thể…

Anh bắt đầu dùng sức mạnh mẽ đâm chọc, bàn tay dùng sức tóm lấy hai nhũ thịt không ngừng thoải mái rung rinh trước mắt rồi mạnh mẽ chà đạp đè ép, xoa nắn chúng nó đến mức biến dạng sưng đỏ…

“Bảo bối, tiểu yêu tinh, tiểu huyệt thật chặt, nóng quá a…” Anh dựng thẳng kiện eo rồi đột nhiên rút côn th*t ra. Cô cảm thấy hạ thân mãnh liệt hư không, một dòng mật dịch thơm ngọt không chịu khống chế điên cuồng tuôn ra ngoài làm tiểu huyệt và đùi ngọc ướt đẫm, kiều diễm da^ʍ uế…

Cô còn chưa phục hồi tinh thần lại thì anh lại hung ác cắm sâu vào như muốn đâm thủng ngũ tạng lục phủ của cô. côn th*t cứng rắn to lớn đâm thật sâu vào bên trong thẳng đến hoa tâm ở chỗ sâu trong tử ©υиɠ.