Hành Trình Bẻ Cong Trai Thẳng (NP)

[TG1] Chương 7.2 | H+

Tả Ngôn nghe vậy liền vươn bàn tay thon dài thành thục vuốt ve chim nhỏ hồng hào. Trong mắt hắn tràn ngập thích thú, đây là lần đầu tiên hắn thấy một vật vừa nhỏ vừa tinh xảo như vậy.

Chim nhỏ bị xoa nắn đến phun dịch nhầy nơi lỗ nhỏ. Đông Chiết không nhịn được thở dốc khiến cho dươиɠ ѵậŧ dưới đũng quần của Tả Ngôn càng thêm cương cứng.

"Thầy… đừng… không muốn… ô ưm… đừng, đừng mà…"

Tả Ngôn nhìn khuôn mặt cầu xin của đối phương, đôi mắt đẹp động lòng người mơ màng sương càng khiến hắn muốn hung hăng nện cậu đến bật khóc, làm sao có thể nghe lời mà buông tha cho cậu?

"Ngoan ngoãn nào… tôi sẽ làm nhẹ thôi…"

Tả Ngôn vuốt chim nhỏ của Đông Chiết mấy chục lần, nhanh chóng đưa cậu đạt đến cực khoái, đến khi khuôn mặt nhỏ xinh nhuốm màu du͙© vọиɠ thì mới buông ra, đi đến bàn làm việc lấy thứ gì đó từ trong ngăn kéo.

Đông Chiết sớm đã sướиɠ đến mềm nhũn hai chân nên không hề có suy nghĩ bỏ chạy. Thấy Tả Ngôn đột nhiên thả mình ra, cậu hơi khó hiểu.

Nhưng ngay khi nhìn rõ thứ trong tay Tả Ngôn, lòng Đông Chiết lâp tức nguội lạnh, quả nhiên vẫn không thể trốn được…

Trên tay hắn là một lọ dung dịch bôi trơn!

Tả Ngôn bóp dịch bôi trơn ra ngón tay rồi ôm Đông Chiết đặt trên đùi, thuận thế bẻ hai bờ mông trắng mịn của cậu, lỗ nhỏ hẹp hồng hồng đang co rụt lộ ra.

Ngay sau đó, hắn đưa ngón tay cắm vào lỗ nhỏ khít khao mềm mại, bắt chước tư thế giao hợp mà thọc vào rút ra, vách trường thịt bên trong tựa như hàng ngàn cái miệng nhỏ hút lấy ngón tay hắn.

Đôi mắt hẹp dài của Tả Ngôn híp lại hưởng thụ, nếu thay bằng thằng em của hắn chắc chắn sẽ sướиɠ muốn chết, thiếu niên này quả nhiên là báu vật trời cho.

Tả Ngôn kiên nhẫn giúp Đông Chiết nới lỏng, lỗ nhỏ trong chốc lát đã lầy lội, nước không ngừng chảy ra. Đông Chiết cũng cảm thấy trống rỗng ở cúc hoa, thật muốn có thứ gì đó cắm vào.

Cái ý nghĩ này dọa đến mức lỗ nhỏ của Đông Chiết co rút một trận.

Tả Ngôn mất kiên nhẫn, vỗ nhẹ bờ mông non nớt của Đông Chiết.

"Thả lỏng đi."

Tả Ngôn nói rồi cầm dươиɠ ѵậŧ lớn của mình lên. Dươиɠ ѵậŧ thô to đỏ tím, trông vô cùng dữ tợn. Hắn vuốt vài cái rồi đem qυყ đầυ đặt tại lỗ nhỏ.

Dươиɠ ѵậŧ cứng ngắc chọc chọc bên ngoài vài cái rồi chậm rãi đi vào.

Cảm giác trướng đau ập đến bất ngờ khiến Đông Chiết khó chịu vặn vẹo người, cậu muốn bò về phía trước thoát thân nhưng lại bị Tả Ngôn túm lấy, khuôn ngực non mềm cũng bị hắn nhào nặn một phen.

Đông Chiết mềm nhũn trong nháy mắt, đồng thời cũng cảm thấy trống rỗng, khao khát dươиɠ ѵậŧ to kia phi nước đại trong cúc hoa của mình.

Tả Ngôn không để cậu chờ lâu, đặt hai tay lên eo nhỏ của cậu, dưới háng đẩy mạnh một cái, hơn một nửa dươиɠ ѵậŧ thô tráng lập tức đi vào giữa cặp mông trắng tuyết.

"Ưm a… ưm a a…"

Thiếu niên không nhịn được kêu lên một tiếng. Tả Ngôn tiếp tục đi sâu vào cho đến khi nhét toàn bộ dươиɠ ѵậŧ to tướng vào bên trong, chỉ chừa lại hai túi thịt to bên ngoài.

Tả Ngôn mỉm cười, cúi người nói nhỏ bên tai Đông Chiết đang nức nở.

"Tiểu Chiết, ngoan một chút, để yên cho tôi làm, tôi sẽ không đưa video này cho người khác xem, có biết không?"

"Biết… em biết rồi."

Khóe mắt Đông Chiết rưng rưng, thân hình mảnh khảnh bị Tả Ngôn ôm vào lòng. Thắt lưng của hắn bắt đầu tăng tốc phát ra những tiếng bạch bạch bạch. Dươиɠ ѵậŧ thô to thọc vào rút ra liên hồi, động tác quá mạnh khiến hai cánh mông của Đông Chiết nảy lên rồi bị ép chặt lại vô cùng tàn nhẫn.

Cặp mông trắng tuyết bị hai túi thịt va đập mà nổi lên một lớp ửng đỏ, hấp dẫn đến lạ thường.

"Ưm a… ô ưm… ưm aa…"

Đông Chiết bị đâm thọc đến không kìm được những tiếng rêи ɾỉ, cậu sợ hãi cắn chặt môi, không dám phát ra âm thanh nào nữa.

Tả Ngôn mỉm cười, sau đó dùng sức đem nguyên gậy thịt đâm vào lỗ nhỏ khít khao. Vách thịt bên trong mềm ướt bị dươиɠ ѵậŧ hung hăng tàn phá, cặp mông mê người cũng nảy lên từng gợn sóng.

"Ưm… ưm a… ô ưm… đừng mà… nhanh quá…"

Đông Chiết không còn cách nào khác ngoài việc xin tha.

Tả Ngôn hiển nhiên vô cùng hài lòng với tình huống này, mỗi lời nói, mỗi hành động của thiếu niên đều bị hắn kiểm soát, không chỉ vậy…

Khuôn mặt nhỏ của thiếu niên giàn giụa nước mắt, tất cả đều là do một tay hắn mà ra.

Tả Ngôn lật người Đông Chiết lại, từ chính diện hung hăng đâm vào mông cậu rồi liếʍ hết nước mắt trên mặt cậu, liếʍ sạch toàn bộ nước trên hàng mi kia.

Rồi những nụ hôn dày đặc rơi trên mặt, trên môi của Đông Chiết… Vì không muốn Đông Chiết phải chịu những ánh mắt kỳ lạ khi rời văn phòng, Tả Ngôn đành phải tiếc nuối từ bỏ ý định tạo mấy dấu vết ái muội trên cổ đối phương.

Lỗ nhỏ của Đông Chiết không ngừng tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠ dưới sự ra vào liên hồi của Tả Ngôn. Vách tường thịt mềm mại siết chặt dươиɠ ѵậŧ thô to, cúc hoa bị nện đến đỏ bừng.

"Lỗ đ!t của Tiểu Chiết mυ'ŧ chặt quá… Có phải lúc nào cũng muốn ăn con c@c to này không…"

Tả Ngôn bóp mạnh cặp mông của Đông Chiết, thịt mông trắng nõn tràn qua các kẽ tay của hắn.

"Không… Không phải như thế…"

Đông Chiết tuy bị cắm sướиɠ đến trợn trắng mắt nhưng vẫn ngoan cố phủ nhận.

Tả Ngôn nhướng mày, bàn tay đang vuốt ve vòng eo thon thả mềm dẻo của Đông Chiết đột nhiên đưa lên phía trước bóp chặt hai viên anh đào, dươиɠ ѵậŧ thô dài dưới háng cũng tàn nhẫn không ngừng đưa đẩy.

"Nói, Tiểu Chiết là một người dâʍ đãиɠ, Tiểu Chiết muốn một con c@c lớn!"

Ngữ khí của Tả Ngôn rất mạnh mẽ, động tác dưới thân càng thêm mãnh liệt như đang buộc Đông Chiết phải nói ra những lời da^ʍ uế đó.

Đông Chiết mặt đỏ tía tai, nhưng động tác ra vào của hắn làm cậu vừa thoải mái vừa khó chịu đến cực điểm, quá nhanh lại quá trướng…

Chỉ mới chần chừ trong giây lát mà bên kia đã kịch liệt va chạm vào cậu mấy chục lần.

"Ô ưm… ưm a a… Tiểu… Tiểu Chiết là… ưm a a… là một người dâʍ đãиɠ… Tiểu Chiết… a a a… muốn một… một con c@c lớn…"

Nói xong những lời này với từng tiếng đứt quãng, Đông Chiết xấu hổ nhắm chặt hai mắt, không dám nhìn Tả Ngôn nữa.

Tả Ngôn cũng biết đây đã là giới hạn của cậu nên không cưỡng ép nữa. Sau mấy trăm lần hung hăng nện, hắn bắn ra luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi đặc sệt vào lỗ nhỏ của cậu.

Thiếu niên cũng vì bị bắn đột ngột nên đạt cực khoái, chim nhỏ phía trước không có cái gì động chạm cũng bắn ra một luồng dịch trắng đυ.c, cúc hoa không nhịn được co rút liên tiếp, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt theo sự rút ra của dươиɠ ѵậŧ đã nửa mềm mà chảy ra ngoài.