Thế Thân Của Tra Công Từ Chối Tái Hôn ABO

Chương 34: Kí hiệu tạm thời 2

“Nói trước là tuyến thể của em ấy phát triển không hoàn toàn, dùng thuốc ức chế hiệu quả cao đó là lấy mạng của em ấy, không biết kí hiệu tức thời à?”

“Hai người độ xứng đôi rất cao, cậu chỉ cần cắn em ấy một cái thôi, kí hiệu của cậu tốt hơn mọi thứ.”

“Nhưng mà bắt buộc lượng ít nhiều lần, nhẹ một chút chậm một chút, lần trước tôi nói với cậu mang em ấy đi kiểm ra thì không nghe, bây giờ xuất hiện vấn đề rồi đó!”

Bùi Lâm Quân không có thời gian nói nhảm với hắn, tắt luôn điện thoại.

Đường Úc khó chịu cuộn mình lại, dựa theo tay của cậu mà đoán, hắn phát hiện cậu che lại là khoang sinh thực, tuyến thể đau đớn kịch liệt dẫn tới khoang sinh thực khó chịu.

Bùi Lâm Quân kéo cổ áo cậu ra, tay hắn ấn lên tuyến thể nóng bừng cứng nhắc, nhẹ nhàng cắn lên, truyền từng ít một tin tức tố của alpha.

Hình thành kí hiệu tạm thời.

Đường Úc trực tiếp ngất đi, ngã lên người Bùi Lâm Quân, trên trười tự nhiên truyền ra mùi thơn rượu ôn nhu.

Bùi Lâm Quân đỡ cậu lên giường, đắp chăn lên, cái chăn mềm mại làm cho khuôn mặt càng nhỏ nhắn hơn.

Hắn ngập điếu thuốc đi ra ban công, cơn gió thổi bay mùi rượu trên người hắn, đôi mắt thâm trầm nheo lại, nhả ra làn khói bị gió cuốn đi.

“Chú có thể thích con một chút không?”

Quan hệ của bọn họ vượt giới rồi.

Cho dù là lời nói hôm nay của Đường Úc hay là kí hiệu tạm thời vừa nãy.

Trước kia nhặt Đường Úc về nhà chỉ là muốn ngày nào cũng nhìn thấy khuôn mặt này, kẻ ngốc động tình là điều đương nhiên, nhưng hắn không nên như vậy.

.

Đường Úc ngủ hai ngày mới tỉnh dậy, cơ thể có sự thay đổi kì lạ, cậu soi giương mới nhìn thấy kí hiệu tạm thời.

Đôi mắt đen trừng lớn, chú kí hiệu tạm thời cho cậu!

Cậu nhanh chóng chạy ra ngoài tìm chú, nhìn thấy Bùi Lâm Quân ngồi trên sofa uống trà.

“Chú!”

Bùi Lâm Quân quay đầu, nhìn kẻ ngốc chạy tới, “Tỉnh rồi, còn khó chịu không.”

“Không có chịu, cảm ơn chú.” Đường Úc xấu hổ để lộ gáy cổ ra cho hắn thấy, “Chú kí hiệu tạm thời cho con.”

Dấu răng mờ nhạt.

Bùi Lâm Quân cười nhạt, tinh thần ung dung.

Đường Úc nở nụ cười, ngồi xuống bên cạnh chân hắn, đôi mắt đẹp như thủy tinh của con mèo, “Cảm ơn chú!”

Nhìn thấy nụ cười này, Bùi Lâm Quân trở nên dịu dàng, hắn sờ lên khóe mắt cậu, “gọi chú là gì?”

Đường Úc sửng sốt, mấy giây sau cậu mới nói: “Cảm ơn A Quân, con rất thích kí hiệu tạm thời này.”

Bùi Lâm Quân hoảng hốt, khi hắn có phản ứng thì đã ôm lấy cậu vào lòng mà hôn.

Tâm trạng vui mừng của Đường Úc dừng lại, ánh mắt đen tối, khuôn mặt trắng bệch, cậu nhắm mắt lại tiếp nhận cái hôn của chú.

Suýt chút nữa thì quên cậu là thế thân.

Cho dù là an ủi hay là kí hiệu, chú có thể không coi cậu là Đường Úc.

Cậu như tên trộm, chú đối đãi tốt, đều là cậu trộm mà có.

Đường Úc nắm chặt lấy góc áo Bùi Lâm Quân, cậu có thể ngoan ngoãn hơn, tình nguyện tiếp tục làm thế thân, chỉ cần chú không đuổi cậu đi.

.

Một tháng sau phát lương, đây là lần đầu tiên cậu nhận được tiền, đôi mắt sáng lên.

Cậu phải nấu ăn cho chú, hôm nay nấu thật nhiều món.

Đường Úc vui vẻ mua hai túi lớn đồ ăn mang về nhà, nhưng lại nhìn thấy mẹ ở trước cửa, khuôn mặt cậu trở nên khó coi, dùng sức cắn răng, cậu dịch chuyển về phía trước không dám lại gần.

Tô Đình quan sát Đường Úc, khuôn mặt lạnh lùng nói ra những lời châm chọc: “Anh mày đang ở bệnh viện chờ mày cứu mạng, mày còn có tâm trạng mua đồ, đã ngốc rồi còn bất hiếu, sao người bệnh không phải là mày hả.”