Thế Thân Của Tra Công Từ Chối Tái Hôn ABO

Chương 26

Bùi Lâm Quân nhéo lông mày và thở dài, nhìn vẻ mặt tức giận của Phương Dục, anh ta là một alpha, anh ta khá đẹp trai, nét mặt thanh tú và dáng vẻ ăn chơi.

Phương Dục trừng mắt nhìn hắn, “Anh gọi Đường Úc đến công ty, có thể dừng phát sóng trực tiếp, bắt đầu từ quay video ngắn, ở đây nhất thời không tìm được người mới.”

Bùi Lâm Quân không nói gì.

"Bùi Lâm Quân, anh vẫn nợ tôi vài yêu cầu phải không?" Phương Dục cười lạnh nói.

Bùi Lâm Quân liếc nhìn anh ta một cái, vỗ mạnh vào đầu anh ta, "Tôi biết, lăn vào đây."

Đường Úc ngày hôm sau trở lại công ty, mặc dù không biết tại sao, nhìn thấy Phương Dục nhướng mày nhìn mình, cậu đoán ra chính là hắn giúp đỡ mình.

Người như cậu có tư cách gì mà so sánh với Phương Dục? Rõ ràng bọn họ rất khác nhau.

Tiếp theo, cậu đến công ty quay liên tiếp 7 video gấp giấy, Sau đợt phát sóng thử nghiệm mối tuần sẽ đăng 2 đến 3 cái video lên quảng cáo tuyên truyền.

"Con ốc biển này được gấp rất đẹp." Phương Dục nói và gấp theo video.

Tờ giấy màu xanh đậm, phía trên có những chấm trắng lấp lánh, khi gấp lại trông khá mộng mơ.

"Chỗ này sai rồi." Đường Úc đứng ở bên cạnh hắn sửa lại.

"Ồ ồ ồ tiểu Đường Đường thật sự là một omega thông minh."

Đường Úc lơ đãng nhìn chằm chằm vào tuyến thể của hắn, hai tay lo lắng nắm chặt, tự hỏi mình nên làm gì để có được tuyến thể này.

Nếu để lâu quá, cậu sợ mẹ sẽ lo lắng.

Cảm nhận được ánh mắt của cậu, Phương Dục quay đầu lại, thấy cậu đang nhìn chằm chằm vào cổ mình, lau lên cổ nói: “Trên cổ anh có dính gì à?”

"Không, không! Chỉ là có con, bọ, bọ..." Đường Úc thanh âm càng ngày càng nhỏ, xấu hổ cúi đầu.

cậu không giỏi nói dối, sẽ đỏ mặt và nói lắp.

"Bọ không sao cả, anh không phải omega giống em, tuyến thể rất yếu."

Đường Úc nói thêm: “Tuyến thể của anh có cao không?”

"Không tệ hơn chú Bùi của em, đều là cấp cao."

Đường Úc khịt mũi, ghen tị nhìn anh ta: “Anh thật lợi hại.”

Đột nhiên bị khen làm Phương Dục xấu hổ, “Anh có lợi hại gì đâu?”

"Chỉ là rất lợi hại, anh cái gì cũng biết, thông minh lại có tiền, còn được chú..."

Thích.

Khi Bùi Lâm Quân đi tới, hắn nghe thấy Đường Úc khen ngợi Phương Dục. Hai người rất hoà hợp.

"Đường Đường, kỳ thật anh cũng rất thích em, em thật sự rất đáng yêu." Phương Dục nháy mắt với cậu, đang định đưa vai hắn lại gần, bỗng nhiên bị một bàn tay to lớn ngăn ra.

Đường Úc đột nhiên bị kéo đi, trực tiếp ngã vào trong ngực Bùi Lâm Quân.

Phương Dục chống tay lên hông, lắc lắc hai chiếc ốc biển trong tay, “Bùi cẩu, Đường Đường cho tôi một cái, dạy tôi gấp một cái.”

Bùi Lâm Quân ôm Đường Úc vào lòng, nhìn chằm chằm vào một trong những chiếc ốc biển xinh đẹp và đều đặn: “Trẻ con.”

Đường Úc vùng vẫy khỏi vòng tay hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn vì ngột ngạt đỏ bừng, gần như không thở được.

"Công việc hôm nay kết thúc." Bùi Lâm Quân nói và kéo Đường Úc rời đi.

Phương Dục nhìn bóng lưng hai người, nói: "Như vậy không tốt sao?"

Bùi Lâm Quân dẫn Đường Úc ra ngoài, nhìn thấy cậu đang cầm một cái ốc biển, đột nhiên nghĩ đến ngôi sao ngày hôm đó.

"Đường Đường, hôm đó anh vô tình làm mất ngôi sao, con gấp lại cho chú một ngôi sao đi."

Đường Úc sửng sốt một chút, sau đó lắc đầu với Bùi Lâm Quân, khóe miệng mỉm cười: "Không, dù sao cũng sẽ vứt đi."

Ngôi sao của cậu vừa nát vừa bẩn, tốt hơn hết là đừng đặt nó trong phòng của chú anh, nói ở giữa những ngôi sao trong phòng sẽ không hoà nhập.

Sau khi lên xe, Đường Úc hỏi: "Chú, tin tức tố của Phương Dục là gì vậy? Tuyến thể của anh ấy cũng là cao cấp, lợi hại quá."

Bùi Lâm Quân cảm thấy trong lòng như có lửa đốt, phát hiện Đường Úc hai ngày nay đặc biệt chú ý tới Phương Dục, khi gặp nhau, ánh mắt luôn dán chặt vào nhau, rời đi rồi còn hỏi?