Như Hà Tuy Ti đã nói, Đường Úc trí óc và cơ thể chưa phát triển đầy đủ, nên gặp tình huống nào cũng đều có thể để trong lòng, làm cậu trở thành một người khác.
Hắn thích con mèo con dính người như ngày trước.
Ở bệnh viện 5 ngày, cơ thể Đường Úc khoẻ lên rất nhiều, cuối cùng Bùi Lâm Quân cũng mang cậu về nhà.
Vừa về nhà cậu liền dọn dẹp nhà, nói rằng phải đi mua thức ăn, giống như cậu ít làm một chuyện thì sẽ bị đuổi ra khỏi nhà vậy.
.
Đêm hôm đó, Phương Dục cùng Bùi Lâm Quân định ở nhà bàn công chuyện, ở bên ngoài có nhiều người gây phiền phức, hắn không chịu được.
Chuyện trên mạng xôn xao cả lên, hắn là người trong cuộc sắp phát điên rồi.
“Cậu nên giải thích rõ ràng, hai chúng ta đều là A đã có gia đình, cứ như vậy phải cũng không phải cách.
Bùi Lâm Quân dùng vân tay mở cửa, đẩy cửa ra: “Tôi không để ý.”
Phương Dục trợn mắt với hắn, đột nhiên ngẩng mặt lên hỏi: “Trời đất, món gì mà thơm thế? Cậu đặt cơm nhà nào thế, tôi đói rồi!”
Bùi Lâm Quân nhìn chiếc màn tràn đầy món ăn, hắn liền biết tên ngốc không có nghỉ ngơi cho tốt.
Đường Úc vừa nghe tiếng liền đi ra khỏi bếp, nhìn thấy Bùi Lâm Quân với một alpha lạ lẫm, alpha đó rất xinh đẹp/
Cậu nhỏ tiếng nói: “Cơm sắp xong rồi.”
Phương Dục trợn mắt, nhìn omega dễ thương đang quấn cái tạp dề trên người tay còn cầm cái thìa, khi hắn có phản ứng thì đυ.ng vào vai Bùi Lâm Quân, “Xí! O nhà cậu? Nhìn nhỏ quá, là vị thành niên hả?”
Đường Úc sợ người lạ, đầu cậu cuối xuống nhỏ giọng đáp: “Em năm nay 22 tuổi, trưởng thành rồi.”
“Dễ thương quá, trên mạng những đứa mù nói gì, nói là xấu hoắc! Bùi cẩu cậu kim ốc tàng kiều nha, omega đẹp đẽ như vậy giới thiệu cho tôi làm diễn viên đi.”
Nói xong hắn đi tới trước mặt Đường Úc, “Xin chào, anh là Phương Dục.”
Phương, Dục.
Cái tên này quen quá.
“Xin, xin chào.”
Phương Dục lấy danh thϊếp ra, “Có hứng thú vào giới giải trí không? Người trẻ như em rất hiếm có, muốn vào không? Đảm bảo với em là vừa vào liền nổi tiếng, chặn họng những người đó lại.
Đôi tay của Đường Úc giấu sau lưng không dám dơ ra nhận danh thϊếp, cúi đầu xuống lắc liên tục, cậu sợ hãi.
Bùi Lâm Quân kéo Phương Dục lại, “Nó không thích hợp, đừng nghĩ nữa.”
“Sao lại không thích hợp?” Phương Dục nháy mắt cười, “Là cậu không nỡ đó chứ, chắc gì từ trước tới nay không cần giải thích, không phải cậu không để ý mà muốn giấu làm của riêng mà thôi.”
Bùi Lâm Quân nhìn đôi tay rụt lại của Đường Úc, đẩy Phương Dục ra: “Nó sợ người, không giao tiếp bình thường được.
Đôi tay sau lưng Đường Úc dùng nắm chặt, lòng bàn tay cậu toàn vết thâm móng tay, cậu có thể giao tiếp bình thường.
Cậu bưng thức ăn ra, nghe hai người nói chuyện, nói nội dung cậu không hiểu, anh alpha kia rất lợi hại, nói chuyện rất tự tin.
Chú cười rất đẹp, chú rất ít khi vui như vậy, đôi mắt như đang phát sáng vậy.
Cậu không thể hoà nhập được giữa hai người, giống như thứ dơ bẩn làm ô nhiễm phong cảnh, cậu giống như là người dư thừa ở đây.
Đường Úc trốn trong bếp ăn, trong bát gắp rau luộc, cậu ăn từng miếng nhỏ.
“Giảm cân sao?” Phương Dục vào bếp lấy thêm cơm, than thở nói: “Em gầy quá rồi, nghệ nhân của anh mà tự luật được như em, thì anh cũng nhẹ nhõm hơn, có phải em rất thích nấu ăn không?”
“Không có giảm cân, thích nấu ăn.” Đường Úc buồn bã nói, trong miệng chậm rãi nhai rau luộc.
Phương Dục là một alpha cảm thấy cậu dễ thương.
“Dễ thương thế, thật sự không muốn có công việc sao? Tiêu tiền người khác làm gì vui bằng tiêu tiền mình tự kiếm được.
Đường Úc nhìn hắn, không chắc chắn hỏi hắn: “Em có thể kiếm tiền sao?”
Bùi Lâm Quân đột nhiên xuất hiện, kéo vai Phương Dục rời đi, “Đi thôi, nói về chuyện live, cậu tới tìm tôi để bàn công việc mà.”
Đường Úc nhìn bóng lưng của hai người, ăn hoa quả sau bữa cơm, “Người đẹp thế không cần tới, lại bắt tôi đi tìm người khác, xem cậu rảnh quá kìa.”
“Nói là không được.” Bùi Lâm Quân không cần nghĩ tới liền từ chối, sau đó nhìn mặt Phương Dục bật cười, “Hay là cậu vào?”
“Tôi chỉ muốn làm ông chủ.” nói xong Phương Dục mở máy tính ra, tư liệu trên đó đều là dánh sách người live, “Đây là lần đầu chúng ta hợp tác, lần trước tôi bị Bùi Nhị hố một vố, lần này cậu không được hố tôi đâu đấy.”