Chung Hi hét chói tai, cô thấy sướиɠ đến nỗi trong đầu vừa nãy trở nên trắng xóa, vô số điểm gai nhô lên đồng thời tấn công lấy cô, kɧoáı ©ảʍ như sóng biển cứ một đợt lại một đợt ập đến chạy thẳng lêи đỉиɦ đầu cô, một câu hoàn chỉnh cô cũng không nói được.
“Không phải thấy buồn ngủ sao?” Anh lạnh lùng nhìn thẳng vào mắt cô, một lần lại một lần cắm vào nơi sâu nhất của cô, huyệt thịt Chung Hi không ngừng hút chặt lấy anh.
Chung Hi không nói gì, tham lam hưởng thụ Giang Khác Chi điên cuồng thọc vào, thậm chí còn phối hợp nâng mông lên.
“A a~ Nhanh hơn đi!” Cả người cô kɧoáı ©ảʍ ngập trời mà không tự chủ được nâng tay che mặt, động tác va chạm của Giang Khác Chi ngày càng lớn, thanh âm da thịt chạm vào nhau phát ra tiếng vang còn hơn sóng biển.
Giang Khác Chi di chuyển ngày càng nhanh, dường như muốn xuyên thủng cô, anh nắm hai chân cô, mỗi một lần đều nặng nề dập xuống, xương mu chạm vào nhau, dâʍ ŧᏂủy̠ văng khắp nơi.
Hai chân cô cứ như vậy vắt lên người anh, cả người mạnh mẽ bị anh cắm lùi về sau.
Anh im lặng làm người phụ nữ dưới thân, dươиɠ ѵậŧ cương đến phát đau hung hăng hết lần này đến lần khác cắm vào trong cô.
Bởi vì tư thế quan hệ, mỗi lần anh thọc vào đều có thể thấy hai bên ngực căng tròn của cô đong đưa lên xuống, tiếng rêи ɾỉ của cô cũng không quá lớn, cả người tràn ngập hơi thở tìиɧ ɖu͙©.
Hình ảnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, Giang Khác Chi đã tưởng tượng trong đầu rất nhiều lần, nhưng khung cảnh trong mơ sao có thể bằng hiện thực?
Hô hấp của anh càng ngàng càng trở nên thô nặng, động tác tiến vào cũng ngày một nhanh, du͙© vọиɠ đã hoàn toàn khiến anh điên cuồng.
Đúng vậy, là du͙© vọиɠ, căn bản đều không phải tình ái hay làʍ t̠ìиɦ, làʍ t̠ìиɦ là chuyện hai con người thật lòng yêu nhau sẽ làm, còn bọn họ ở đây chỉ là hai kẻ không chiến thắng nổi du͙© vọиɠ nguyên thủy nhất của nam nữ mà thôi.
Dưới chân là bờ cát trắng, xa thêm vài bước là vùng biển rộng lớn xa xôi vô ngần, từng trận gió biển thổi đến, mang theo nước biển tiến vào bờ, trên chân anh vì không ngừng ghì chặt đẩy về phía trước mà dính không ít cát.
Chuyện bọn họ đang làm bây giờ chẳng qua cũng chỉ giống cầm thú nơi hoang dã, không biết liêm sỉ mà giao hợp thôi.
Đây vốn là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra trong cuộc đời từng bước từng bước phải cẩn thận của anh, trên bờ biển mạnh mẽ cắm người phụ nữ không có bất kỳ quan hệ gì với mình.
Nghĩ như vậy, anh cảm nhận được cả cơ thể cùng đại não đều trở nên hưng phấn hơn, Chung Hi dưới thân anh nức nở rên một tiếng.
Quá sung sướиɠ, rất nhiều người thích ân ái là phải nhẹ nhàng nâng niu đối phương, nhưng Chung Hi cực kỳ không thích, làʍ t̠ìиɦ phải cường dã thô bạo mới thú vị.
Sắp đạt đến cao trào, Giang Khác Chi vẫn đang mạnh mẽ thọc vào rút ra, cô nghe thấy tiếng thở dốc kìm nén của anh, cơ thể cô bỗng căng chặt lại, hai tay bóp chặt lấy cánh tay của Giang Khác Chi rồi nhắm mắt lại kịch liệt run rẩy.
Cực khoái mãnh liệt qua đi khiến Chung Hi cảm thấy choáng váng, cô hoảng loạn vươn tay ôm lấy anh.
Đôi mắt Giang Khác Chi trầm xuống nhìn cô, cuối cùng trong hoa huyệt cô cắm vào mười mấy cái nữa, cơ thể nặng trịch đè lên cô, nặng nề mà thở dốc.
Một lúc sau, Chung Hi còn chưa bình ổn lại từ cao trào, tiểu huyệt còn không tự chủ được vẫn đang co rút, Giang Khác Chi vẫn chưa rời đi nằm trong cơ thể cô.
Cô tham lam hít lấy hơi thở của Giang Khác Chi, hương vị này dường như luôn mang cho cô cảm giác an toàn dù có ở trên bờ biển tối đen.
Cho đến khi thân thể đã ngừng run rẩy, cô mới nhận ra Giang Khác Chi vẫn còn chưa bắn.
Côn ŧᏂịŧ cũng chưa rút ra, vẫn cương như vậy.