Mới Biết Tương Tư

Chương 24: Sớm đã quên

Thấy Tương Tư lại nằm lại trên giường, đưa lưng về phía nàng không muốn nói thêm gì , Hoa Tư thở dài, chỉ lo ngồi ở mép giường bên cạnh, trong tay áo một đống nguyên đan nặng trĩu , nói:

“Con vừa trở về liền nói muốn bế quan, có chút lời ta cũng chưa kịp nói với con, nhưng mà Tương Tư a, bây giờ hoàn cảnh đã đến bước này, mẫu thân cũng không thể không cùng con nói một câu, con nói xem chúng ta nữ nhân cả đời, gửi gắm sở cầu, đến tột cùng làvì cái gì ?Mẫu thân con là ta từ nhỏ cũng là được dưỡng từ cẩm y ngọc thực, được cha mẹ trong nhà sủng, tôi tớ thành đàn mà lớn lên, nhưng đến cuối cùng, bị ngoại tổ phụ con nói một câu đưa đi, liền không hai lời đưa ta vào Lưu Diễm Cung này.”

Nàng nói xong, lại không nhịn được mà lại nhỏ một giọt nước tiếp tục nói:

“Ta ở chỗ này , ăn đến cũng ăn ngon, cũng có người sai sử, nhưng được ngày mấy? Cả ngày nơm nớp lo sợ, không có nửa người đau, cũng không có người yêu ......”

“Con không đau ngài sao?”

Tương Tư đưa lưng về phía Hoa Tư , đột nhiên mở miệng nói một câu như vậy , nàng cười lạnh nói:

“Ở Lưu Diễm Cung này, cũng cũng chỉ có con mới thiệt tình đối với ngài.”

“Đúng vậy, cho nên ngày đó con muốn đi tìm Tiêu Chính Bình, khi đó con còn cùng mẫu thân bảo đảm, sẽ cười thực vui vẻ, trong ánh mắt tất cả đều là vô tri khát khao không sợ bất cứ điều gì, mẫu thân nghĩ, cũng được, những ngày lưu lạc bên ngoài tuy rằng kham khổ, nhưng cách xa Lưu Diễm Cung này, con đi tìm cái con thích, mẫu thân dù bị ca ca congϊếŧ, chỉ muốn con vui vẻ, chỉ cần con vui mẫu thân cũng vui vẻ.”

“Đừng nói nữa.”

Tương Tư xoay người lại, quỳ gối trên giường, đem đầu dựa vào sau lưng mẫu thân , nức nở nói:

“Con lúc trước không có nghĩ tới như vậy nhiều, mẫu thân, thực xin lỗi.”

Nàng tùy hứng như vậy, bị Nhung Vu sủng đến mức tính tình vẫn luôn kiều khí, muốn cái gì liền phải có được cái đó, muốn đi làm cái gì thì liền đi làm cái đó, sao có thể nghĩ tới chuyện nàng trộm rời đi Lưu Diễm Cung, mẫu thân của nàng sẽ như thế nào, nô tỳ hầu hạ nàng sẽ bị liên lụy như thế nào.

Không, Tương Tư chưa từng nghĩ tới những chuyện như vậy, nhưng nàng đã quên đại ca đối xử với nàng như vậy, lúc tức giận cũng là sẽ tàn sát sạch sẽ nam nữ già trẻ Khác Thập Diệp Nhĩ Bộ .

“Nhưngbây giờ con đã trở lại, dáng vẻ con như vậy là sao? Tiêu Chính Bìnhkia nếu yêu con, thì con đã không thay đổi thành dáng vẻ như bây giờ, nếu con chọn khoái hoạt bên ngoài, người trong Lưu Diễm Cung sẽ vì con mà chết, mẫu thân cũng cảm thấy đều không sao cả, nhưng con phải làm họ chết có ý nghĩa mới đúng.”

Hoa Tư xoay người lại, cầm khăn tay trong tay , thay Tương Tư lau lau nước mắt trên mặt, hốc mắt nàng hồng lên nói:

“Con nghe lời, quên hắn đi, người con gửi gắm,người con mong cầu, không ở bên ngòai, cũng không ở trên người Tiêu Chính Bình.”

“Vâng, con đã quên, sớm đã quên.”

Tương Tư ghé vào trong lòng ngực mẫu thân, lẩm bẩm, tựa như đang nói cho mọi người biết, cũng tự nói với chính mình.

“Hắn trước nay đều chỉ coi con là yêu nữ Lưu Diễm Cung , là một tiểu thư kiều khí không thể trêu vào , con đã sớm quên hắn, con cũng sẽ không yêu hắn, sẽ không.”

Tiêu Chính Bình một chút cũng không tốt, không đối tốt với nàng bằng một phần vạn của ca ca , ở bên người Tiêu Chính Bình qua ngày thật sự quá khổ, Tương Tư được đại ca phủngtrong lòng bàn tay, nuông chiều mà lớn lên, nàng sớm đã muốn rời xa Tiêu Chính Bình, nàng sớm đã không còn yêu Tiêu Chính Bình......

Tự mình nói như vậy, Tương Tư vẫn luôn tự nói với chính mình như vậy.

Nói rất nhiều lần nhiều, không chỉ để thuyết phục người khác, còn để thuyết phục chính mình.

Nàng kỳ thật cũng không nặng tình yêu đến chết đi sống lại giống như người khác tưởng tượng, tuy rằng mọi người hiện tại đều cảm thấy, nàng có thể vì một người nam nhân, vứt bỏ vị trí dưới một người trên vạn người của Lưu Diễm Cung , cùng một người nam nhân chạy đi lưu lạc bên ngoài màn trời chiếu đất suốt một năm.

Đó là cỡ nào tình thâm ý trọng. (/_\)

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~